Chương 1117: Thánh Nhân Trường Hà

Sự tồn tại của Thánh Nhân, vầng hào quang có thể sánh ngang với mặt trời.

Mỗi một người Thánh Nhân đều là hiện thân của Pháp Tắc. Nếu như Thánh Nhân có cơ thể bất tử hoàn toàn lộ ra. Những người thức tỉnh bình thường chỉ cần nhìn thoáng qua liền sẽ chết.

Cấp bậc Thánh Nhân và cấp bậc Siêu Phàm là hai cấp bậc hoàn toàn khác nhau.

Nó giống như đom đóm và mặt trời, khoảng cách không thể nào so sánh được.

Ngay cả những thiên tài đã lĩnh hội được Pháp Tắc làm sao có thể so sánh với Thánh Nhân. Đó chính là khoảng cách về bản chất sinh mệnh giữa Thánh Nhân và đám thiên tài kia.

Cường giả vô địch giáng lâm thế giới hoang vu. Điều đầu tiên hắn cảm nhận được chính là áp lực của thế giới.

90% sức mạnh của bọn họ đều đã bị triệt tiêu.

Tuy nhiên, Thánh Nhân có thể đối kháng lại với thế giới.

Thánh Nhân giáng lâm, xung quanh chiếu ra một dòng sông cuồn cuộn ảo ảnh. Không gian thế giới không ngừng vặn vẹo, Pháp Tắc va chạm lẫn nhau. Nhất thời, toàn bộ thế giới liên tục có triều cường, thiên tai không ngừng.

Thánh Nhân Trường Hà ánh mắt thờ ơ nhìn xung quanh và bỗng nhiên dừng lại.

“ Hả? Thì ra là ảo thuật.”

Hắn vung tay lên, một dòng nước tinh khiết từ trên người Diễm Tẫn và những tên khác của Luân Hồi Điện đã được thanh tẩy.

Ngay lúc đó, Diễm Tẫn và những tên khác dường như không hề có biến hóa gì. Dường như co một lớp xiềng xích tinh thần nào đó đã được cởi bỏ.

“ Hóa ra, chúng ta bị người khác gieo vào ảo thuật?”

Hắn không thể nào tin được.

Hắn vẫn không thể nào nhớ được mình bị dính ảo thuật từ lúc nào. Người nào đã thi triển ảo thuật, nhưng hắn cũng biết mình và những người khác đã trúng phải ảo thuật từ lâu.

“ Một đám thổ dân làm sao có thể nắm giữ ảo thuật cao minh như thế?”

Ảo thuật cần phải có trình độ tinh tế điều khiển. Ở một mức độ nào đó, ảo thuật so với những phép thuật phá hủy càng khó nắm bắt hơn.

Hắn giật mình, “ Chẳng lẽ…Những tên này không phải là thổ dân?”

Trước đó, bọn chúng đều bị ảnh hưởng của ảo thuật, một vài chỗ không hợp lý đều bị người khác bịa ra. Hiện tại, ảo thuật đã được cởi bỏ, những người Luân Hồi Điện có kinh nghiệm phong phú hiểu được. Một thế giới mấy trăm năm trước mới bắt đầu hồi phục Nguyên Khí, một thế giới không hề có nội tình, thổ dân cũng không thể nào mạnh mẽ như thế.

“ Bọn chúng tới.”

Ánh mắt Thánh Nhân Trường Hà xuyên thấu không gian, “ Một, hai, ba…Chẳng lẽ chỉ có sáu tên Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong hay sao?”

Thung lũng Tai Ách, khi Thánh Nhân giáng lâm tới thế giới này, sóng gió nổi lên, Đường Vũ muốn không phát hiện cũng khó.

Y Liên, Nancy và những người theo dõi khác đang bế quan tu luyện đều thức tỉnh. Cỗ khí tức kia ở khoảng cách xa xôi vẫn khiến cho người ta cảm thấy áp lực.

“ Thánh Nhân sao?” Nancy vô cùng hưng phấn.

“ Có Thánh Khí không?” Tiểu Lật với dáng vẻ tham tiền.

“ Thánh Nhân đích thân tới.” La Triết có phần lo lắng.

Không nắm chặt chuôi kiếm của mình, hai mắt lộ ra ý chí chiến đấu.

“ Mấy năm trước, chúng ta ở lục địa Aino cảm nhận được khí tức, cũng là Thánh Nhân.”

Y Liên có một trí nhớ tốt.

Năm đó, khí tức của Thánh Nhân kia bao trùm cả đại lục. Ngay cả khi vị Thánh Nhân kia còn chưa tới, đã khiến cho bọn họ cảm thấy hít thở khó khăn, không còn sức chiến đấu một trận.

