Chương 1163: Dây leo vô tận

Trong khi đó.

Ở sâu bên trong đại lục, một nơi nào đó, những cây khổng lồ cao hàng trăm mét nối tiếp nhau. Những ngôi nhà trên cây được xây dựng ở trên cây khổng lồ. Những thân hình nhanh nhẹn nhảy múa giữa những ngọn cây.

Ở trung tâm được bao quanh bởi vô số cây khổng lồ là một hồ nước trong veo. Bên trong hồ có một hòn đảo và trên hòn đảo đó có một cây cổ thụ đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng.

Mạnh mẽ và cổ xưa.

Nhưng ở trong dòng sông thơi gian dài, sự sống của nó sắp đi đến hồi kết.

Đột nhiên, cành cây cổ thụ khẽ đung đưa, phát ra âm thanh không thể nào phát hiện được. Nó giống như đang thức tỉnh lần nữa.

Soạt ——.

Trong núi rừng, vô số dây leo từ bốn phương tám hướng vọt tới.

Mỗi một sợi dây leo đều to bằng nắm tay, bay ra từ sâu bên trong núi rừng. Không thể nào ước lượng được chiều dài của nó. Toàn bộ núi rừng sôi trào, một con thú biến dị hoảng sợ chạy trốn, nhưng chỉ trong chốc lát nó bị đám dây leo trói lại và cơ thể bị đâm thủng. Toàn bộ chất dinh dưỡng ở trong cơ thể bị hút cạn.

Các thành viên của đoàn thám hiểm Viễn Hàng không khỏi nuốt ngụm nước miếng.

Mấy phút trước, bọn họ đã bay đến khu vực này và cảm thấy nó có phần yên tĩnh. Hạ Viễn Hàng từng trải qua nhiều thứ, anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Nhưng, anh còn chưa kịp phản ứng thì vô số dây leo từ phía bên trái bắn tới.

Không phải bọn họ không muốn bay cao hơn. Nếu bọn họ bay quá cao chẳng khác gì những cái bia ngắm di động. Mỗi lần chuyển hướng đều hấp dẫn vô số con chim cấp hai trở lên. Ngay cả những con yêu thực không hề di chuyển đó cũng có thủ đoạn tấn công trên cao.

Ví dụ giống như cây mặt quỷ ở trước mặt không hề nhìn thấy bản thể nó ở chỗ nào. Ở trong tầm mắt bọn họ là một đám dây leo, có sợi dài mấy nghìn mét cũng không hề quá đáng.

Huống chi, cây cối ở trên mảnh đất này, nhìn chung đều cao mấy chục mét, mấy trăm mét. Nếu như không xuyên qua khu rừng này thì khó mà tìm ra những bộ lạc đang ẩn nấp.

Hà Viễn Hàng chém ra hai luồng kiếm khí rực lửa dài hàng chục mét. Kiếm khí chạm đến cây cỏ kia liền biến thành tro bụi chỉ trong nháy mắt. Tuy nhiên, khi nó chạm vào đống dây leo thì một tiếng nổ vang lên. Kiếm khí khó khăn lắm mới có thể chặt đứt 2 cây dây leo rồi mới tiêu tán. Năng lượng hệ hỏa đối với dây leo không hề có tác dụng gì cả.

Bậc thầy chơi pháo ở trong đội ngũ liền cởi bỏ rương trang bị xuống. Từng tiếng răng rắc liền kết hợp thành từng khẩu pháo. Vô số viên đạn pháo trút xuống như mưa.

Ầm ầm ~!

Trước mắt liền biến thành một mảnh biển lửa. Một pháp sư hệ thủy liền ngưng tụ là một màn nước để ngăn chặn dư âm của ngọn lửa.

Ngay sau đó, sắc mặt của cô thay đổi. Màn nước đột nhiên vỡ ra và mấy chục dây leo xuyên qua làn khỏi tấn công về phía bọn họ.

Những sợi dây leo này có một số vết cháy đen. Tuy nhiên, chúng còn lâu mới bị đứt gãy, tốc độ của những sợi dây leo này không hề giảm. Trong nháy mắt, chúng đã sắp tới gần mọi người.

Hạ Viễn Hàng không phóng kiếm khí ra bên ngoài nữa. Anh dồn Nguyên Lực vào thanh kiếm thần binh của mình. Những vòng hào quang từ thân kiếm tỏa ra. Anh nhắm chính xác vào cây dây leo và vung kiếm lên chém xuống.

Lưỡi kiếm chém vào cây dây leo màu xanh biếc. Anh cảm thấy có một sự ngăn cản, liền bộc phát thực lực mạnh mẽ hơn, đem cây dây leo kia triệt để chém đứt. Một chút nước ép màu xanh biếc từ chỗ đứt gãy chảy ra. Một đoạn dây leo bị chặt đứt, đoạn còn lại giống như bị điện giật liền rút đi về. Những sợi dây leo còn lại vẫn tiếp tục lao tới.

Tốc độ vung kiếm của Hạ Viễn Hàng rất nhanh. Thân ảnh bay vút, anh liền chém đứt mười mấy cây dây leo chỉ trong nháy mắt.

Những người khác thì kém xa, hai thành viên Siêu Phàm khác phải dốc toàn lực mới có thể làm cho đoạn dây leo đó đứt gãy. Những thành viên thức tỉnh đại viên mãn chỉ có thể ngăn lại thế công của đám dây leo kia.

Dây leo càng lúc càng nhiều.

Trong chớp mắt, bốn phương tám hướng chỉ còn lại những cây dây leo màu xanh biếc, khiến cho người ta cảm thấy ngứa cả da đầu.

“ Hự!”

Lý Nhị Khí dồn khí đan điền, hắn vung nắm đấm khổng lồ ra.

Không bạo!

Nắm đấm của hắn đấm vào không khí. Những gợn sóng mắt thường có thể nhìn thấy liền lan ra. Không khí ở trước mắt anh dường như bị khuấy động một cách dữ dội.

Xoẹt ——

Gợn sóng lan rộng, vô số dây leo chen chúc nhau tới giống như những sợi tơ lụa bị xé rách một cách dễ dàng, để lại một ít căn bã rơi xuống.

Nếu không phải bản thân tự mình đánh thử, biết được sự cứng cáp của đám dây leo này. Hạ Viễn Hàng và những người khác nhất định sẽ cho rằng đám dây leo thật sự yếu không thể nào tưởng tượng được.

Tuy nhiên, bản thân Siêu Phàm tấn công không gây ra bất kì vết thương nào. Ngay cả bản thân hắn cầm lấy thần binh trong tay cũng phải rót vào lượng lớn Nguyên Lực mới có thể chém đứt dây leo kia. Vậy mà, đám dây leo này bị người đàn ông thần bí kia dùng quyền đấm cho nổ tung.

Tầm nhìn lúc ban đầu, vô số dây leo nhảy múa chạy về phía bọn họ. Hiện tại, một nửa số đó liền biến mất.

Mạnh mẽ!

Thật xứng đáng là cao thủ chính thức của thành phố Thâm Lam.