Chương 365: Không biết vận chuyển kiểu gì trong một ngày

Trên chiếc Viễn Hàng Hào.

Một đội ngũ điều khiển hơn 50 người, ở nhiều vị trị khác nhau trong khoang thuyền và chịu trách nhiệm về vị trí của mình.

Lộ Tiểu Bằng và hai mươi phi công khác đứng ở trên boong tàu và tuần tra xung quanh.

" Không" đứng ở tầng cao nhất của thuyền, quan sát xung quanh.

Xa xa, một đám ma thú biết bay lao tới, Không nhìn thoáng qua và nói:" Lấy đám ma thú này cho lực lượng không quân làm trận chiến thử nghiệm đầu tiên."

Trong phòng điều khiển.

Mã Lợi Quốc có quyền hạn cao nhất, biết được suy nghĩ của Không và lập tức truyền lệnh cho người điều khiển bộ phận rune, " Mở vòng chắn bên trong ra, khoảng 10 mét."

......

Giọng nói của Không truyền vào tai từng người lính không quân.

Lộ Tiểu Bằng và những người khác sắc mặt nghiêm túc và đứng trên mép boong tàu.

Bỗng nhiên, vòng chắn bảo hộ trong suốt vô hình ở trước mặt mở ra thành vòng tròn, nó không có hoàn toàn mở ra mà xuất hiện một cái lỗ có đường kính khoảng mười mét.

“Đi thôi!”

Lộ Tiểu Bằng dùng hai chân đạp xuống đất và nhảy ra ngoài như một viên đại bác. Trong nháy mắt, anh xuyên qua hai tầng phòng thủ rune. Lớp bên trong hướng vào trong và lớp bên ngoài hướng ra ngoài. Tầng bên ngoài cũng không cần mở ra, chỉ cần từ bên trong lao ra ngoài là được.

Khi những người khác lơ lửng ở trong không trung, ba lô phản lực tạo ra lực đẩy và bay ra với tốc độ nhanh hơn.

Khoảng cách đến với đám ma thú nhanh chóng tiếp cận.

Năm trăm mét.

Hai trăm mét.

Một trăm mét.

Khuôn mặt ghê tởm, chiếc cổ dài trông như con đà điểu, từng sợi gân có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lộ Tiểu Bằng không chút nào bối rồi, càng không có giảm tốc độ lại. Khi hai bên đã tiếp cận, khoảng cách còn chưa tới hai mét, anh đặt tay lên chuôi kiếm rồi mạnh mẽ đem Hồ Quang Kiếm rút ra, lưỡi kiếm trên không trung vẽ ra một đường vòng cung tuyệt vời, cộng thêm lực tác động khi bay tốc độ cao mang lại, dễ dàng trượt qua chiếc cổ dài của con ma thú giống như con đà điểu.

Một đầu, hai đầu, ba đầu ...

Liên tiếp máu chảy xuống, cho đến khi đám ma thú bay phun nọc độc trong miệng ra, anh ta mới xoay người, vèo một cái hướng đến bên cạnh, cũng không quên tiếp tục tấn công, lấy tay khác đặt ở bên eo, rút ra khẩu súng lục được cấp cho lính không quân. Một tia sáng từ họng súng bắn ra, làm nổ tung cá đầu của con ma thú giống như đà điểu.

Những lính không quân khác thể hiện cũng không tệ.

Vốn là những người thức tỉnh xuất sắc của hai binh đoàn, đều đạt thức tỉnh cấp sáu trở lên. Lực lượng không quân chỉ có hai mươi người, số lượng ma thú biết bay hơn 500 con, nhưng lại bị lính không quân hoàn toàn đánh như con.

Mấy phút sau, lính không quân dính một chút máu còn sót lại trên người và quay trở lại boong tàu. Chỉ có một lính không quân điều khiển có chút sai sót cho nên bị thương nhẹ.

Một trận chiến.

Không tính là vui vẻ đầm đìa.

Những con ma thú đang bay gặp phải trong những lần chạm trán sau đó đều bị hỏa lực mạnh mẽ của Viễn Hàng Hào thổi bay.

Lộ Tiểu Bằng và đám lính không quân hai mắt mở to.

Viễn Hàng Hào mạnh như thế, còn muốn lính không quân như bọn họ làm gì?

Dù sao có cảm giác không có nhiều ma thú!

......

Sự tồn tài của những người lính không quân, chỉ cần ngăn ngừa những sự việc xảy ra bên trong và để đề phòng những tình huống xảy ra bất ngờ.

Thuyền Bay tuy mạnh như thế, có thể sánh ngang với Siêu Phàm, xét về sức công phá và uy lực, hai khẩu pháo chính có lẽ so với một đòn toàn lực của Siêu Phàm còn mạnh hơn. Nhưng Thuyền Bay dù sao chỉ là vật chết chắc chắn có nhược điểm, khuyết điểm.... Lính không quân, chính vì để bù đắp những thiếu sót này nên mới sinh ra.

Lộ Tiểu Bằng và những người khác vẫn là có chút buồn bực.

