Chương 319: Đêm

Hội nghị cuối cùng đã không thể đưa ra các biện pháp đối phó hiệu quả.

Điều này nằm trong dự liệu của Lục Kiến Quân, ngay cả vòng phòng thủ của Bắc Đình cũng cảm thấy khó giải quyết, ông không có trông cậy vào đơn giản là có thể nghĩ ra phương pháp, chỉ là đem tin tức nói cho mọi người để cho bọn họ chuẩn bị tâm lý.

Một khi con quái vật tám tay xuất hiện.

Lục Kiến Quân nhíu mày, " E là, chúng ta chỉ có thể từ bỏ nơi trú ẩn, tổ chức những người sống sót, phá vòng vây từ nhiều hướng khác nhau."

Vào thời điểm đó, chắc chắn sẽ có vô số người chết và bị thương.

Anh nhìn về phía cửa phòng họp, mấy người rời đi.

" Cũng may, dù Thâm Lam chiếm được cái gì, có được cơ hội gì, ít nhất anh ta vẫn là con người.... Vậy đủ rồi."

……

……

Đường Vũ đi trên đường phố Lâm Đông và những người sống sót lọt vào trong tầm mắt , vẻ mặt đã bớt nhợt nhạt hơn so với trước kia.

Vài tháng trước, nơi trú ẩn Lâm Đông mở rộng rất nhiều và một số khu vực bên ngoài trồng trọt rất nhiều lương thực, lại mua một lượng lớn lương thực ở Thâm Lam. Cơ bản có thể đáp ứng nhu cầu tiêu thụ của hàng trăm nghìn người sống sót.

So với ban đầu ngơ ngơ ngác ngác, hiện tại người sống sót có sức sống hẳn lên.

" Nếu con quái vật tám tay tấn công Lâm Đông.... Sợ là sẽ nối tiếp bước nơi trú ẩn của Hạ Giang.

Nguy hiểm ngày càng đang đến gần, nhưng những người khác vẫn chưa biết gì về nó.

Đường Vũ lắc đầu.

Anh cũng không hi vọng Lâm Đông bị tiêu diệt, nhưng đúng như những gì mà anh đã nói, tự bảo vệ mình còn không đủ sức mạnh chứ nói gì đến chuyện khác?

" Siêu Phàm..."

Có 1 điều mà anh vẫn không có nói, quái vật tám tay chỉ sợ cũng không phải là ma thú, mà nó giống như một bộ tộc Khô Lâu xuất hiện ở Lạc Hà.... Có thể đó là một chủng tộc ngoại lai, ít nhất nó cũng là một loại sinh vật sống thông minh, so với trí tuệ của trẻ con, ma thú cấp thảm họa chỉ dựa vào bản năng của mình còn về quái vật tám tay mạnh hơn rất nhiều.

Bất kể là trí thông minh hay sức chiến đấu của ban thân... Đường Vũ hoài nghi những gì thể hiện ở trong video còn không phải thực lực của tên quái vật tám tay kia.

" Mình nhất định phải bồi dưỡng ra người có chiến lực Siêu Phàm nhanh chóng mới được."

Hiện tại, người gần với Siêu Phàm nhất đó chính là Y Liên, vì muốn cho nàng đột phá sớm nhất có thể, Đường Vũ không biết chi phí và các loại tài nguyên tốn kém bao nhiêu, dược liệu hỗ trợ, phòng tu luyện, các loại bảo vật hệ băng.... Đáng tiếc muốn đột phá Siêu Phàm chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.

Ngay cả khi Y Liên có nhận được truyền thừa của pháp sư băng giá, khả năng đột phá cao hơn, nếu mà trong khoảng thời gian ngắn mà muốn đột phá thì điều đó không có khả năng.

" Con rối bảo vệ hiện chỉ mới có nửa bước Siêu Phàm, nếu như có thể tìm ra vật liệu " Linh Hồn Kết Hạch" để thăng cấp, có thể biến số một và số hai thành con rối Siêu Phàm. Đến khi đối đầu với Siêu Phàm thực sự cũng có thể đánh một trận."

" Còn có một phương pháp khác, vòng tròn triệu hồi cấp S, vẫn chưa có rõ ràng cái này cho lắm. Nếu như có thể triệu hồi ra tùy tùng cấp S, lại càng có thể dễ dàng đột phá cái tầng bình cảnh Siêu Phàm lần này.

Có nhiều biện pháp để đối phó nếu sử dụng theo cách này, nhưng việc này mất rất nhiều thời gian.

Hệ thống không có đưa ra bất kì gợi ý nào về vật liệu " Linh Hồn Kết Hạch". Anh đã cố gắng tìm kiếm trong vài tháng nhưng anh vẫn chưa có bất kì manh mối nào về nó.

Triệu hồi vòng tròn ma thuật cần phải có " Liệt Không Kết Tinh", mục tiêu ngược lại rõ ràng hơn một chút, chỉ là bí cảnh phi thường rất hiếm, hơn 99% người thức tỉnh cũng không biết sự tồn tại của bí cảnh. Còn việc bọn họ tận mắt nhìn thấy thì lại càng ít hơn.

Ba nhóm Huyết Nguyệt, Vanni, Gorete trong hai tháng tìm kiếm, nhiều manh mối thật và giả phát hiện cũng không ít. Gần nhất chính đội của Vanni đã tận mắt nhìn thấy cánh cửa kết nối với Bí Cảnh. Còn chưa kịp đợi anh chạy tới, cánh cửa của Bí Cảnh dần dần thu nhỏ lại rồi biến mất trong nháy mắt.

Đường Vũ cũng mới biết được, lối vào của Bí Cảnh không phải lúc nào cũng tồn tại.

