Chương 382: Đàn ngựa khổng lồ

Thuyền Bay Phi Ngư Hào dần dần hạ độ cao xuống, đến khi chỉ còn cách mặt đất khoảng 12 mét, nhóm người từ trên Thuyền Bay nhảy xuống.

Đường Vũ nhìn xung quanh, mơ hồ có thể nhận ra, nơi mà anh ta đang đứng đã từng là một đường cao tốc bốn làn xe hai chiều.

Cỏ dại mọc um tùm, thân cây to lớn rễ cây đan xen lại với nhau. Mặt đường nhựa dày đặc khiến cả tuyến đường cao tốc trông nhếch nhác và rách nát.

Cách đó ở không xa, ngọn núi dựng đứng bị sạt lở hình thành nên sạt lở đất, uốn lượn chảy thẳng sang ben kia đường, gần dòng sông đã được ngưng tụ thành một sườn dốc chậm chạp.

Động tĩnh khi đáp xuống mặt đất đã thu hút tới sự chú ý của đám ma thú xung quanh.

Hàng chục con ma thú có bộ dáng dữ tợn và nhiều hình dạng khác nhau, gào thét và hướng mọi người lao tới.

Giống như một bầy ma thú chạy tán loạn.

Tuy nhiên, trước khi những con ma thú này tiến lại gần, Nancy đứng ở phía sau anh, nhẹ nhàng hừ một tiếng, trên bàn tay hiện lên một luồng sáng màu tím đen. Chỉ trong nháy mắt, thời gian giống như đã ngưng đọng lại..... Ma thú vừa mới nâng móng vuốt lên, bay bổ nhào lên giữa không trung. Toàn thân Nguyên Lực nồng đậm dao động, tất cả đều đứng im bất động, không tới hai giây đồng hồ, liền hóa thành bột phấn, hoàn toàn chôn vùi rồi biến mất.

Cầm vũ khí ở trong tay, trung đội thứ hai của quân đoàn thứ điều tra chuẩn bị chiến đấu, ai nấy cũng ngạc nhiên.

Nhưng bọn họ hoàn toàn không nhìn rõ Nancy đã ra tay như thế nào, họ chỉ nghĩ Đường Vũ hay là Không mới là người sẽ giải quyết hết những con ma thú này.

"Dẫn đường đi." Đường Vũ nói.

Trung đội trưởng đội năm ngẩn người, vội vàng gật đầu.

Trung đội trưởng, bao gồm tất cả những người thức tỉnh đội thứ năm, đều cẩn thận nhớ lại, xác định hoàn cảnh ở xung quanh.

"Đi về phía này."

......

Đi theo người trung đội trưởng một hồi.

Khu vực này cách xa nơi trú ẩn, cho nên số lượng ma thú ở nơi này rất nhiều, mỗi một km đi tới, ít nhất phải bị hơn 100 con ma thú tấn công.

Nancy không có ra tay nữa, các thành viên thức tỉnh của quân đoàn điều tra, biểu hiện cũng không tệ, phối hợp thành thạo, đối với hoàn cảnh phức tạp, cỏ cây xanh tốt trong tự nhiên cũng có chút quen thuộc. Đối mặt với những con ma thú đánh lén, đều giải quyết vô cùng dứt khoát.

Đường Vũ đi theo một đường, khẽ gật đầu.

Chẳng mấy chốc, cả đoàn người liền đã đến nơi mà trung đội năm đã tìm thấy hai con Hỏa Liệt Mã.

Ánh mặt trời chiếu xuyên qua cành lá rậm rạp, rễ cây đan xen lại với nhau, cành lá khô héo chất đống từng tầng. Một dòng suối nhỏ hiện ra ở trong tầm mắt, tiếng suối chảy róc rách và tiếng gầm lên của ma thú ở xa cho tới lúc này vẫn chưa hề bị cắt đứt.

Loại địa phương này, không thích hợp cho cuộc sống của ngựa.

