" Cái gì! Người nhà họ Ngô đem chúng ta bán đi và bây giờ mọi cử động của chúng ta đều nằm trong sự kiểm soát của Thâm Lam? Nhà họ Ngô còn nhân cơ hội này cùng Thâm Lam đạt được giao dịch 1 triệu? Làm sao có cái loại lý do chó má này chứ!"
" Đã nói cùng nhau ép buộc Thâm Lam giao ra trang bị rune, giao ra Bí Cảnh. Con mẹ nó, tụi kia lại làm ra cách mạng phản bội, tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện như vậy được!"
" Tiểu đoàn trưởng Đao Phong thuộc đoàn tiên phong Tổ Long.... Nhà của chúng ta chơi không nổi, nhưng đoàn kết với mấy nhà khác cũng không thể để cho các ngươi ăn một mình được!"
Mục đích ban đầu đến Thâm Lam? Sớm bị bọn họ bỏ lại phía sau từ lâu.
Dù sao cấp trên để cho bọn họ tùy cơ ứng biến, có cơ hội cứ thế mà làm, không phải như vậy mà làm sao.
......
Những người thức tỉnh bị phái ra đi thám thính tình báo, đều không phải là kẻ ngu, chỉ số thông minh của họ cũng phải ở trên mức tiêu chuẩn.
Bọn họ cũng không có sốt sắng mà tiếp tục điều tra và nhanh chóng phát hiện ra.... Những tin tức vô tình này là do Thâm Lam cố ý truyền cho bọn họ.
Không phải là một nhà duy nhất nắm giữ và mỗi thế lực đều hưởng thụ đãi ngộ giống nhau.
Nhưng mà sau khi bọn họ biết được chân tướng, bọn họ không có cách nào để liên thủ, giữa hai bên càng mang theo hận thù.
Bán đồng đội là có thật.
Giao dịch trị giá một triệu, cũng là sự thật!
Mà chân chính có thể đạt được thỏa thuận giao dịch, muốn đạt được phần lợi ích này, chỉ có một nhà trong số bọn họ mới đạt được.
Những người khác chính là đối thủ cạnh tranh.
Thâm Lam không phải là một đứa trẻ cầm cục vàng chơi đùa, mà là một người đàn ông mạnh mẽ với vũ khí sắc bén ở trên tay. Tám nhà tâm tư không đồng lòng thì nói đến cái gì ép buộc người ta. Bọn họ lo lắng bề ngoài nói liên thủ tới ép buộc người khác, nhưng sau lưng lại âm thầm giao dịch trị giá 1 triệu, đem tất cả bọn họ bán đi.
Nhà họ Lý đề nghị sớm nhất nhưng không thấy bóng dáng nào.
Sáng hôm sau, cổng thành lâu đài còn chưa mở, tám thế lực cũng đã chờ ở ngoài cửa.
......
Các thế lực tiến vào đàm phán, nhưng rất nhanh có người đã đi ra với vẻ trầm mặt.
Nguồn hàng khan hiếm, một số thế lực không thể ngồi nhìn xem Thâm Lam tăng giá, nhưng lại hi vọng nhà mình có thể chiến thắng trong cuộc cạnh tranh lần này, cầm tới công lao lớn tới tay.
Cuối cùng, các thế lực lớn ở Cảnh Thành quyết định liên thủ lại.
" Sáu phần, Cảnh Thành của chúng tôi nhiều như vậy phải nhận được lợi nhuận sáu phần. Thâm Lam các anh cầm tới bốn thành đã cao lắm rồi!"
Đối phương hùng hổ phản bác.
Trần Hải Bình nhàn nhã, chả quan tâm chút nào, " Vừa rồi nhà họ ngô đưa ra 4-6, Thâm Lam chúng ta 6, nhà họ Ngô. Cảnh Thành tiêu thụ do nhà họ Ngô toàn quyền đại diện...."
Má nó chứ.
Ánh mắt của những người thức tỉnh khác tập trung vào mấy người của nhà họ Ngô.
Ngô Miên chỉ có thể xấu hổ nhưng lại không mất đi nụ cười lịch sự.
Đao Phong quay đầu nhìn về phía Trần Hải Bình, khí tức như thủy triều cuồn cuộn, từng chữ từng chữ nói: " Vậy các ngươi nói, chúng ta phải phân chia như thế nào."
" 8-2, Thâm Lam chúng ta tám, Cảnh Thành các ngươi hai."
