Gió thổi tới trước mặt nhưng đã bị mũ chiến đấu và mặt nạ cản lại.
Ba lô phản lực có lực đẩy mạnh mẽ cho phép bọn họ bay tự do trên bầu trời.
Lộ Tiểu Bằng và một nhóm lính phi công mới bay theo sát phía sau đội trưởng Không.
" Các anh nói xem, chúng ta muốn đi đâu? Đội trưởng Không hình như nói, nhiệm vụ là kiểm tra lần này bảo vệ vận chuyển lô hàng..."
Lời còn chưa nói xong.
Không đã hạ thấp khi đang bay và hạ xuống một nơi nào đó trong núi.
Hai mươi lính không quân điều khiển ba lô Nguyên Lực đồng thời cũng giảm độ cao.
Bệ nâng đỡ được ẩn giấu ở trong núi dần rơi vào trong tầm mắt bọn họ, bao gồm cả chiếc Thuyền Bay khổng lồ và ngoạn mục đập vào trong mắt họ.
Ánh mắt nhất thời không nhìn đi chỗ khác được.
......
......
" Nhóm trang bị rune chẩn bị sắp giao dịch này, trong đó trang bị cấp E một trăm nghìn, hai mươi nghìn trường kiếm chế tạo bình thường, hai mươi nghìn chiến đao chế tạo bình thường, bốn mươi nghìn bộ đồ chiến đấu bình thường và nhiều loại trang bị cấp E khác.
Trang bị cấp D mười nghìn, chủ yếu là dao, kiếm, trường thương, khiên và quần áo chiến đấu là chủ yếu. Giao dịch lần này, không có trang bị cấp C, ngoài ra còn có một số cuốn trục phép thuật bán rất chạy, tổng cộng là 5000 cuốn."
Nghe Trần Hải Bình báo cáo xong, Đường Vũ thản nhiên gật đầu.
Việc bán trang bị cho Cảnh Thành, không thích hợp dùng phương thức của Thâm Lam, thành lập công hội người mạo hiểm ở Cảnh Thành là viễn vong và không có thực tế.... Thâm Lam là cơ sở chính, người thức tỉnh cá nhân cũng thuộc về nguồn dự trữ máu mới, một mặt kiếm tiền, một mặt bồi dưỡng để củng cố nền tảng lãnh địa cho vững chắc... Cảnh Thành thì không cần, chỉ cần thu hoạch lượng lớn Nguyên Tinh là được.
Lô hàng này, dựa theo giá thị trường ước tính khoảng bảy, tám triệu Nguyên Tinh..... Ngay cả khi trừ đi chi phí sản xuất và chia lại 20% lợi nhuận cho Cảnh Thành, anh vẫn có thể kiếm được hơn một nửa lợi nhuận.
Đó chính là 4 triệu Nguyên Tinh.
Có thể giảm bợt tình trạng khó khăn hiện tại về việc thiếu Nguyên Tinh trong lãnh địa.
" Còn có thể thích hợp đem giá cả trang bị tăng cao một chút, tin tưởng tám thế lực ở Cảnh Thành cũng không có ý kiến gì. Dù sao việc tăng giá tương đương với việc tăng thêm lợi ích của bọn họ.... Số lượng trang bị rune cấp cao cũng phải hạn chế bán ra, không thể chỉ dùng Nguyên Tinh đến đo lường."
Đường Vũ suy nghĩ.
Trần Hải Bình bên cạnh tiếp tục nói, " Cảnh Thành có hơn 500.000 người thức tỉnh, lô hàng này tuy nhiều, nhưng chắc chắn không thể đáp ứng nhu cầu thị trường ở Cảnh Thành. Dựa theo suy đoán của chúng tôi, khoảng chừng nửa tháng sau, lô hàng giao dịch đầu tiên này sẽ bán được hơn 90% rồi, đến lúc đó chúng ta có thể vận chuyển lô hàng thứ hai."
