Vùng đất mới.
Một bờ biển dự kiến đặt tên là đại lục yêu thực.
Xoẹt xoẹt!
Không gian vặn vẹo nứt ra, vô số tia sét hiện lên. Một lát sau, một cánh cửa không gian khó coi cao mấy chục mét giữa không trung mở ra.
Ba bóng người bị ném ra từ cổng lỗ đen, cơ thể vặn vẹo giữa không trung để giữ cân bằng và hạ cánh không làm cho mặt đất xảy ra nứt nẻ.
Một trong những nhân vật có mái tóc đuôi ngựa phát ra một làn sóng tinh thần quét mọi thứ xung quanh giống như một cái radar.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, “ Cũng may, địa điểm cũng không lệch bao nhiêu.”
Cô lại nhìn về phía hai người kia, “ Vậy ta liền đưa các ngươi tới đây thôi, cố gắng lên nhé.”
“ Vâng! Đại sư tỷ!”
Thượng Cung Linh phất tay, thân hình bay lên, hai tay nắm chặt cánh cửa không gian sắp đóng lại. Cô mạnh mẽ kéo cánh cửa không gian mở ra và nhanh chóng chui vào bên trong.
Cánh cửa không gian non nớt khuấy động ở bên trong giống như một cái máy giặt.
Thượng cung linh đã quen, cô không thèm để ý chuyện này. Cô ở trong thông đạo không gian một lúc, cô muộn màng phát hiện: “ Shit! Tại sao mình lại không sử dụng cuốn trục hồi thành nhỉ?”
…
Bờ biển, bọn họ nhìn thấy đại sư tỷ rời đi, Dương Nguyệt và Lý Nhị Ngưu bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.
“ Nồng độ Nguyên Khí nơi này gấp 2,6 lần Sơn Hải đại thế giới. Trong vòng mười cây số đã phát hiện một con thú biến dị Siêu Phàm và một gốc yêu thực Siêu Phàm.
“ Càng đi sâu vào đại lục, nồng độ Nguyên Khí càng cao…Nơi này chính là quê hương của tông chủ và các trưởng lão hay sao?”
“ Quê hương của tông chủ không phải ở một đại lục khác hay sao?” Lý Nhị Ngưu giọng nói ồm ồm hỏi.
“ Tôi đang chia theo các tinh cầu, bạn có hiểu các tinh cầu là gì hay không! Quên đi, tôi có nói thì anh cũng không hiểu.”
Dương Nguyệt bay lên không trung, chăm chú nhìn nơi xa.
Lý Nhị Ngưu gãi đầu, “ Nghe nói đại lục này không hề có nhân loại, nhưng lại bị Dị tộc chiếm giữ. Đám người sói và người gián gì ấy, chúng ta nên xử lý sao bây giờ? Làm thịt bọn chúng? Đại sư tỷ cũng không hề nói gì cả.”
Lý Nhị Ngưu không hề có hảo cảm với đám người sói và những chủng tộc khác. Ở thành phố Đại Đạo chưa có ra đời, nhân loại thường xuyên bị những chủng tộc ngoài hành tinh kia đàn áp.
Hắn vung cánh tay màu đồng thau hơn cả eo của Dương Nguyệt và tạo ra từng cơn gió mạnh.
Dương Nguyệt lắc đầu, “ Đấy chính là cách cục! Tông chủ thường dạy bảo chúng ta cái gì. Chúng ta cần phải nhìn thế giới từ một vị trí cao hơn. Chúng ta cần phải đoàn kết hết tất cả lực lượng, nhân lực mới là nguồn tài nguyên quý giá nhất v..v. Tuy tôi không hề biết nhiều về những thứ đó, nhưng tôi khẳng định chúng ta không thể nào giải quyết vấn đề này một cách đơn giản và thô lỗ.”
“ Tông chủ nói nhân loại chúng ta. Thậm chí, toàn bộ thế giới vô tận đều đang bị bộ tộc Ma quỷ uy hiếp. Tông chủ chạy từ thế giới này đến thế giới khác để tìm kiếm lực lượng chống lại bộ tộc Ma quỷ. Vì thế, chúng ta nên suy nghĩ lại, đám Dị tộc ở đại lục này có lợi gì đối với chúng ta, sau đó mới nghĩ cách xử lý chuyện này. Như thế, chúng ta mới có thể giúp được tông chủ và mang lại lợi ích đến cho nhân loại chúng ta.”
“ Ồ!” Lý Nhị Ngưu gật đầu, “ Dù sao thì tôi nghe cũng không hiểu. Cô quyết định hết mọi chuyện đi.”
Dương Nguyệt trầm mặc một hồi, “ Được rồi, chúng ta đi tìm đoàn mạo hiểm kia trước đi.”
Đây là lần đầu tiên họ đến trái đất, nhưng bọn họ cũng không hề xa lạ.
Trước đó, bọn họ đã sớm nghe nói qua, ở trong Đại Đạo Tông có không ít sản phẩm khoa học kĩ thuật rune. Bọn họ đã sử dụng thành thạo từ lâu.
Hai người bay đến địa điểm đã thỏa thuận ở trong nhiệm vụ. Khoảng 1 tiếng sau, Dương Nguyệt giơ tay nhìn đồng hồ chiến thuật, cô không phải xem giờ, cũng không phải vì nó là đồng hồ thế giới phiên bản giới hạn. Mà cô đang tìm kiếm những tín hiệu có thể liên lạc ở xung quanh.
Một chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn, sự quý giá của nó không nằm ở số lượng hạn chế. Bởi vì, đồng hồ được kết hợp một chút vật liệu của cây thế giới. Phạm vi liên lạc gấp ba lần so với những đồng hồ cao cấp khác. Đồng thời, nó có khả năng chống nhiễu và che giấu rất mạnh.
Kể từ khi đoàn mạo hiểm phát hiện ra bộ tộc người sói, gửi tin tức về trung tâm. Từng tầng báo cáo lại và khi nhóm bọn họ từ Sơn Hải đại thế giới chạy tới….Mặc dù, hiệu suất rất cao, nhưng cũng phải mất gần tới nửa ngày.
Đoàn thám hiểm đó cũng không thể chờ đợi tại chỗ được.
Dương Nguyệt và Lý Nhị Ngưu đã đến khu vực có bộ tộc người sói kia. Đồng hồ của cô phát hiện tín hiệu của đoàn mạo hiểm Viễn Hàng kia.
Bọn họ nghe nói đó là một đoàn mạo hiểm bảy sao.
Không biết có đi qua nhiều nơi hay chưa?
…