Đem viên Nguyên Tinh thuộc tính hỏa lộng lẫy ở trong tay, La Triết sau khi tra hỏi, cuối cùng cũng có kết quả.
Vẫn là người của Lý Gia ở Cảnh Thành.
Bọn họ không tìm hiểu bí mật của khu mỏ, mà là để thu hút tai họa, làm cho thế lực ở Cảnh Thành và Thâm Lam xảy ra xung đột.
Một bên ném ra lợi ích để cho các thế lực lớn ở Cảnh Thành đỏ mắt, một bên để cho Thâm Lam sinh ra ác cảm đối với người của Cảnh Thành.
Một khi Lý Cố Minh trốn thoát, các tù nhân còn lại đã bị giết chết, không cách nào hiểu được mục đích của đối phương..... Đồng thời, có không ít thám tử với thực lực mạnh mẽ ở trong nơi trú ẩn, cũng có một số thám tử không có ý tốt và xung đột có thể nổ ra chỉ một lần bộc phát.
" Người của nhà họ Lý không có chọn lâu đài được phòng vệ sâm nghiêm nhất, có lẽ vì để thuận tiện chạy trốn, cho nên bọn họ lựa chọn khu vực mỏ làm nơi thâm nhập vào..... Những tháp mũi tên cao chót vót bên ngoài và các thành viên quân đoàn phòng thủ đang canh gác tuần tra ở xung quanh có thể nhìn ra được."
" Thật không may, bọn họ đã đánh giá thấp sức mạnh phòng thủ của khu mỏ. Chỉ riêng một người như Thái Lư cũng đủ đem một chi quân đội người thức tỉnh khoảng nghìn người ở trên chiến trường."
Lý Cố Minh thực lực mạnh và vô cùng trung thành với nhà họ Lý, phẩm chất quá tốt, không thích hợp làm thợ mỏ.
Xử lý như thế nào, anh chả còn quan tâm nữa, đám người của La Triết sẽ biết cách thu xếp.
Chỉ là, thù hận đến quá đột ngột giống như một cơn lốc xoáy, khiến cho Đường Vũ không thể nào giải thích được.
" Thiếu gia nhà họ Lý bị mình làm thịt? Chuyện này xảy ra khi nào, mình rõ ràng là một người văn minh lịch sự mà."
Anh cố vắt hết óc để suy nghĩ.
Mãi cho đến khi anh nhớ tới một con dao chiến đấu có chất lượng không tốt, bị anh phá hủy đi, cảm giác đau lòng này mới làm cho anh nhớ tới....
Thì ra đó là nhóm lính đánh thuê xuất hiện không thể nào giải thích được và toàn quân đã bị diệt.
Hình như tên thiếu gia gì đó bị anh giết đi thì phải.
......
Đêm khuya.
Lâu đài, phòng tu luyện số 2.
Đường Vũ đóng cửa lại, tựa lưng vào ghế sô pha mềm mại trong tư thế thoải mái. Trong tay cầm viên Nguyên Tinh màu đỏ rực rỡ.
Cách đó vài mét.
Trên hồ Nguyên Khí, Nguyên Khí nồng đầm mờ mịt có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Anh hít một hơi thật sâu, hình thành Nguyên Khí giống như là sương mù đã bị anh hút vào miệng và mũi, làm cho người ta sợ hãi tim gan.
Chỉ trong nháy mắt, eo không đau, chân không mỏi, thức đêm để tu luyện làm cho cơ thể tràn đầy năng lượng gấp 100 lần.
Nó giống như những ngày sương mù ở Bắc Đình, mùi hương thơm ngọt ngào của vùng nông thôn và sự khác biệt về nồng độ Nguyên Khí, sự chênh lệch về chất lượng của không khí mang đến cảm giác khác biệt còn nhiều hơn.
" Có đôi khi ở trong phòng tu luyện đã lâu, anh không nỡ đi ra bên ngoài."
Không nghĩ về điều đó nữa.
Lấy Nguyên Lực của bản thân làm vật dẫn, cạy Nguyên Tinh màu đỏ lực để hấp thu Nguyên Lực có độ tinh khiết cao ở bên trong.
Nguyên Lực thật sự tinh khiết, sau khi luyện hóa một chút cũng có thể dung hợp vào trong cơ thể bản thân. Trong nhận thức, Nguyên Khí ở bên trong cơ thể giống như một đại dương ngày càng lớn mạnh, tiến độ tu luyện rõ ràng tăng lên.
" So với việc tu luyện lúc bình thường hiệu quả tăng lên khoảng 260%. Không, phải là 280% chứ!"
Anh khá là vui mừng.
Bình thường tu luyện, chỉ là tốc độ tu luyện ở phòng tu luyện số hai, vốn đã nhanh rồi, cho dù tăng lên 10%, đã được xem là tiến bộ không nhỏ, chứ đừng nói đến hiện tại đã đạt tới gấp hai, ba lần.
Tốc độ hấp thu Linh Hồn Lực cũng không nhanh như bây giờ, một phần là do chất lượng Linh Hồn Lực quá kém, có rất ít Linh Hồn Lực thoát ra khỏi tụi ma thú cấp cao.