" Một trăm nghìn trang bị cấp E nhìn thì rất nhiều, nhưng người thức tỉnh có thể mua được, chắc chắn mỗi người một kiện vũ khí và quân phục. Nhiều nhất chỉ có thể làm hài lòng 50.000 người thức tỉnh, chỉ mới có một phần mười của Cảnh Thành. Chưa kể việc tám thế lực lớn tự mình tiêu hóa nội bộ bên trong. Thật sự chảy vào thị trường của Cảnh Thành, có lẽ chưa tới một nửa.
" Tám thế lực lớn đó chỉ cần có thể nhanh chóng bán nhanh trang bị đi là được, khoảng cách nửa tháng này, chúng ta cũng không thể nhàn rỗi được. Số trang bị chúng ta tích trữ còn dư lại không ít, có thể cân nhắc hướng những nơi trú ẩn khác bán phá giá, ngươi có ý tưởng nào tốt hay không?"
Trần Hải Bình suy nghĩ một chút, " Ở tỉnh Thiên Nam, Thâm Lam chúng ta đã tỏa ra mấy nơi trú ẩn lớn ở xung quanh. Cảnh Thành, chắc chắn có con đường của những nơi trú ẩn lớn. Tôi tin rằng chỉ cần qua một thời gian nữa, trang bị rune của chúng ta có thể bán phá giá ở các khu vực xung quanh. Cho nên tôi nghĩ chúng ta không cần giao dịch ở tỉnh Thiên Nam nữa.
Hiện nay, trang bị rune nơi trú ẩn của chúng ta còn lâu mới có thể thỏa mãn nhu cầu của toàn bộ nước Đại Hạ. Tôi nghĩ, chúng ta nên ưu tiên bán cho những khu vực giàu có, thuận tiện chúng ta cũng tăng giá bán lên, có hai nơi chúng ta có thể cân nhắc đến, một là khu vực Bắc Đình còn hai là khu vực Trường Tam Giác."
Đường Vũ cũng suy nghĩ.
Bắc Đình là trung tâm của cả nước Đại Hạ, nghe nói đã khai thác rất nhiều Bí Cảnh và nắm giữ một số kĩ thuật khiến anh cũng phát thèm, chẳng hạn như gửi tin nhắn đến nhiều nơi trú ẩn khác.
Anh lắc đầu, " Hai khu vực Bắc Đình và Thiên Nam cách nhau quá xa, một bên ở tuốt phía Nam, một bên thì tuốt ở phía Bắc. Ngay cả Thuyền Bay cũng không thể nào đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Một con Thuyền Bay giá trị hàng hóa hết cả chục triệu, cộng thêm bản thân của con Thuyền Bay, một khi xảy ra tai nạn, đã không phải hai chữ đau lòng để mà hình dung được. Thậm chí có thể chặt đứt nguồn cung ứng Nguyên Tinh cho lãnh địa làm ảnh hưởng tốc độ phát triển của lãnh địa.
" Sau lần giao dịch này, lần sau sẽ vận chuyển đến khu vực Trường Tam Giác..."
Anh nhớ Gretel và năm tên tùy tùng khác hiện đang phát triển ở khu vực Trường Tam Giác và hình thành thế lực không nhỏ. Hai ngày trước còn đưa tin trách móc anh , người thức tỉnh ở dưới đó trang bị quá kém, so với trang bị rune giống như tờ giấy chả có chút nào hữu dụng.
“Mặt khác...”
Đường Vũ nhìn về phía một nhân viên bộ phận trang bị tụt lại ở phía sau vài bước, đang trong trạng thái lắng nghe, " Thị trường ngày càng mở rộng, dây chuyền sản xuất của bộ phận trang bị cũng cần phải nâng cao năng lực sản xuất, có gì cần, anh và bộ trưởng Trần nói chuyện, còn có thể đề cập với bộ trưởng Y Liên."
Trong khi nói chuyện.
Mấy người đi về phía Thuyền Bay.
