Đường Vũ chỉ phân ra một mảnh tâm trí để điều khiển cỗ phân thân kia. Thỉnh thoảng anh khuếch tán nhận thức của mình liền thu được không ít tin tức.
Hầu hết tâm trí của anh đều đặt ở trên người phân thân hệ không gian.
Du hành ở trong Cao Vị hư không, anh đã đi qua hàng chục lỗ sâu. Một số thì cố định, một số thì ngẫu nhiên, anh hiện giờ không biết mình đang ở chỗ nào.
Bản nguyên thế giới anh chiếm được không ít, cây thế giới đã có thể bao trùm một nửa châu Á.
Trong số những thế giới anh phát hiện, thế giới hoàn thiện chỉ chiếm có 30%. Hơn 70% là những thế giới không có nền văn minh. Sinh vật có trí tuệ và nền văn minh chỉ chiếm chưa tới 30%. Trong đó, nhân loại chỉ chiếm có 0.5%.
Không ít người vẫn còn đang mò mẫm ở trong bóng tối và chưa hình thành hệ thống tu luyện. Ngay cả khi bọn họ thức tỉnh cũng sẽ gặp không ít nguy hiểm mà chết đi nếu không cẩn thận.
Đường Vũ tiện tay gieo trồng một số kiến thức. Mấy năm sau có thể sẽ có không ít cường giả sinh ra.
Ngoại trừ những thế giới bình thường, anh còn phát hiện ra không ít quả cầu màu đỏ sậm. Cái này khiến anh cảm thấy không hề tốt, còn cảm giác được sự nguy hiểm. Đường Vũ cũng không muốn liều mạng tiến tới gần để điều tra, nhưng anh có thể suy đoán những quả cầu đó có quan hệ tới bộ tộc Ma quỷ.
“ Chỉ là, mặc dù mình có thể chế tạo cổng dịch chuyển ở các thế giới này. Tuy nhiên, nếu thế giới đó bị bộ tộc Ma quỷ phát hiện và bị bọn chúng chiếm đoạt, bản nguyên thế giới bị nuốt chửng thì anh vẫn không thể nào ngăn cản được…”
Bảo vệ căn cứ ở Khởi Nguyên Tinh vốn gặp nhiều khó khăn. Đường Vũ nhất định cũng không có khả năng bảo vệ những thế giới khác. Lực lượng của anh kém xa hơn nhiều so với mặt trận liên minh Cao Duy.
“ Quên đi, những chuyện này cũng không cần phải suy nghĩ quá nhiều, việc cấp bách bây giờ mình cần phải ngưng tụ thân thể Bán Thần mới được…”
Bản thể đã di chuyển đến thế giới hoang vu để tu luyện. Pháp tắc của thế giới đối với Siêu Phàm cấp ba cũng có thể phát huy tác dụng. Tốc độ nguyên luyện thần thể nhanh hơn gấp mười lần. Anh ước tính mình có thể đột phá đỉnh phong vào cuối năm.
Lúc này, cửa phòng khách sạn bị gõ vang.
Đường Vũ cảm giác khuếch tán ra bên ngoài, anh nhìn thấy đứng ở bên ngoài cửa phòng chính là Đô Minh, người đã được cứu giúp ngày hôm qua.
Theo sau là hai tên Siêu Phàm cấp hai có khí tức không hề yếu. Bộ dáng như thế, chắc hẳn là thành viên cấp cao của thành phố Long Môn.
“ Bản thân mình ra tay, ngay cả Siêu Phàm cấp ba bình thường cũng khó có thể phát hiện ra vị trí mới đúng chứ?”
Anh chợt hiểu ra.
Thế giới.
Thế giới không thể nào ảnh hưởng được mình, nhưng có thể thông qua một số tình huống nào đó để cho nhân vật chính phát giác. Sau đó để cho nhân vật chính tới chỗ này của mình để bám đùi của mình.
Đường Vũ suy nghĩ một chút, anh liền khống chế Nguyên lực mở cửa phòng.
Một tên nhân vật chính được gửi tới tận cửa, tại sao lại không gặp mặt cơ chứ?
…
Ở bên ngoài thung lũng Tai Ách, ba thành phố di động đã đến chỗ này.
Một tên Siêu Phàm đứng ở trên đỉnh tòa nhà cao tầng ở trong thành phố và nhìn về phía thung lũng Tai Ách, nơi được mệnh danh là sự dừng chân của các sinh linh.
Bên ngoài thung lũng vẫn còn có bão, nhưng nó yếu hơn bình thường rất nhiều.
Một tên Siêu Phàm tới gần, hắn tiến đến ranh giới của thung lũng Tai Ách, nhìn xuyên qua cơn bão với đôi mắt sắc bén. Hắn nhìn thấy vùng đất nâu sẫm ở bên trong thung lũng, cảnh tượng vô cùng yên tĩnh.
Ở cuối tầm mắt, hắn mơ hồ có thể nhìn thấy một thành phố, khắp nơi đều là nhà cao tầng.
" Quả nhiên, những thảm họa ở thung lũng Tai Ách hầu như biến mất. Hơn nữa, những người của thành phố khác đã đến nơi này trước.’
Ngoại trừ ba thành phố cách thung lũng Tai Ách gần nhất. Ngay sau đó liền có hơn mấy chục thành phố nhỏ đã dừng lại ở trước thung lũng Tai Ách.
Những người bước xuống đều là những tên khó tính.
Bọn chúng đề phòng lẫn nhau và nhìn về phía thung lũng Tai Ách. Bọn chúng nghĩ đến tài nguyên phong phú ở trong thung lũng Tai Ách, hai mắt sáng rực lên.
Ba anh em nhà Carmen phụ trách thành phố Thâm Lam ở thung lũng Tai Ách.
Đội quân viễn chinh hiện chỉ có 3000 người cũng nằm dưới quyền của bọn họ.
Thực lực chiến đấu của ba anh em nhà Carmen còn lâu mới khôi phục lại tình trạng đỉnh phong, chỉ có thể ngang tầm với Siêu Phàm cấp hai. Đương nhiên, bọn họ cũng không hề xem trọng những tên ở bên ngoài.
“ Oẳn tù xì, ai thắng liền ra tay?” Carmen lão nhị liền đưa ra trò chơi.
Lão đại Carmen tương đối ổn trọng, sau một hồi suy nghĩ mới mở miệng: “ Không được, mục tiêu thật sự của chúng ta chính là đám Luân Hồi Điện. Lãnh chúa đã dặn dò, chúng ta cần phải thể hiện ra thực lực nhất định, nhưng cũng không được mạnh mẽ, khiến cho đám Luân Hồi Điện kia sẽ chú ý tới.”
“ Chuyện này cứ giao cho những chiến sĩ ở phía dưới là được.’
…