Cửa phòng bị đẩy ra, Đường Vũ đi vào, không để ý tới khí tức của người kia, lười biếng ngồi ở trên ghế chính, nhìn qua một cái rồi thản nhiên nói.
Hai người Nancy và Ngôn Đỉnh Thiên đi theo, đứng hai bên trái phải ở phía sau.
Đao Phong mạnh mẽ đứng lên, vẻ mặt của những người thức tỉnh ở Cảnh Thành khác cũng khó coi.
“Không có khả năng!”
" Nếu không có sự đồng ý của chúng tôi, cho dù thiết bị rune của các anh có tốt đến đâu, cũng không thể nào tiến vào thị trường ở Cảnh Thành. Ngoài ra, vấn đề an toàn các cửa hàng trang bị và việc vận chuyển từ Thâm Lam đến Lâm Đông, đều phải tiêu thụ rất nhiều nhân lực và tài nguyên vật liệu,50%, chúng tôi cần ít nhất 50%!"
Đường Vũ mỉm cười, ánh mắt nhìn qua người thức tỉnh Cảnh Thành, chậm rãi duỗi ngón tay ra.
" Đầu tiên, các anh phải hiểu một điều, trang bị rune của chúng ta có thể bán cho Cảnh Thành, nhưng cũng có thể được bán cho Sơn Thành, Hồ Thành, Lam Thành và những nơi khác, chúng ta không cần phải duy nhất lựa chọn Cảnh Thành. Nhưng các anh chỉ có một lựa chọn duy nhất đó là chấp nhận phân phối bên chúng tôi hoặc là rời đi."
Ngón tay thứ hai cũng chậm rãi giơ lên, " Đối với việc vận chuyển, Thâm Lam chúng tôi sẽ tự làm chuyện này.....Điểm cuối cùng, người thức tỉnh bao vệ ở các cửa hàng trang bị ở khắp mọi nơi, các bạn đừng nghĩ Thâm Lam không thể làm được chứ?"
Dừng một chút:
" Đương nhiên, các anh có thể đối với Thâm Lam chúng tôi vẫn còn thiếu một ít hiểu biết..."
Nói xong, Đường Vũ nháy mắt với Ngôn Đỉnh Thiên
Ngôn Đại Thiên hiểu ý đứng dậy và mỉm cười, " Cảnh Thành của các anh, thật sự cho rằng mình là nơi trú ẩn mạnh nhất ở Thiên Nam sao? Các anh thật sự nghĩ mình có tư cách để đàm phán điều kiện với chúng tôi? Đem trang bị rune bán cho các anh chính là từ thiện hiểu chưa?"
Đao Phong tức giận không kiềm chế nổi, bên trong cơ thể, hiện ra ánh sáng kim loại sáng bóng.
Trong mắt Ngô Miên có lưu quang đang chuyển động.
Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo, một cỗ khí thể không cách nào dùng lời nói diễn tả được, từ trong cơ thể Ngôn Đỉnh Thiên bộc phát ra ngoài.
" Nơi trú ẩn Cảnh Thành của các ngươi, ngay cả một con đại bàng biến dị cũng không chống lại được. Phải biết, ông già ta đây có thể đánh..... Một mình ta có thể đánh được 5 con như thế! Các ngươi thử suy nghĩ kĩ một chút, nếu như ta làm chủ, một phần lợi ích cũng sẽ không cho các ngươi."
Sau khi thể hiện khí thế hùng vĩ làm cho người ta khó mà hít thở nổi, nhanh chóng biến mất.
Đao Phong mồ hôi chảy ra đầm đìa, há miệng không biết nên nói cái gì.
Bọn họ không có lực lượng nào để đàm phán, bản thân tiểu đoàn trưởng tiên phong, anh biết một chút bí mật, Đao Phong có chút suy đoán, cỗ khí thế này đến cùng đại biểu cho ý nghĩa gì.
" Ngài.... Nhất định là người mạnh nhất trong Thâm Lam." Không khỏi nói chuyện đều mang theo kính ngữ.
Ngôn Đỉnh Thiên cười ha ha một tiếng, " Đó là đương nhiên... Khục, không phải, thực lực của lão già như ta ở trong Thâm Lam cũng được xem là đứng đầu, có thể xếp thứ 2...Ba, ách, có thể là thứ 4..."