" Nhưng...."
Đường Vũ cười khổ.
Viên Nguyên Tinh màu đỏ rực ban đầu ở trong tay anh lúc này đã mờ đi rất nhiều. Dựa theo tính toán của anh, nhiều nhất có thể hỗ trợ tu luyện trong nửa tiếng.
Một viên Nguyên Tinh thuộc tính hỏa có độ tinh khiết cao to bằng viên đá cuội, ẩn chứa năng lượng Nguyên Lực, có thể ước chường khoảng 50 viên Nguyên Tinh. Tuy nhiên, đây là viên Nguyên Tinh có thể trực tiếp hấp thu Nguyên Lực với độ tinh khiết cao, giá trị của nó vượt xa hơn nhiều.
Ví dụ, 1 = 500, hoặc thậm chí cao hơn.
" Nói cách khác, nếu mình tu luyện trong một tiếng sẽ tốn ít nhất một nghìn Nguyên Tinh? Cho dù mỗi ngày không có hạn chế về việc tu luyện, dựa theo tính toán khoảng 5 tiếng, ít nhất là năm nghìn Nguyên Tinh."
Trước kia lúc chiến đấu cũng cần phải tài nguyên, hiện tại ngay cả việc tu luyện cũng cần có tài nguyên nữa. Cho dù anh có là Lãnh Chúa giàu có đi chăng nữa cũng không chịu nổi.
Tài nguyên tu luyện của các tùy tùng cũng cần phải do anh cung cấp.
" Hoàn toàn dùng Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao để tu luyện là không có khả năng, nhưng thời điểm đột phá bình cảnh, Nguyên Tinh hỗ trợ tu luyện, có thể tăng cao xác suất khi đột phá và giảm bớt thời gian cần thiết."
" Hi vọng trong mỏ Nguyên Tinh có rất nhiều Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao có thể khai thác."
.........
Ngày hôm sau.
Vượt quá ngoài dự đoán của Đường Vũ, sáng sớm anh đã nhận được vài tấm thiệp chào hỏi chính thức.
Phân biệt đến từ năm cái thế lực của Cảnh Thành.
Có sự kiện của nhà họ Lý lúc trước, anh quá lười biếng gặp trực tiếp, chuyện này để cho Trần Hải Bình thay anh gặp từng đại diện của một số thế lực thay mặt anh.
Một số đại diện thế lực mang theo địch ý, muốn thăm dò ra một số bí mật của Thâm Lam... Chưa đầy hai phút đã bị mời ra ngoài.
" Có ba thế lực đề xuất hi vọng cùng chúng ta tiến hành thương mại trang bị rune, đem những trang bị này bán cho Cảnh Thành."
Trần Hải Bình dừng lại, " Thế lực ba bên này tương đối chân thành hơn, nhưng việc phân phối lợi ích cụ thể, không thể đồng ý được."
Đường Vũ suy nghĩ một chút, " Chờ tới ngày mai, chúng ta sẽ tách ba thế lực này ra và nói chuyện với từng nhà. Ngoài ra, cử người âm thầm loan tin..... Ví dụ, Thâm Lam chúng ta sắp cùng một bên nào đó đạt được giao dịch 1 triệu Nguyên Tinh."
......
Nơi trú ẩn, khách sạn chính thức.
Tất cả các thế lực, một nửa trong số những người thức tỉnh đều ở chỗ này. Một số người đã gặp nhau nhưng làm bộ không biết.
Chính thức tới thăm cấp cao ở Thâm Lương, các bên thế lực cũng chưa từng thương lượng qua, nhưng tốc độ nhất quán một cách kì lạ khiến người ta cũng kinh ngạc.
Một bên giả làm người mạo hiểm làm nhiệm vụ chuẩn bị tham gia Tháp thử thách, một bên bí mật gặp gỡ các lãnh đạo cấp cao ở Thâm Lam nói đến giao dịch trang bị rune. Nhân tiện, cung cấp thông tin những tên gián điệp của các thế lực khác lẻn vào nơi trú ẩn. Nhân cơ hội này bày tỏ lòng thành của mình và nhân tiện còn cho những thế lực khác vấp ngã.
Bọn họ cảm thấy mình đã thành công và bộ trưởng Trần đã đồng ý yêu cầu thương mại của bọn họ. Chỉ là giá cả cụ thể và việc phân chia lợi ích vẫn còn đang thương lượng.
Tuy nhiên, Trần Hải Bình lần lượt gặp riêng thế lực năm bên, hơn nữa đều đem đồng đội bán một cách triệt để.
Đường Vũ dở khóc dở cười.
Có lẽ là.... Bọn họ còn không biết bọn họ cũng đã bị những thế lực khác bán đi đúng không?
Ngoài ra còn có ba nhà cuối cùng, vẫn đang thăm dò một cách thành thật, với dòng chữ " Tôi không biết gì cả" được viết trên khuôn mặt của họ cho đến khi, có tin tức vô tình lọt đến tai bọn họ.
......