Chương 1116: Thánh Nhân giáng lâm

“ Không biết còn có thể lấy được thêm Thánh Khí và quân trận nữa hay không?”

Đường Vũ có chút tham lam.

Anh không có cách nào để chế tạo ra một bộ quân trận.

“ Hừ hừ! Ngài thấy tôi có lợi hại hay không!” Tiểu Lật nở mày nở mặt.

“ Lợi hại lợi hại.” Đường Vũ thản nhiên nói.

“ Ừ?”

“ Ngươi béo nhất.” Đường Vũ nghiêm túc nói, “ Tháng này sẽ phát tiền thưởng.”

Tiểu Lật mỉm cười rạng rỡ.

“ Có gia trì hạt giống tâm linh không đấy?”

“ Đương nhiên! Chỉ cần bọn chúng gặp khó khăn liền sẽ theo bản năng cầu chi viện. Mỗi khi bọn hắn cầu cứu thì sẽ nghĩ ngay đến Thánh Khí và quân trận…”

Không hổ danh là Thánh Khí.

Thật sự quá trâu bò!

Đường Vũ thở dài…Tất nhiên, Tiểu Lật cũng đóng góp rất lớn.

Khi Thánh Nhân Tù Long nhận được tin tức nhiệm vụ thất bại, hắn hoàn toàn bối rối không thôi.

Ngay cả khi đã là Thánh Nhân có tuổi thọ vô hạn. Khi đã trải qua thời gian sống lâu, hắn cũng chưa bao giờ trải qua sự việc Luân Hồi Điện thất bại một cách triệt để đến vậy.

“ Nghe đám người này nói, có thể thế giới ý thức đã tự mình giáng lâm. Chẳng lẽ ý thức thế giới đã ra đời hoàn toàn sao?”

“ Còn có một khả năng khác…”

Sắc mặt Thánh Nhân Tù Long hoàn toàn ngưng trọng.

Chuyện đó không thể nào tin được nếu như đám thổ dân đó nghiền ép người bên phía Luân Hồi Điện, nhưng nếu là…

Sau khi nghĩ đến loại khả năng này, Thánh Nhân Tù Long thầm chửi mình đã quá sơ suất. Hắn muốn đem chuyện phiền phức ở thế giới này ném cho người khác, nhưng nghĩ đến quân trận và Thánh Khí mình ban xuống…

Quân trận là bảo vật có thể xoay chuyển cục diện trận đấu. Thánh Khí càng thêm trân quý. Mặc dù đối với hắn mà nói, việc mất đi Thánh Khí là chuyện rất đau đớn.

“ Mình nhất định phải mang nó quay về.”

Nhìn thấy ở bên trong khối lập phương, Diễm Tẫn và các cường giả Luân Hồi Điện khóc lóc thiếu một chút nữa thôi. Nếu có thêm một kiện Thánh Khí khác thì có thể…

Thánh Nhân Tù Long sắc mặt có phần âm trầm.

Ngươi tưởng Thánh Khí là rau cải hay sao.

“ Ha ha! Thật là xảo trả, xem ra không có cách nào để thu được thêm Thánh Khí nữa rồi.”

Tiểu Lật lay động năm kiện Thánh Khí của mình. Ở trong con mắt màu xanh biếc lộ ra một loại khinh bỉ đối với những tên Thánh Nhân nghèo khó.

Đường Vũ nhìn qua, anh nhớ tới những truyền thuyết về Thánh Thành. Ở trong đó viết, Thánh Khí rất trân quý, ở một mức độ nào đó. Những thế lực cổ đại có Thánh Khí tương đương với việc có Thánh Nhân tọa trấn.

Mà những Thánh Nhân sở hữu Thánh Khí thậm chí còn mạnh hơn những người cùng cấp…Không phải tất cả Thánh Nhân đều có thể sở hữu Thánh Khí.

Đường Vũ nghĩ đó là cách viết khoa trương, chỉ để làm nổi bật sự quý giá của Thánh Khí.

Sau tất cả, Tiểu Lật có tới 5 kiện Thánh Khí, anh có ba kiện, Y Liên và những người khác cũng có Thánh Khí. Ngay cả vua hải tặc ở trong Sơn Hải đại thế giới và một số thế lực hàng đầu như thương hội Thiên Minh đều có Thánh Khí hoàn chỉnh…Mọi thứ khiến cho Đường Vũ cảm thấy Thánh Khí giống như một kiện vũ khí bình thường.

Chẳng phải dùng kiện này không được thì dùng kiện khác sao?

Cường giả vô địch Luân Hồi Điện, ngay cả một kiện Thánh Khí không có thì thôi. Bản thân là Thánh Nhân, chỉ vì một kiện Thánh Khí mà tính tình nóng nảy như thế rồi?

Đường Vũ còn không biết, Thánh Nhân Tù Long còn không phải là một vị Thánh Nhân bình thường.

Ngay lúc đó, Diễm Tẫn và những cường giả Luân Hồi Điện hết đường xoay sở.

Đại nhân không nguyện ý ban xuống Thánh Khí. Mặc dù lúc trước, bọn họ giết chết không ít cường giả thổ dân, những tên còn lại bọn họ cũng không có nắm chắc phần thắng ở trong tay.

Bản thân là đội ngũ hàng đầu bên phía Luân Hồi Điện. Bọn họ đương nhiên cũng có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ.

Tuy nhiên, nhiệm vụ này được giao bởi Thánh Nhân Tù Long, nếu từ bỏ nhiệm vụ và tiếp nhận hình phạt bình thường, bọn chúng có thể tiếp nhận. Tuy nhiên, nếu bọn chúng đắc tội với Thánh Nhân….

Diễm Tẫn và những tên khác nhìn nhau với khuôn mặt đầy cay đắng.

Ngược lại, bộ ba Hắc Nha thì tâm tình tốt hơn. Dù sao, bọn chúng cũng là đội ngũ đầu tiên tiến vào cái hố sâu này. Sau khi nhìn thấy những đội ngũ hàng đầu luôn cao cao tại thượng cũng bị sập bậy. Bọn chúng không hiểu vì lí do gì có một loại vui sướng không thể nào giải thích được.

Đột nhiên, khối lập phương Luân Hồi Điện sáng lên và những chùm ánh sáng bắn ra, đan xen lẫn nhau ở trên không trung và tạo một tòa hư ảnh cung điện hoành tráng.

“ Đại nhân Tù Long nói quân tiếp viện đến rồi.”

Bọn họ lo lắng.

Dựa theo kinh nghiệm ở trong quá khứ nói cho bọn hắn biết, quân tiếp viện chỉ là vô ích.

Tuy nhiên, bọn chúng cũng có phần chờ mong.

Vù…

Hư ảnh cung điện bị phá vỡ, một bóng người cao năm mét mặc áo choàng sang trọng, tản ra một vầng háo quang mờ mịt. Khuôn mặt mờ ảo đột nhiên giáng lâm.

Ngay lúc này, bầu trời của thế giới đều ảm đạm trong chốc lát.

Bóng người cao quý kia đã giẫm trên mặt đất, cái loại uy áp mênh mông khổng lồ kia, cùng với vầng hào quang khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, đều làm cho tất cả những tên Luân Hồi Điện ở chỗ này hô hấp không thông.

Bọn chúng vừa kính sợ, vừa cuồng nhiệt, đồng loạt đều cúi đầu và hô lên:

“ Đại nhân!”