Giữa những ngọn núi cằn cỗi, hư ảnh cung điện chìm nổi.
Một hào quang màu đỏ rơi xuống và biến thành một ngọn thương đỏ rực. Ở trên thân thương còn có điêu khắc một con rồng đen.
Ngay khi thanh trường thương màu đỏ xuất hiện, không khí ở xung quanh bị vặn vẹo. Từng cỗ khí tức nóng rực và sắc bén quét qua các linh hồn của các cường giả Luân Hồi Điện
Thánh Nhân Tù Long nhìn về phía Diễm Tẫn. Tên cường giả này bị thương một chút nhưng vẫn ngoan cường mà sống sót.
“ Ta cho ngươi mượn thanh Thánh Khí này, công thêm lực lượng của quân trận. Bấy nhiêu đó cũng đủ giết những tên thổ dân kia! Ngươi đừng có làm cho ta thất vọng.”
Khi thanh Thánh Khí xuất hiện, còn có thêm một bộ quân trận.
Trận pháp này triển khai, liền đủ để dung hợp tất cả các lực lượng vào trong trận pháp và tập hợp vào một cơ thể. Kể từ đó, ngay cả khi Diễm Tẫn chưa hồi phục lại như lúc đầu nhưng hắn cũng có thể phát huy từ 30 đến 50% uy lực của Thánh Khí.
Đương nhiên, quân trận cần phải có vật liệu để bổ sung. Thánh Nhân Tù Long đã phái 5 tiểu đội đỉnh phong để làm vật liệu nạp năng lượng.
Năm tiểu đội này gồm có 18 tên Luân Hồi Điện nhanh chóng giáng lâm nơi này. Bọn chúng hiện giờ chỉ có thực lực Siêu Phàm cấp hai, nhưng cũng có thể cung cấp lực lượng không nhỏ cho quân trận.
Diễm Tẫn cũng không hề buông tha “ Mau vận chuyển bí pháp đi, nhanh chóng hồi phục thực lực nhiều nhất có thể. Đợi đến khi đám thổ dân kia tìm được chúng ta. Đó chính là thời điểm để làm ra quyết chiến.”
Thứ nhất, ít nhiều gì nó cũng có thể kéo dài thời gian để bọn chúng khôi phục lại thực lực.
Thứ hai, nếu bọn họ tìm tới cửa, ngay cả khi chém giết một số cường giả thổ dân. Những tên còn lại nếu thấy tình hình không ổn liền có thể bỏ chạy. Đặc biệt là những tên nhan vật chính.
Bọn chúng cũng không có năng lực đi tìm người.
Lúc này, đám thổ dân đang ở trong giai đoạn khí thế mạnh mẽ. Chuyện đó cũng giống như lần trước, các nhân vật chính cũng góp mặt. Bọn chúng chỉ cần ngồi chờ bọn hắn tìm tới cửa, có thể một lưới bắt hết.
Không ngoài dự đoán của bọn họ, chưa đầy mười ngày, liên quân thổ dân với khí thế hùng hổ chạy tới cửa tìm bọn họ.
Số lượng Siêu Phàm cấp hai đã vượt qua sáu mươi, trong khi đó Siêu Phàm cấp ba lại có tới 9 tên.
Dưới sự kích thích của thế giới, cường giả thổ dân tiến bộ một cách nhanh chóng.
Tuy nhiên, các ngươi đã không còn cơ hội nữa rồi.
Diễm Tần đã sử dụng quân trận, đó là một bộ quân trận cơ sở cùng với Thánh Khí ngọn thương đỏ rực phối hợp với nhau.
Uy lực của quân trận có thể thông thiên triệt địa, uy năng của Thánh Khí không người nào có thể ngăn cản.
Trường thương quét qua, một số Siêu Phàm cấp hai bên phía thổ dân liền nổ tung, bị ngọn lửa thiêu đốt trở thành hư vô và lập tức ngã xuống chỉ trong nháy mắt.
Ngay cả những tên Siêu Phàm cấp ba cũng không thể ngăn cản được.
Liên quân thổ dân lúc này bỏ chạy tán loạn, nhưng dưới sự hỗ trợ của thổ dân. Ngay cả khi đám thổ dân đã chạy trốn khỏi mấy chục cây số, mấy trăm cây số vẫn bị giết chỉ với một đòn.
