“ Hả? ”
Hai sĩ quan phụ tá mắt ngơ ngẩn.
Đường Vũ tiến lên đi tới rìa ngọn đồi " Tôi cũng chả có đùa, đối với làn sóng ma thú thì cần chiến thuật gì? Nếu muốn dựa vào trận địa, thu hút 1 số ma thú đến nơi này diệt từ từ, nơi ẩn nấp Lẫm Sơn cũng không thể chống đỡ nổi đến lúc đó. "
" Cho nên chiến thuật tốt nhất....... Chính là đem những con ma thú này xử lí hết."
" Nhưng. " Người phụ tá mở miệng.
Đường Vũ hiểu rõ đối phương đang suy nghĩ gì xua tay. " Cậu xem tôi giống như người xúc động lắm sao, chủ lực đối phó ma thú chính là chúng tôi, tôi cũng không ngu đến mức lấy mạng của mình ra để đùa giỡn chứ."
" Lạc Lâm, cô ở trên đồi, phụ trách bắn tỉa ma thú khó chơi bên trong làn sóng ma thú, à.....Ưu tiên giết những người có khả năng đánh lén hay tấn công từ xa. "
" Vâng ~~ "
Lạc Lâm kéo dài âm thanh, uể oải trả lời.
Đường Vũ nhíu mày, “ Lớn tiếng 1 chút, cô đừng quên vẫn thiếu tiền mà tôi cho vay đấy.”
“ Vâng!”
Lạc Lâm trên lưng đeo 1 cái hộp lớn, hai chân khép lại, y như đúc hành lễ.
Nhưng chưa tới 1 giây sau, sắc mặt liền sụp xuống, lén nhìn Đường Vũ 1 cái, thấy không có biểu hiện gì, cô bước nhanh đến mép trận địa, tìm 1 vị trí thích hợp.
Ngồi xổm người xuống, lấy súng bắn tỉa ở bên trong hộp lớn tự động lắp ráp, 1 cây hình trụ nhiều lần thay đổi thành 1 khẩu súng bắn tỉa dài 1 mét 5.
Nòng súng lạnh như băng nhắm ngay làn sóng ma thú phía dưới.
Người phụ tá phân vân 1 chút, lại không nhận ra thuộc loại nào súng bắn tỉa ... Không đúng, loại súng bắn tỉa có thể tự động biến hình này, hắn căn bản chưa bao giờ thấy qua làm sao có thể đánh giá ra loại nào?
Chắc là 1 loại vũ khí rune mới, vũ khí súng ống.
Vũ khí rune loại súng ống được bán ra bên ngoài vô cùng thưa thớt, thậm chí trong danh sách đổi của công hội người mạo hiểm, cũng không có loại súng bắn tỉa.
Thân là người phụ tá của Lục Kiến Quân, anh mới được gửi tới Thâm Lam, trong đầu anh có rất nhiều thông tin về nơi trú ẩn này.
Người phụ tá vốn cho rằng vũ khí rune loại súng ống chế tạo khó khăn hơn, nhưng bây giờ nghĩ lại, chính nơi trú ẩn hạn chế bán vũ khí này ra bên ngoài mà thôi.
Hắn nhìn Đường Vũ nhiều hơn 2 lần.
Bên này Lạc Lâm đứng ở vị trí bắn tỉa, tầm bắn của cô ta đủ để bao quát toàn bộ nơi trú ẩn Lẫm Sơn, Đường Vũ bước tới, lấy ra hai quả cầu tròn, đặt ở bên cạnh cô, " Đây là hai con rối chiến đấu phiên bản cao cấp, thuộc loại đấu sĩ đã được thiết lập để tự động kích hoạt. "
" Cho tôi? " Giọng của Lạc Lâm nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
“ Không, ta cho cô mượn.”
Đầu nàng lần nữa cúi xuống 1 lần nữa.
...
Đường Vũ, Y Liên và Không đi xuống đồi.
Một làn gió tanh thổi vào mặt.
Rời khỏi khu vực được bao phủ bởi mùi hương của dây leo quỷ dị, khoảng cách đủ gần rất nhanh khiến cho ma thú chú ý.
Phía sau làn sóng ma thú, ma thú không thể chen lấn lên phía trước, chậm rãi quay đầu lại nhìn chằm chằm ba người Đường Vũ, nanh vuốt cào mặt đất, gào thét, răng sắc nhọn lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, ít nhất hàng chục con ma thú hướng ba người đánh tới.
Trên đồi, người phụ tá nhìn những điểm nhỏ bên trong làn sóng ma thú tấn công tới, vẻ mặt nghiêm túc, “Xạ thủ! nổ súng bắn hỗ trợ nhóm của giám đốc Đường!”
Phanh! Phanh!
Cùng với âm thanh vang lên chói tai, hai con ma thú vẫn giữ nguyên tư thế tấn công, nửa thân có đầu nổ tung, nửa thân còn lại lăn theo quán tính, vết máu sặc sỡ hòa cùng vài mảnh nội tạng nhìn không hiểu rơi đầy đất.
Các khẩu súng máy hạng nặng được bố trí cũng theo đó nổ súng.
Được trang bị đạn xuyên giáp do Viện Hàn lâm Khoa học chế tạo đặc biệt, vũ khí nóng có thể gây ra rất nhiều sát thương cho ma thú, chứ không phải giống nơi phòng thủ Lẫm Sơn ở phía bên kia, liền súng ống cũng không thể nào so sánh như vậy được.
Giết bằng súng máy hạng nặng, các tay súng bắn tỉa tập trung vào các mục tiêu có sức phòng thủ cao.