Cửa hầm phía dưới đã mở ra, từng chiếc xe tải vận chuyển hàng hóa, đem hàng hóa đã đóng gói thành từng rương vận chuyển lên Thuyền Bay. Nhân viên công tác và đội Thuyền Bay vừa mới lên chức, dưới sự hợp tác của con rối, đã đem hàng hóa tháo dỡ và phân loại xếp vào từng hạng mục khác nhau.
Đường Vũ đi tới boong tàu và đi tới phòng điều khiển.
Thuyền trưởng mới nhậm chức là Mã Lợi Quốc. Thanh niên này khoảng ba mươi sáu tuổi, nhận thấy vài người tới vội vàng đi tới hành lang khoang thuyền chào hỏi:
" Giám đốc, Thuyền Bay này thật sự là lợi hại. Có chiếc Thuyền Bay này, cái được gọi là làn sóng ma thú chắc chắn sẽ không chịu nổi một đòn."
Đường Vũ không thể phủ nhận điều đó.
Làn sóng ma thú lúc đầu được xem là kẻ thù chủ yếu, phát triển đến bây giờ, ít nhiều có chút ý tứ được xem là bia đỡ đạn và nó chưa bao giờ được xem là kẻ thù chính.
" Thuyền Bay hoạt động như thế nào? Không có vấn đề gì với hợp tác của đoàn đội của các anh phải không?" Anh hỏi.
" Thuyền Bay hoạt động hết thảy rất tốt, trước mắt chúng ta có thể sử dụng đầy đủ pháo chùm, pháo ngoài và hai khẩu pháo chính. Tỉ lệ sử dụng năng lượng tối đa của Thuyền Bay có thể đạt tới 80%."
Đường Vũ khen ngợi gật đầu.
Rõ ràng đây là một con số khả quan.
Khi anh điều khiển Thuyền Bay, tỉ lệ điều động năng lượng chỉ là 30%....... Lí do là chỉ có một mình anh điều khiển. Cho dù lực lượng tinh thần mạnh mẽ cỡ nào, nhưng vũ khí anh ta điều khiển cũng rất hạn chế.
Càng không thể điều khiển vũ khí trong khi điều khiển các rune phòng thủ.
Mã Lợi Quốc chỉ là một người thức tỉnh bình thường chỉ có cấp ba. Một lần chỉ có thể điều khiển một hai khẩu laser cùng một lúc, không thể nào so sánh với anh ta.
Tuy nhiên, Mã Lợi Quốc đã từng làm thuyền trưởng, về phương diện này anh ta cực kì tài giỏi. Đối với Thuyền Bay rất nhanh quen thuộc, điều khiển đội ngũ rèn luyện bằng phương pháp của mình, chỉ mất mấy ngày đã vận hành Thuyền Bay một cách có trật tự.
Anh ấy là một người tài năng.
Vì thề Đường Vũ không ngại tiêu hao một quyển trục khế ước, cùng Mã Lợi Quốc kí kết một điều khoản nghiêm ngặt, phòng ngừa Mã Lợi Quốc bản thân là thuyền trưởng, trong tay nắm quyền hạn cao và làm loạn.
" Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ mấy chuyến giao dịch ra, việc anh làm chính là tiếp tục rèn luyện đội ngũ, đem thực lực của Thuyền Bay phát huy hết tối đa và bồi dưỡng thêm hai thuyền trưởng khác, cùng bọn họ chia sẻ kinh nghiệm của anh."
Mã Lợi Quốc đáp lại, " Đi vòng quanh thế giới luôn là ước mơ của tôi. Bây giờ, lái một còn Thuyền Bay giống như một giấc mơ đối với tôi vậy. Tôi sẽ không làm cho anh thất vọng... Nhưng thưa giám đốc, một chiếc Thuyền Bay như vậy không có cái tên nào vì thế chúng ta nên đặt cho nó cái tên đi."
Tên?
Đường Vũ suy nghĩ một chút.
Là một con Thuyền Bay đầu tiên, kể từ giờ phút này xuất phát và đi về nơi xa.
“... Vậy liền gọi Viễn Hàng Hào đi.”
...
...