“ Ha ha ha ha…”
“ Nhiệm vụ rốt cuộc đã hoàn thành.”
“ Hả…Lời nhắc khi nhiệm vụ hoàn thành đâu rồi?!”
“ ???”
Ở trong mắt người ngoài, cường giả thổ dân chỉ có vài người và không hề có đội quân liên minh khổng lồ.
Bên phía Luân Hồi Điện, cơ thể bọn chúng đình trệ ở giữa không trung. Sắc mặt không ngừng biến hóa, có lúc thì cười một cách điên cuồng, có lúc thì kích động, có lúc thì khóe miệng nhúc nhích…
Hình ảnh đã trở nên biến đổi.
Đường Vũ ở trong tay cầm hai thứ đồ vật.
Một ngọn thương đỏ rực và một kiện quân trận có khắc hoa văn trường thương.
“ Thật sự thu hoạch ngoài ý muốn.”
Lúc đầu, anh chỉ muốn thu hoạch một vài khối lập phương khác nhau. Ấn ký Luân Hồi Điện khác biệt, chỉ cần thu hoạch khối lập phương Luân Hồi Điện đủ nhiều. Anh có thể biết được một số bí mật của Luân Hồi Điện.
Tuy nhiên, Luân Hồi Điện quá nhiệt tình, bọn chúng còn đưa tới Thánh Khí và quân trận.
“ Những tên này thật đáng mến…Thật sự làm người ta thích không thôi.”
Đường Vũ tiếp nhận ngọn giáo, anh đã nhìn thấy rất nhiều Thánh Khí, vì thế cũng có phần vui vẻ. Tuy nhiên, quân trận thì anh đã từng đối đầu với nó, Đường Vũ biết rõ uy lực của quân trận.
Đây chính là quân át chủ bài có thể thay đổi cả cuộc chiến.
Ở bên cạnh, Tiểu Lật mang vẻ mặt nghiêm túc, tay trái nàng cầm lấy một cái chuông, tay phải thì cầm lấy một vật có hình ốc biển. Trước ngực bằng phẳng thì đeo lấy một sợi dây chuyền lấp lánh. Trước miệng còn có một chiếc kèn được Tiểu Lật thổi vang, phát ra một âm thanh rất dễ nghe.
“ Ô ô”, “ Đinh linh”, “ Leng keng leng keng.” Cô chơi một khúc nhạc và các nhạc cụ được sử dụng đều toát lên tản ra sức mạnh của Thánh Khí.
Không phải là ba, nhưng đó là năm!
Sau khi trải qua tu luyện trong một khoảng thời gian, sức mạnh của Tiểu Lật dần được cải thiện, cuối cùng…Nàng chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng Thánh Khí yêu quý của mình.
Diễm Tẫn và đám người Luân Hồi Điện khác đã sớm bị công phá phòng thủ tinh thần. Trước khi hắn sử dụng Thánh Khí và quân trận liền bị hoảng hốt trong nháy mắt. Bọn chúng đã bị Tiểu Lật kéo vào không gian ảo ảnh.
Nêu không phải hắn triển khai quân trận, ảo ảnh của Tiểu Lật sẽ không dễ dàng đắc thủ như thế.
Ở bên trong ảo ảnh, đám người Luân Hồi Điện và liên quân thổ dân đã diễn ra một trận chiến thảm thiết nhất từ trước đến nay.
Vô số cường giả chết đi, nhưng thổ dẫn dĩ nhiên cũng có không ít bảo vật át chủ bài.
Cuối cùng, Diễm Tẫn chết đi, hư ảnh quân trận cũng tản đi, Thánh Khí thì bị mất, chỉ còn lại mấy tên Luân Hồi Điện. Bọn họ có cơ hội liền bỏ chạy trong khi thổ dân đang bị thương nặng, không còn năng lực để truy đuổi.
“ Chúng ta lại thất bại?” Sắc mặt Hắc Nha trắng bệch.
“ Đúng thế!” Nhục Sơn giống như người mất hồn, nhìn về phía Hắc Nha, tại sao tên này yếu nhất lại có thể còn sống?
“ Yêu cầu giúp đỡ lần nữa.”
…