Nhưng nói đi thì nói lại, trong lãnh thổ của Đại Hạ Quốc có rất ít ngựa hoang dã sinh tồn...Hoặc là Hỏa Liệt Mã là từ chuồng ngựa nào đó chạy ra ngoài.

Ai mà biết được?

Đường Vũ lắc đầu, quyết định giao vấn đề này cho chuyên gia xem xét, anh quay đầu lại hỏi: " Kara, ông nghĩ như thế nào?"

" Để tôi tìm xem."

Kara sờ vào hai bộ ria mép ở trên môi, đi vài vòng khu vực đó vài lần và quan sát cẩn thận.

Một lát sau, anh lấy ra mấy sợi bờm màu đỏ rực, gọi con tiểu thú màu trắng tới, " Đại Bạch, ngửi xem có mùi nào tương tự ở gần đây hay không."

“A ô.”

Con thú nhỏ màu trắng nâng lên chân trước, dưới bộ lông rậm rạp không nhìn thấy cái mũi nhỏ đang đánh hơi và phát ra tiếng kêu vui nhộn.

Không mất bao lâu, con thú nhỏ màu trắng lại phát ra âm thanh hưng phấn, bỏ chạy với đôi chân ngắn ngủi của mình theo một phương hướng nhất định.

Nhìn thấy Kara liền đi theo con tiểu thú nhỏ, Đường Vũ có chút sững sỡ.

Đó nhất định là con chó phải không?

Vậy Kara là người huấn luyện thú và vật nuôi của ông ta, hay là thám tử và con chó của ông ấy?

......

Con chó nhỏ màu trắng.... Tiểu thú màu trắng chạy với tốc độ không nhanh. Đường Vũ và người thức tỉnh của quân đoàn điều tra không ngừng chạy theo, thỉnh thoảng ra tay giải quyết những con ma thú lao ra tấn công.

Cây cối ở xung quanh trở nên thưa thớt, không mất bao lâu, trước mắt rộng mở sáng sủa.

Đây là một vùng đồng bằng nằm giữa hai ngọn núi, cỏ xanh biếc mọc rất mạnh mẽ, anh dừng chân ở bìa rừng, nhìn thoáng qua ở phía xa xa, phi thường bắt mắt....

" Đó là Hỏa Liệt Mã, thật là nhiều!" Một người thức tỉnh từ quân đoàn điều tra thốt lên.

Phòng tầm mắt nhìn xung quanh, Hỏa Liệt Mã phải có hàng trăm con, bọn chúng đang chạy.

Cái bờm đỏ rực lửa tung bay ở trong gió, giống như ngọn lửa rực rỡ đang cháy, trông hết sức xinh đẹp.

Đường Vũ vui mừng.

Con số này hoàn toàn vượt quá mong đợi của anh.

Bầy Hỏa Liệt Mã ở gần đây được xem là bá chủ của khu vực này, nhìn xung quanh đây cũng không thấy nhiều ma thú. Một vài con ma thú không có mắt đi tới khu vực của bầy Hỏa Liệt Mã, sau khi bị móng sắt giẫm lên, ma thú đó liền trở thành vong hồn.

Đoàn người xuống dốc và cẩn thận tới gần đàn Hỏa Liệt Mã.

Cũng không phải là một sinh vật hung dữ, nhưng dù sao cũng là một con thú biến dị. Nhìn thấy con người tới gần, "Yu yu" phát ra âm thanh cảnh báo.

Đường Vũ không có đến gần nữa, tiếp tục hỏi ý kiến của giới chuyên môn.

Kara lộ ra tự tin.

" Muốn thuần phục ngựa và trở thành thú cưỡi, đầu tiên kỵ sĩ cần phải tự mình cưỡi con Hỏa Liệt Mã và thuần hóa nó bằng vũ lực."