Nhưng ngay sau khi nhìn thấy cảnh vật ở bên ngoài Thuyền Bay, nhìn thấy sông núi trên mặt đất lại cảm thấy thích thú không thôi.

Lúc này, Không từ trên đỉnh thuyền rơi xuống:

" Viễn Hàng Hào chuẩn bị hạ cánh, các anh không phải phàn nàn không có cơ hội ra tay hay sao. Việc dọn dẹp đám ma thú ở gần bãi đáp, chuyện này giao cho các anh."

Lộ Tiểu Bằng mừng rỡ, bỗng nhiên có chút ngạc nhiên, " Nhanh như vậy liền tới rồi sao? Hình như chúng ta bay cũng chưa tới một tiếng nữa."

Cảm thấy đây là một chuyến du lịch ngắn.

" Phía dưới đã là biên giới Cảnh Thành rồi." Không từ tốn nói

......

Nơi trú ẩn Cảnh Thành.

Kể từ ngày hôm qua, để lại một vài người ở trong Thâm Lam, Đao Phong và những người khác vội vàng trở về Cảnh Thành.

Các quan chức cấp cao ở Cảnh Thành chấn động.

Thâm Lam thực sự có khả năng chế tạo trang bị rune cao cấp. Trang bị rune cấp D, trong mắt người của Cảnh Thành, nó đã được xem trang bị cao cấp, trang bị cấp E, chất lượng của nó còn tốt hơn nhiều so với Cảnh Thành tự sản xuất.

Nếu không cướp được, cũng chỉ có thể trung thực làm giao dịch.

Thỏa thuận này rất đáng giá.

Sản lượng của thiết bị rune đã vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ!

Đao Phong và những người khác đã đem những gì trải nghiệm của bọn họ ở trong Thâm Lam nói ra và về cơ bản bọn họ đã đem noi trú ẩn Thâm Lam hiểu bảy tám phần.

" Chỉ tiếc là các anh không có leo lên tòa Tháp thử thách kì diệu kia. Ngày khác các anh đóng quân ở trong Thâm Lam, sau khi leo Tháp thử thách, đem thông tin tình báo và phân tích đưa tới." Một vị quan cấp cao nói ra.

Lúc này, tại trạm trung chuyển thứ hai.

Sau khi nhận được tin tức, cả tám thế lực lớn đều phái ra đoàn xe suốt đêm chạy tới nơi này.

Đao Phong, Ngô Miên và những người khác càng không thở nổi một hơi và vội vàng đi theo đoàn xe đến trạm trung chuyển số hai.

" Hàng hóa trị giá cả triệu, thậm chí cả trang bị rune quý giá, cần một đoàn xe cỡ lớn mới có thể vận chuyển.....Tôi nghĩ nãy giờ không ra, Thâm Lam rốt cục dùng phương pháp gì mới có thể trong một ngày đem hàng hóa vận chuyển đến Cảnh Thành với khoảng cách hàng trăm km."

" Đúng thế. " Đại diện nhà họ Diệp cũng nhíu mày, " Nguyên ngày hôm qua chúng ta vội vàng chạy về Cảnh Thành cũng không có dừng lại, đều bị thương nhẹ..... Xe tải không có tốc độ và linh hoạt như chúng ta, lại là mục tiêu dễ thu hút sự chú ý của ma thú, vận chuyển trong một ngày thời gian, điều đó không có khả năng. Nếu đổi thành một nơi trú ẩn cỡ lớn có thực lực bình thường, đi một chuyến sẽ mất gần một nửa số người."

" Chẳng lẽ nói, Thâm Lam vốn có ý định bán trang bị cho Cảnh Thành chúng ta? Đoàn xe thật sự đã sớm xuất phát từ lâu và vừa vặn hôm nay nó tới đây?"

Không ai có thể đoán được nguyên nhân.

Bọn họ chỉ đang chờ đợi, chờ đợi tin tức của Thâm Lam.

Lợi ích phân phối giữa các nhà đã bàn bạc xong. Nếu nói có tiếc nuối gì...

" Trang bị giá trị hàng triệu tuy nhiều, nhưng khi phân phối đến trên tay tám nhà chúng ta, hình như không có nhiều lắm."

" Thôi đi, nhà họ Ngô của các ngươi chiếm tới 10%, nguyên một đám chúng ta chỉ chiếm được có 8%."

Khi đang thảo luận sôi nổi.

Một chiếc máy bay giấy bỗng nhiên bay vào cửa sổ, lơ lửng và rơi xuống chiếc bàn nơi mà đại diện của các thế lực đang ngồi.

Đao Phong tập trung, " Trên máy bay giấy có Nguyên Lực trên đó bám vào." Anh nhìn ra ngoài cửa sổ nhưng không nhìn thấy gì cả.

Sau khi suy nghĩ về nó, mở chiếc máy bay giấy ra.

Giấy bình thường ở trên đó viết một ít kiểu chữ " Cuồng Thảo".

Đầu tiên, đồng tử của Đao Phong co lại và sau đó anh ta không nói nên lời.