Chương 1118: Pháp tướng Thánh Nhân

Bầu trời trong thế giới hoang vu rất cao và sương mù càng dày đặc khi bay lên cao.

Mặc dù ở trên mặt đất có thể nhìn thấy mặt trời, nhưng ở độ cao mấy chục nghìn mét, mấy trăm nghìn mét, ánh sáng càng lúc mờ đi và lực cản càng lúc càng mạnh.

Bước vào một thế giới khác thật khó khăn.

Đi ra bên ngoài cũng không hề dễ dàng bao nhiêu.

Hàng rào thế giới nhìn chỉ như một tấm màng mỏng, nhưng ngay cả Thánh Nhân cũng không thể nào ra vào tùy ý.

Khi Thánh Nhân Trường Hà giáng lâm, hắn đã mượn lực lượng của Luân Hồi Điện và tài nguyên không hề nhỏ.

Đi ra ngoài dễ dàng hơn, nhưng sẽ cần thời gian để hắn có thể vượt qua được hàng rào của thế giới.

Thánh Nhân Trường Hà thật sự sợ những tên nhân loại kia đuổi theo. Thân thể sẽ bị thương đến một mức độ nào đó.

“ Đám nhân loại chết tiệt.”

“ Không phải mặt trận liên minh Cao Duy đã sụp đổ rồi sao? Những tên đó không phải chạy trốn như đám chó nhà có tang sao?!”

Thế giới hoang vu là một vị diện và thế giới bên ngoài không phải là vũ trụ tinh không.

Hắn xuyên qua lớp màn sương mù dày đặc và không nhìn thấy ánh sáng, sự sống và không có bất kì thứ gì cả.

Cuối cùng, ánh mắt Thánh Nhân Trường Hà nhìn xuyên qua lớp màn sương dày đặc, nhìn thấy ở phía xa có một cái hố cực to, đang chậm rãi xoay tròn.

“ Lỗ hổng thế giới đã tìm thấy.”

Từng tầng hào quang ở xung quanh hắn nở rộ, giống như một chùm ánh sáng xuyên qua hư không.

Lúc này cũng có lực cản, nhưng yếu hơn rất nhiều. Thánh Nhân Trường Hà bị ngăn cản trong nháy mắt, liền không chút trở ngại đi xuyên thủng.

Hắn ở bên ngoài vị diện hư không vô tận, lực lượng đã không bị hạn chế. Ở xung quanh hắn liền xuất hiện một hư ảnh. Hư ảnh liền nở rộ hào quang, Yên Diệt Chi Phong thổi tới gần đó cũng biến mất.

Ánh mắt sâu kín nhìn về phía khoảng không, nhìn về phía vách tường đầy màu sắc kia.

Hắn thở dài, “ Thật đáng tiếc cho những Thánh Khí kia.”

Thánh Nhân Trường Hà biết rõ, có lẽ Thánh Nhân Tù Long và Môn La Vương đại nhân sẽ có hành động. Khi đó, Thánh Khí không còn liên quan gì tới hắn ta.

Hai mắt hắn bỗng nhiên mở to.

Một vài bóng người quen thuộc đột nhiên bay ra khỏi lỗ hổng ở trên bức tường bị hư tổn của thế giới.

Bốn mắt nhìn nhau.

Thánh Nhân Trường Hà cười to.

Vậy mà…Đám người này đưa tới cửa!

Ở bên ngoài bức tường chính là hư không vô tận.

Hư không còn nguy hiểm hơn nhiều so với vũ trụ hoang vu. Thỉnh thoảng, Yên Diệt Chi Phong thổi qua, nhưng nó lại không bằng hư không cao vị.

Ở nơi này có thể nhìn thấy bức màn của thế giới hoang vu. Nó vô cùng lớn, màu sắc sặc sỡ chiếm cứ phần lớn tầm nhìn. Nó lớn hơn nhiều so với quả cầu bong bóng ở trong hư không cao vị.

Nhìn về phương xa, trong tầm mắt chỉ có hư vô, thỉnh thoảng có Yên Diệt Chi Phong và không hề nhìn thấy bất kì quả bóng màu sắc nào.