Đây mới là bước đầu tiên, nhưng còn thiếu rất nhiều. Bước thứ hai, mỗi ngày kỵ sĩ phải dành thời gian ở bên cạnh Hỏa Liệt Mã ở cùng một chỗ với nhau và vun đắp tình cảm...... Hai điểm này tưởng chừng như đơn giản trên thực tế cũng không có khó, mấu chốt nằm ở chỗ thực lực.

Bước thứ ba là thú biến dị cũng giống như con người, mỗi ngày ăn cái gì, chỉ cần một phần thức ăn hấp dẫn là chìa khóa để thuần phục thú biến dị. Người huấn luyện thú như chúng ta, cần phải căn cứ vào những loại thú biến dị khác nhau, điều phối ra thức ăn thích hợp với khẩu vị của bọn chúng.

Nguyên tắc của củ cải và cây gậy lớn là giống nhau, chỉ là thủ đoạn của người huấn luyện thú của chúng tối, hướng đến mục tiêu nhiều hơn."

Đường Vũ gật đầu.

Hỏa Liệt Mã được xem là con thú biến dị không khó để thuần phục, đương nhiên cho dù là bước đầu chinh phục bằng vũ lực, cũng không thể một sớm một chiều mới đạt thành.

" Hãy nhớ đừng làm tổn thương những con Hỏa Liệt Mã này và đừng để bất kì con nào chạy trốn được."

Ra hiệu một vài cử chỉ, một số thành viên thức tỉnh của quân đoàn điều tra đi vòng phía bên kia và từ từ tiếp cận.

Đường Vũ cũng từ từ tiếp cận.

Khi khoảng cách càng ngày rút ngắn, bầy Hỏa Liệt Mã phát ra tiếng kêu "Duật Duật" càng thêm vang dội, mặt đất chấn động như một biển lửa.

Khí tức của Hỏa Liệt Mã cũng tiến vào trong phạm vi cảm giác.

Đường Vũ đôi mắt càng sáng hơn.

Trong khí tức hỗn tạp, hầu hết những con Hỏa Liệt Mã đều là cấp 5, một phần nhỏ là cấp 6. Kích thước của bọn chúng cũng lớn hơn nhiều so với hai con mà quân đoàn điều tra đã bắt được và chúng cũng cao lớn và cường tráng hơn.

Đây là những con Hỏa Liệt Mã đã trưởng thành, trong khi những con cấp 4 chỉ là những con ngựa non.

Thực lực cũng không thua kém gì Tọa Lang, một khi thành lập đoàn kị binh, phát động chiến kĩ xung phong sẽ hợp nhất khí huyết của người thức tỉnh và Nguyên Lực lại với nhau. Siêu Phàm trở xuống, sợ không có ai ngăn cản được.

Nếu như đợi các thành viên quân đoàn trưởng thành đến cấp độ cao hơn, có lẽ một ngày nào đó, với chiến kĩ xung phong, ngay cả Siêu Phàm cũng phải né đi.

......

Mất rất nhiều công sức, cuối cùng đã bắt được tổng cộng 451 con Hỏa Liệt Mã.

Thuyền Bay Phi Ngư Hào đáp xuống ở trên thảo nguyên, bị lưới kim loại bắt lấy, đám Hỏa Liệt Mã bị đánh thuốc mê, từng con một đã được đưa vào bên trong khoang Thuyền Bay để giam giữ.

Phi Ngư Hào một lần nữa cất cánh và quay trở về nơi trú ẩn.

Các thành viên thức tỉnh của quân đoàn điều tra, lúc này đều đã kiệt sức và nhiều người trong số họ đã bị thương nhẹ, tất cả đều nằm ở boong thuyền trong một tấm phông lớn.

Đường Vũ và Không với tư cách là người chịu trách nhiệm ngăn những con Hỏa Liệt Diễm chạy thoát cũng không ngừng bận rộn.

Chỉ có Nancy, Đường Vũ cũng không có để cô ra tay, lo lắng không cẩn thẩn sẽ tiêu diệt đám Hỏa Liệt Mã, thi cốt cũng mất tiêu luôn.