Hiện tại, khí tức của Thánh Nhân cũng tương tự như năm đó, khí tức khắc sâu ở trong trí nhớ năm đó. Nó không khiến cho người ta phải hít thở khó khăn nữa.

Đúng thế, họ chỉ bị áp lực một chút mà thôi.

“ Y Liên, Nancy, Không, Tiểu Lật, Hồng Nguyệt…Chúng ta cùng nhau đi tới gặp mặt vị Thánh Nhân kia nào.”

Không gian như sóng nước dập dờn, nó tựa như bức tranh không ngừng kéo dài ra hai bên.

Đường Vũ mặc một chiếc áo choàng có hoa văn lửa, bước ra khỏi không gian vặn vẹo.

Bên trái là Nancy và Y Liên. Bên phải là Không, Tiểu Lật và Hồng Nguyệt.

Diễm Tẫn và những tên cường giả khác của Luân Hồi Điện chỉ nhận biết Đường Vũ, nhưng khí tức của hắn lại rất khác.

Những tên cường giả khác, hắn chưa hề nhìn thấy qua.

“ Chúng ta không bị đám người kia để vào mắt sao?”

Thế giới hình chiếu của Thánh Nhân bao phủ xuống, Diễm Tẫn và những người khác đã khôi phục chút thực lực, gần tiếp cận với trạng thái đỉnh cao.

Hắn lấy ra một cây trường thương Siêu Phàm cấp ba, chỉ thẳng mặt Đường Vũ.

Ánh mắt Đường Vũ không hề thay đổi, “ Toàn là tên tạp binh, giao cho cô.”

“ Không thành vấn đề. Chít!”

Leng keng.

Leng keng.

Leng keng.

Tiếng chuông đầu tiên vang lên, hình ảnh trước mắt xuất hiện của Diễm Tẫn chính là ảo ảnh. Hắn nghiến chặt hàm răng, khóe miệng có máu chảy ra.

Khi tiếng chuông thứ hai vang lên, Diêm Tẫn ở trong trạng thái xuất thần , bản nguyên thiêu đốt giãy dụa một lát mới thức tỉnh được.

Khi tiếng chuông thứ ba vang lên, bước chân Diễm Tẫn lảo đảo, sắc mặt thay đổi, cuối cùng đứng yên tại chỗ.

“ Nó là Thánh Khí. Trách không được…”

Thánh Nhân Trường Hà nhìn về phía bên tay trái của Tiểu Lật, một chuỗi linh đan toát ra uy năng của Thánh Khí.

Hai mắt hắn cháy rực.

Một món Thánh Khí ảo thuật tăng phúc, ngay cả khi hắn dùng không được, cũng có thể trao đổi với những tên Thánh Nhân khác để lấy một kiện Thánh Khí thích hợp để mình sử dụng.

Thánh Nhân Trường Hà vẫn đang tưởng tượng, nhưng Nancy đã hành động trước.

Cô chém ra một kiếm, không hề có bất kì kĩ năng đặc biệt nào, chỉ đơn giản chém ra một đòn dài 400 mét.

“ Hừ!”

Thánh Nhân Trường Hà vung ra dòng sông mãnh liệt, giống như thác nước từ chín tâng mây rớt xuống, nghiền nát hết mọi thứ và xua tan kiếm quang kia, nhưng ở trong dòng sông kia vẫn còn một chút ánh sáng tím.

Thanh trọng kiếm đơn giản bổ vào trên người Thánh Nhân.

Hắn đưa tay ra, vầng sáng lưu chuyển, tiếng ong ong chấn động của thanh trọng kiếm bị ngăn ở trước mặt hắn.

Thánh Nhân Trường Hà sắc mặt biến đổi, “ Lại là một kiện Thánh Khí.”

Hắn ngăn chặn một kiếm này, nhưng linh hồn của hắn giống như bị kiếm đâm vào. Mặc dù chỉ bị thương tổn rất nhẹ, nhưng đó không thể nghi ngờ là…

“ Bản tôn đã đột phá Thánh Nhân được 23.000 năm, ngươi là tên Siêu Phàm thứ nhất có thể gây thương tổn đến cho ta. Ngay cả khi có Thánh Khí hỗ trợ, bản tôn nguyện ý xưng ngươi là người mạnh nhất chỉ dưới Thánh Nhân.”

Sau khi hắn vừa mới xong, Không đã rút kiếm ra khỏi vỏ.

Khi ở trong Sơn Hải đại thế giới, Không đã hoàn thiện chiến kĩ và giết chết tên cường giả vô địch mạnh mẽ kia.

Một tia sáng bạc cực hạn đột nhiên xuất hiện!