Ngay cả khi bạn đã là Thánh Nhân, muốn tìm thấy một thế giới mới cũng rất khó. Chỉ khi nào bạn ở trong hư không cao vị, như thể bạn đang ở trong một chiều không gian cấp cao hơn. Khoảng cách không gian được rút ngắn vô số lần, bạn có thể đi du lịch khắp nơi, kể cả khi bạn xuyên qua vật chất.

Nếu không sử dụng cổng dịch chuyển, ít nhất cũng phải có Pháp Tắc không gian xuyên toa mới có thể tiến vào. Như thế, bạn mới có thể dựa vào thực lực của mình tiến vào trong hư không cao vị. Chỉ bấy nhiêu đó thôi, nó đã ngăn cản đại đa số Thánh Nhân.

Thánh Nhân Trường Hà, nhìn thế nào cũng không giống như người có thể bước vào hư không cao vị, cũng thiếu đi một biện pháp để chạy trốn…

Đường Vũ dần lộ ra nụ cười.

Thánh Nhân Trường Hà nóng lòng muốn la tay. Thậm chí, hắn lo lắng đám nhân loại này sẽ chạy về thế giới của mình.

Vung tay lên, thế giới hình chiếu hiện ra. Từ trong hư ảo dần ngưng thực lại. Ở bên trong dòng sông chảy xiết còn có thể nhìn thấy được một ít sinh vật dưới nước.

Dòng sông cuồn cuộn chảy tới, uy lực tăng lên gấp trăm nghìn lần. Đứng ở trong hư không, Đường Vũ và những người khác tựa hồ như những người bình thường đối mặt với những ngọn sóng cao khoảng 100 mét.

Hưu!

Vù ào ào!

Thân thể Bán Thánh được thúc giục đến cục hạn, từng kiếm chém ra, thôi động cả Pháp Tắc, chém đứt sóng nước, lại bị những cơn sóng mãnh liệt ở phía sau lắp đầy.

“ Cơ thể của đám phàm nhân làm sao có thể so vớ thần.”

Cơ thể bán thánh đã sở hữu bản chất của sự bất tử, nhưng nó còn kém xa so với cơ thể bất tử thực sự.

Cường giả vô địch có thể từ trong tay Thánh Nhân chạy thoát đã chính là tuyệt đỉnh thiên kiêu! Muốn nghịch thiên giết Thánh? Điều đó không hề tồn tại!

Phía sau lưng Thánh Nhân Trường Hà, một hư ảnh cao cả nghìn mét, lóe ra ánh sáng bảy màu, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Đây chính là công pháp của Thánh Nhân, Thánh Nhân có thể triển khai pháp tướng của mình mới chính là toàn thân!

Ầm ầm!

Hắn dùng lòng bàn tay vỗ xuống, ở trong lòng bàn tay xuất hiện một vòng xoáy do dòng nước cuồn cuộn hình thành. Lực kéo cực hạn khiến cho người ta không có cách nào né tránh, cơ thể Bán Thánh ở dưới cái tát này liền nổ tung. Áo choàng thần binh cấp ba ở trên người cũng lập tức bị hư hại.

Thân thể một lần nữa ngưng tụ, sắc mặt của Không có phần tái nhợt, nhưng anh lại càng có thêm ý chí chiến đấu. Anh lấy ra một kiện áo choàng y như lúc trước mặt vào, chậm rãi từ bên trong nhẫn không gian lấy ra thanh kiếm thứ hai.

Đây chính là một thanh kiếm màu xanh, thanh tao giống như một cơn gió.

“ Lại là Thánh Khí!” Thánh Nhân Trường Hà hai mắt trợn lên.

Không chính là Tam kiếm khách, hai thanh Thánh Khí khiến cho anh có thể ra một kiếm chém đứt dòng sông của Thánh Nhân Trường Hà và chém đứt pháp tướng của Thánh Nhân. Cơ thể của anh lơ lửng không cố định, chỉ có thể đối phó một hồi với vị Thánh này.