Một phần Bí Cảnh bị một số thế lực địa phương âm thầm nắm giữ và hầu hết các lối vào Bí Cảnh đều ở địa phương hẻo lánh không có người nào phát hiện ra. Có một số người thức tỉnh sau khi phát hiện ra lối vào Bí Cảnh, hưng phấn đi vào bên trong và cũng chưa bao giờ đi ra lại bên ngoài.

Đường Vũ suy nghĩ.

Trời đã bắt đầu tối dần, những bóng đèn mờ ở trên phố lẻ loi.

Những người sống sót qua lại. Ban đêm, đó là thời điểm náo nhiệt nhất ở nơi trú ẩn. Những người thức tỉnh thắng lợi trở về, có những người vui vẻ, có người bị thương hay là người thất bại nhiệm vụ uể oải, thất vọng bước đi trở về.

Đường Vũ vừa đi dạo vừa đi về trụ sở của Hôi Nhận ở Lâm Đông.

Ầm ầm ~

Không hề báo trước, sấm sét cuồn cuộn vang lên ở bên tai.

Nhiều người sống sót đã sợ hãi.

Nhìn lên bầu trời, ánh trăng sáng không biết từ lúc nào đã bị mây đen che khuất, ánh sáng sấm sét ở dưới mây đen qua lại.

"Trời sắp mưa?"

" Bất ngờ như thế, vừa rồi hình như sấm sét phảng phất đánh ở ngày bên cạnh ta, hiện tại lỗ tai vẫn còn ù ù nghe không rõ nữa."

" Vẫn là nhớ lại những ngày trước đây vẫn còn có dự báo thời tiết, tuy lúc đó ta cũng không có xem nhiều."

Những người sống sót bàn luận sôi nổi, nhưng cũng không có ai đi để ý, họ chỉ bước nhanh hơn và tìm chỗ trú mưa. Những người bán hàng ven đường cũng chỉ biết buồn rầu lo lắng và nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Đường Vũ dừng lại, anh quay đầu nhìn xung quanh.

" Có cái gì đó không đúng."

Tiếng sấm ầm ầm không ngừng vang lên, ánh chớp hình rắn xanh tím điên cuồng qua lại, so với lúc ban đầu anh ta ngưng tụ sấm sét hủy diệt còn phải khoa trương hơn.

Phạm vi xa hơn rất nhiều.

Anh nhìn ở xa, sấm sét chiếu sáng những đám mây đen bảo phủ lấy bầu trời, lại không thấy bờ.

Đông Tây Nam Bắc , bất kể phương hướng nào cũng không nhìn thấy bên cạnh, khắp nơi đều là mây đen và sấm sét.

Giống như ngày tận thế tới rồi.... Mà bọn họ vẫn đang ở tận thế.

Tư... Tư...

Đèn đường xung quanh liên tục chớp tắt, bỗng tối đen lại. Nếu có ai nhìn từ trên cao xuống sẽ thấy mọi điểm sáng trong nơi trú ẩn đều đã tắt. Một lúc sau, một vài tòa nhà ở bên trong nơi trú ẩn mới sáng lên một chút đèn, lại có vẻ rất yếu, thỉnh thoảng lại mờ đi.

Ánh trăng bị che khuất, ánh sáng đèn đường trong nháy mắt tắt đi, giống như biến thành bóng tối không thể nhìn thấy ngón tay của mình.

Trên đường phố, đám đông có chút xôn xao.

" Quái lạ, điện thoại di động sao không mở được, còn có mùi khét?"

" Của tôi cũng vậy, phải tốn rất nhiều tài nguyên mới mua được!"

Tiệm net bên đường cũng la hét ầm ĩ," Chủ quán, chuyện gì đang xảy ra, làm sao thế này, ta vừa mới nạp chơi hết đêm nay!"

Ban đầu mọi người còn tưởng có chuyển xảy ra, nhưng rất nhanh liền phát hiện toàn bộ nơi trú ẩn đều gặp phải tình huống giống như anh.

Những người sống sót càng lúc càng hoảng sợ.

Đường Vũ vẻ mặt ngưng trọng, anh thông qua khế ước liên hệ với La Triết ở lại Lãnh Địa, kết quả thu được cũng không khả quan.

Trong lãnh đại, rất nhiều thiết bị điện tử bị tê liệt , chỉ có kiến trúc của hệ thống cùng một số thiết bị sử dụng năng lượng nguyên tinh trực tiếp cung cấp năng lượng vẫn còn duy trì vận hành.

Tạm thời mà nói, đối với lãnh địa cũng không có xảy ra chuyện gì.

Nhưng, Đường Vũ vẻ mặt càng ngưng trọng hơn, " Lạc Hà.... Giống như Lâm Đông, sấm sét cuồn cuộn, trong nháy mắt rơi vào bóng tối, hiện tượng thay đổi này.... E rằng, trên toàn thế giới xảy ra. "

Tiếng sấm sét kéo dài trong mấy phút, sau đó mây đen dần dần biến mất và một vầng trăng khuyết một lần nữa lại xuất hiện.

Ánh trăng dịu dàng chiếu xuống, ai ai cũng u ám.

Các quan chức cấp cao ở Lâm Đông đã bắt đầu tổ chức người xuống trấn an mọi người và bên học viện khoa học đang đo lường tác động của những sự thay đổi này.

Đường Vũ cũng không ở đây lâu, vội vàng đi ra bên ngoài cổng thành. Có lẽ đó là một sự thay đổi bất ngờ. Cổng thành đã được lệnh đóng chặt, hai chân anh dùng lực và bay thẳng qua bức tường thành cao 20 mét.

Ra ngoài tường thành, Đường Vũ điều khiển chiến xa Phù Du bay thẳng về lãnh địa.