Hết kiếm này tới kiếm khác, vô cùng vô tận. Mỗi một ánh kiếm chỉ trong nháy mắt đến, mỗi một đạo có thể chém vỡ không gian. Mỗi một đạo kiếm quang đều có ẩn chứa Pháp Tắc Trảm Chi và có thể chém hết tất cả mọi vật.

Vô địch “ Chém chân không.”

Thánh Nhân Trường Ha vung ra dòng sông đã bị ánh kiếm chém đứt. Một kiếm đoạn giang hà!

Ánh sáng bạc vẫn không hề suy giảm và chém vào cơ thể Thánh Nhân kia.

Ong ong ong.

Ánh sáng lưu chuyển, không ngừng chập chờn.

Trên người Thánh Nhân tràn ngập ánh sáng, dòng sông cuồn cuộn từ màu xanh biếc biến thành màu xám. Không gian ở xung quanh bị ăn mòn, núi đá ngắn ngủi biến mất chỉ chưa đầy một giây. Nó phảng phất trải qua mấy chục nghìn năm và hóa thành bột mịn.

Ngay cả ánh kiếm bạc của Không chém ra cũng bị ăn mòn hết đòn này tới đòn khác.

Tuy nhiên, Chém chân không mạnh mẽ, mà nó còn nhanh và liên miên bất tuyệt.

Sắc mặt Thánh Nhân Trường Hà liên tục thay đổi. Hắn lui về phía sau mấy trăm dặm.

Chiếc áo choàng sang trọng dựa vào lực lượng Thánh Nhân đã bị chém ra một cái lỗ rộng rãi. Thân thể bất tử của Thánh Nhân đã bị thương, từng giọt máu màu vàng chảy ra từ miệng vết thương.

Sắc mặt hắn thật sự thay đổi.

Thánh Khí!

Hiểu biết sâu sắc về Pháp Tắc.

Nó đã đủ gây đến sự nguy hiểm đến bản thân hắn.

Không phải Thánh Nhân yếu, Thánh Nhân có thể cùng thế giới chống lại mà không phải nhận sự áp chế. Tuy nhiên, nơi này chính là thế giới cao cấp, Thánh Nhân cũng không thể nào phát huy toàn bộ lực lượng của mình.

Nó giống như một cái hồ nhỏ, không thể nào chứa được một con rồng thật sự.

Trừ phi, Thánh Nhân Trường Hà muốn đem thế giới này nổ tung.

Trường Hà vốn tưởng rằng không thể sử dụng toàn lực ở chỗ này cũng có thể chiến thắng. Nhưng, hắn không ngờ tới, những tên cường giả vô địch này đã vượt xa những gì hắn tưởng tượng.

Thánh Nhân và cường giả vô địch đều có sự chênh lệch về chất.

Sự tồn tại của Thánh Khí đã bù đắp cho sự thiếu sót này.

Trước đây, Không và những người khác mặc dù có trình độ Pháp Tắc không thấp, lại bị hạn chế của sức mạnh bản thân. Bọn họ chỉ có thể phát huy 20-30% uy lực của Thánh Khí. Hiện tại, cơ thể đã được đúc thành Bán Thánh, toàn lực bộc phát có thể dẫn động nhiều Pháp Tắc hơn và cũng khiến cho Thánh Khí bộc lộ ra uy năng mạnh mẽ còn đáng sợ hơn.

Diễm Tẫn và những tên Luân Hồi Điện vẫn đang chống cự. Ngay cả khi bọn chúng chìm đắm ở trong ảo ảnh, bọn hắn chỉ miễn cưỡng nhận biết tình huống bên ngoài, chỉ là không thể nào thoát được.

Cả đám bọn chúng đều chết lặng.

Thánh Nhân bọn họ thực sự bị đánh lùi? Còn bị thương nữa?

Làm sao có thể như vậy được.

Giả! Cái này nhất định là giả!

Đó chẳng qua là ảo thuật.

Nó đang cố đánh lừa trái tim của chúng ta!

Việc sử dụng ảo thuật để vây khốn chúng ta trong đây để làm gì? Vẫn không thể nào thoát khỏi số phận bị Thánh Nhân Trường Hà giết chết.

Ầm ầm.

Hình chiếu thế giới của dòng sông cuồn cuộn bị chém thành từng đoạn. Thánh Nhân Trường Hà đã không còn để ý đến mặt mũi của mình, nhanh chóng hóa thành một luồng ánh sáng xông thẳng lên bầu trời và biến mất không hề thấy tăm hơi.

Diễm Tẫn và những tên Luân Hồi Điện khác chờ đợi, chờ đợi, tiếp tục chờ đợi….

Trường Hà đại nhân, ngài sẽ không thực sự bỏ chạy, đúng không?