“ Mẹ nó! Nếu như trong tay của mình có một kiện Thánh Khí thích hợp…”

Pháp tướng của Thánh Nhân Trường Hà đánh không trúng, hắn am hiểu Pháp Tắc hệ thủy ăn mòn. Lực sát thương không đủ, chiến đấu cho tới tận bây giờ, cho dù đang chiếm ưu thế, nhưng đám Siêu Phàm bên phía nhân loại, ngay cả khí tức cũng không hề yếu đi.

Lúc này, một ánh kiếm màu tím dài mấy trăm mét từ phía sau Pháp Tướng chém tới. Ánh sáng màu tím nồng đậm cùng với ánh sáng sặc sỡ va chạm với nhau. Toàn bộ hư không chấn động kịch liệt, từng gợn sóng vô hình tản ra. Nơi xa, màn bảo vệ của thế giới hoang vu có phần chấn động.

Sắc mặt Thánh Nhân Trường Hà nhanh chóng thay đổi.

Bản thân hắn lộ ra Pháp Tướng, khí thế tăng vọt gấp mấy chục lần, tràn đầy sự tự tin.

Đám Siêu Phàm nhân loại này, tụi nó giống như không có hạn mức cao lần, nhiều lần trở nên mạnh mẽ hơn.

Nancy dưới dạng biến quỷ, tử khí nồng đậm như những con rồng vờn quanh. Cô liền bay lên mấy trăm mét, không ai nhìn thấy bóng dáng của nàng. Tuy nhiên, những con rồng màu tím và hàng trăm ánh kiếm không ngừng đánh ra ngoài.

Không chém đứt Pháp Tướng, Nancy chém linh hôn, khuôn mặt của Thánh Nhân Trường Hà trở nên ngưng trọng mấy chục lần.

“ Mình chỉ là một tên Thánh Nhân mới đột phá, thiếu át chủ bài rất nhiều. Ngay cả khi mình tiếp tục chiến đấu cũng không chiếm được bao nhiêu ích lợi…”

Hắn nhìn về phía Đường Vũ, Hồng Nguyệt, Y Liên và Tiểu Lật vẫn còn ở trong thế giới đang chế trụ những tên Luân Hồi Điện kia.

Hắn biết, ý nghĩ cướp đoạt Thánh Khí của mình đã thất bại.

Nhiệm vụ đáp ứng Thánh Nhân Tù Long thậm chí không thể nào hoàn thành.

Chiến đấu đã không hề có chỗ tốt gì, Thánh Nhân Trường Hà cũng không muốn tiếp tục. Pháp Tướng hai tay vỗ ra, sóng nước khuếch tán ra ngoài hàng trăm nghìn mét. Ngay cả Nancy và Không đều bị đánh bay ra ngoài.

Pháp tướng cao mấy nghìn mét bay về nơi xa, một bước liền bước ra một khoảng cách không thể nào đo được. Ở trong hư không vô tận, với tốc độ như thế khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Đường Vũ không vui.

Trước đây, anh biết nhóm người mình cùng Thánh Nhân chênh lệch không có bao nhiêu. Hiện tại, đánh xong còn muốn rời đi, nghĩ thế có khả năng sao?

Y Liên cầm Thánh Khí Băng Minh lên và tạo ra một thế giới băng giá. Ngay lập tức đối kháng với hư ảnh của Thánh Nhân Trường Hà.

Huyết Nguyệt biến thành dòng sông máu, cô cũng dung hợp một kiện Thánh Khí vào. Dòng sông máu và dòng nước ăn mòn đan xen, bao phủ lẫn nhau.

Thánh Nhân Trường Hà nhíu mày, hắn không hề quan tâm và tiếp tục đi về nơi xa, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Lúc này, ở trước mặt hắn liền biến thành màu trắng xám, từng cỗ xiềng xích rậm rạp xẹt qua bầu trời. Mỗi một sợi xích dài mấy trăm nghìn mét. Nó tản ra dao động không gian dữ dội, trong nháy mắt hoàn toàn đóng băng và hoàn toàn phong tỏa không gian ở xung quanh anh.

Thánh Khí!

Thánh Khí!

Lại là những kiện Thánh Khí khác.

Thánh Nhân Trường Hà sớm đã mất đi niềm vui sướng khi nhìn thấy Thánh Khí. Hiện tại, hắn chỉ muốn chửi thề, số lượng Thánh Khí thật sự quá nhiều.