Ông đã ở trong Tháp thử thách, xếp hạng có chút tăng lên hạng 4, những không thể nào tiếp tục tăng lên nữa.
Quyết định cuối cùng phân chia 8-2
Thâm Lam chịu trách nhiệm sản xuất và vận chuyển thiết bị, trong khi Cảnh Thành chịu toàn quyền phụ trách việc bán hàng và Thâm Lam chỉ phái một số lượng nhỏ nhân viên giám sát việc này.
Thâm Lam ăn thịt và Cảnh Thành cũng có thể uống vài ngụm canh.
Phạm vi bán hàng và phân chia lợi ích của các thế lực lớn chính do bọn họ giải quyết.
Đường Vũ chỉ nhắc tới một câu, quan hệ giữa anh và nhà họ Lý không tốt lắm.... Nhà họ Lý không có khả năng bị tiêu diệt chỉ một câu nói, nhưng chỉ là một thế lực ở Cảnh Thành, nhưng cũng đủ để một số thế lực nhỏ ở Cảnh Thành phái người thức tỉnh dưới trướng làm việc đã đủ rồi.
Còn có những thế lực khác ở Cảnh Thành đang chờ những thế lực này lâm vào khó khăn bất cứ lúc nào.
Anh chỉ cẩn ở trong Lãnh địa và lặng lẽ chờ tin tức thế là xong.
Trong lúc đó, Đao Phong còn đưa ra lời mời, hi vong có thể cùng nhau thăm dò dãy núi Thục Cảnh. Khi nói chuyện, ánh mắt của hắn không ngừng nhìn qua trên người Ngôn Đỉnh Thiên.
Đường Vũ không đáp ứng hay từ chối, chỉ bảo anh ta chờ đợi.
Cuối cùng, lúc sắp rời khỏi thành, Đao Phong vẫn không có cam lòng hỏi một câu, " Nếu giao việc vận chuyển cho chúng tôi, ba ngày là có thể đem hàng hòa từ Thâm Lam đến Cảnh Thành, chỉ cần lợi nhuận cho chúng tô 1,5% là được."
Đường Vũ mỉm cười, " Anh nên nhanh chóng chạy về báo tin tức đi. Chín giờ sáng mai hàng hóa sẽ xuất hiện ở trạm trung chuyển số 2 Cảnh Thành của các anh, nhớ làm tốt việc tiếp nhận."
Lập tức, đem đám người thức tỉnh Cảnh Thành tràn đầy nghi ngờ và khó hiểu , đưa ra khỏi lâu đài."
......
Buổi sáng, trời vừa hừng sáng.
Nhóm lực lượng không quân đầu tiên được huấn luyện đứng thẳng tắp trên sân tập thể dục chờ mệnh lệnh.
Tổng cộng có hai mươi người, Lộ Tiểu Bằng đứng ở phía trước, tất cả đều mặc trang bị đầy đủ và mang theo ba lô phản lực.
Sau vài ngày huấn luyện, có lẽ bọn họ ở trên không trung không cách nào phát huy ra lực lượng chiến đấu như mặt đất. Tuy nhiên, việc điều khiển ba lô phản lực đã rất thành thạo, chuyện đụng tường không có xảy ra lần nữa. Có người thức tỉnh còn có thể lợi dụng ba lô phản lực để thể hiện kĩ năng của mình với màn trình diễn trên không trung vô cùng tuyệt vời.
Lực lượng tám chín phần có thể phát huy.
" Hôm nay, với tư cách làm lính không quân, đây là lần đầu tiên các anh sẽ ra chiến trường, nhưng các anh cũng không phải là người mới. Nên chú ý việc này, tôi không cần nói thêm, chỉ có một yêu cầu, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, nghe rõ không."
Huấn luyện lực lượng không quân và kiêm luôn chức đội trưởng " Không" , lạnh lùng nói.
" Đã rõ!" Tất cả lính không quân đều đáp lại.
" Tất cả đi theo tôi."
" Không" quay người lại, năng lực hệ phong điều khiển gió ở xung quanh và bao phủ bản thân anh.
Anh bay lên trời, trong nháy mắt chỉ còn một điểm nhỏ.
Hai mươi phi công không dám chậm trễ, ba lô phản lực ngay lập tức kích hoạt, lần lượt bay lên trời theo sát cơ trưởng Không.
Mục tiêu là bay về phía dãy núi phía sau nơi trú ẩn, bay đến nơi nào đó.