Rất nhanh, nhóm đầu tiên xông tới gồm mấy chục con ma thú hầu hết đều đã bị tiêu diệt, số ít còn sống, tay chân cũng mất đi, chỉ có những con ma thú có lực lượng cường đại, để cho bọn chúng vẫn còn giãy dụa. Nửa sống nửa chết hướng về phía tới gần 3 người Đường Vũ, sau đó bị Y Liên phóng ra tảng băng giết chết.
Người phụ tá vẫn nghiêm túc như trước, không lộ bất kì vẻ mừng rỡ nào, anh ta bình tĩnh ra lệnh, “ Thay đổi dây đạn, sẵn sàng nghênh chiến đợt ma thú tiếp theo.”
Réc-------
1 tiếng gáy bén nhọn.
Cơn gió mạnh thổi qua, những mảng cỏ xanh biếc nhao nhao tung bay, lá cây vang lên xào xạc, cành cây bị ép tới cong veo.
Người phụ tá chợt ngẩng đầu, nhìn về phía thân ảnh màu đen che khuất ánh mặt trời " Là con quái điểu mặt người! Cẩn thận!"
Quái điểu lao xuống, cuồng phong giống như những lưỡi đao sắc bén, chiến sĩ Tổ Long với kinh nghiệm chiến đấu rất nhiều, nhanh chóng tránh ra 1 bên. Mặt đất bị cắt ra từng dấu vết loang lổ.
Quần áo của một số binh sĩ rách nát, nhuộm đỏ máu và súng máy của họ bị chém ra thành từng mảnh.
Một gã chiến binh Tổ Long nổi giận gào thét, hai tay cường tráng đem ôm 1 khẩu súng hạng nặng còn nguyên vẹn ôm ở trước ngực, nòng súng chĩa về phía con quái điểu kia giữa không trung, bóp cò súng, từng viên đạn điên cuồng lao tới.
Súng máy gầm rú, độ giật mạnh mẽ đã bị đôi cánh tay căng phồng của chiến binh Tổ Long ngăn cản lại, chân anh để lại những vết hằn sâu trên mặt đất, anh khống chế nòng súng đuổi theo con quái điểu đang bay trên trời.
Người phụ tá 2 mắt mở to.
Những tia lửa bắn trúng lên cánh của nó, 1 số lông vũ từ trên bầu trời rớt xuống, giống như vật cứng nhúng vào bên trong bùn đất. Tuy nhiên, khẩu súng máy hạng nặng chứa đầy đạn xuyên giáp không cách nào gây sát thương cho con quái điểu mặt người.
“ Sử dụng tên lửa phòng không! ”
Hai tên chiến sĩ Tổ Long mỗi người khiêng 1 chiếc tên lửa phòng không di động, bọn họ nhắm vào con quái điểu ở trên bầu trời và bóp cò. Tên lửa kéo theo ngọn lửa ở sau đuôi bay ra ngoài.
Rít....
Quái điểu gáy lên, cảm giác được nguy hiểm tới gần, đôi cánh khẽ vỗ, dễ dàng tránh được 1 quả tên lửa trong đó, rồi lại vỗ cánh, một lưỡi gió hình vòng cung, đem quả tên lửa còn lại sắp tới gần bị chém đứt.
Bùm!
Pháo hoa nổ tung ở trên trời.
“ Không được, không có cách nào bắn chính xác con quái điều khi bắn tên lửa phòng không. Muốn bắn trúng những con ma thú bay trên không, quả thật khó khăn!”
Anh chỉ có thể đặt hi vọng vào các tay súng bắn tỉa.
Nhưng mà bản năng của con quái điểu mặt người đã cảm nhận được nguy hiểm, bay lên cao hơn, ở trên không trung 2 cánh vỗ tới, những ngọn gió như lưỡi đao chém vào, người bắn tỉa được bố trí ở đó đã bắn mấy phát, đều không có cách nào trúng mục tiêu.
Liệu viên đạn bắn tỉa có thể gây sát thương chí mạng cho con quái điểu kia hay không vẫn còn là một ẩn số!
Người phụ tá lo lắng, đầu óc nhanh chóng vận chuyển tìm ra biện pháp giải quyết việc này.
Phanh------
1 tiếng súng vang lên.
Người phụ tá nhạy bén nghe ra sự khác biệt.
Tiếng súng này so với mấy lần trước tinh tế hơn, nó được bắn ở trong một môi trường ồn ào và có thể dễ dàng bị bỏ qua.
Anh quay đầu nhìn sang bên cạnh vị trí cô gái có mái tóc nâu đang đem khẩu súng bắn tỉa đặt xuống.
Người phụ tá chợt nhìn lên trời.
Đồng tử bỗng nhiên co lại, ngực con quái điểu đến gần vị trí cái cổ xuất hiện 1 lỗ to bằng cái miệng chén, có thể thấy rõ ràng.
Con quái điểu màu đen ngay cả giãy dụa cũng không thể nào làm được từ trên trời rơi xuống đập xuống trên mặt đất cách ngay ngọn đồi không có xa.
Trong khi đó
Tiếng súng gầm rú, tiếng nổ tung và động tĩnh do giao tranh gây ra, khiến vô số ma thú xoay chuyển cơ thể nhìn chằm chằm nhân loại ở phía sau chúng.
Từ trên đồi nhìn xuống, bên trong làn sóng ma thú được nối liền, một phần làn sóng ma thú phân ra 1 nửa hướng về phía 3 người Đường Vũ lao tới, 1 bộ phận hướng vị trí ngọn đồi lao tới.
Đen kịt, con số ước tính lên đến hàng nghìn.
Sắc mặt của người phụ tá ngưng trọng nhiều hơn, anh không nói gì mà chỉ cầm trên tay một khẩu súng bắn tỉa đi đến vị trí rìa ngọn đồi, nòng súng vững vàng nhắm ngay đám ma thú ở phía dưới.