Chương 1103: Bản thân còn không đánh lại một tên thức tỉnh

Khương Cao Kiệt đã đi tới một thế giới khác. Hơn nửa tháng di chuyển gạch và xây dựng cơ sở hạ tầng. Cuối cùng, anh đã nhận được một nhiệm vụ khác.

“ Mình có thể đi ra khỏi thung lũng Tai Ách rồi sao?”

Hắn thở dài nói.

Chẳng mấy chốc, mười tiểu đội đã tập hợp lại, tổng cộng 50 người đã chạy ra khỏi thung lũng Tai Ách.

Trước sự thất vọng của Khương Cao Kiệt, anh nhìn thấy một số bóng người ở phía xa trước khi bọn họ bước ra khỏi thung lũng Tai Ách.

Thế giới hoang vu lấy thành phố làm chủ. Hơn mười đoàn xe đều tượng trưng cho một thành phố.

Ngoài ba thành phố ở gần như, gần như tất cả cường giả ở khu vực lân cận đều chạy tới chỗ này.

Tuy nhiên, bọn họ đều đề phòng lẫn nhau bởi vì đang là đối thủ cạnh tranh.

Dung Lô, thủ lĩnh của pháo đài Lò Lò đã từng tiến vào thung lũng Tai Ách.

Ngăn cản thiên tai.

Bởi vì điều này, anh ta biết các mỏ khoáng sản ở thung lũng Tai Ách giàu có như thế nào.

Nhưng, hắn không thể nào khai thác được, những người thức tỉnh bình thường không thể nào tiến vào được. Một số Siêu Phàm năng lực có hạn cũng khó mà khai thác.

Ngay cả khi bọn họ là Siêu Phàm, cũng cần phải có lực trường để bảo vệ. Lúc nào cũng vận chuyển Nguyên Lực để chống lại thiên tai, cộng thêm việc tiêu hao lực lượng để đi khai thác khoáng vật. Điều đó không hề thực tế chút nào.

Hiện tại thì khác.

Thủ lĩnh Dung Lô đã tiếp cận những người của hai thành phố khác và hạ thấp giọng nói: “ Không bằng chúng ta liên minh, đem những tên của thành phố khác đuổi ra ngoài. Sau đó, chúng ta chiếm giữ thung lũng Tai Ách.”

Hai bên thế lực khác vẫn còn đang suy nghĩ.

Thung lũng Tai Ách vô cùng nổi tiếng trên toàn thế giới. Những thế lực biết về nó rất nhiều. Bất kì thế lực nào của bọn họ cũng khó mà phòng thủ được. Tuy nhiên, nếu ba thành phố lớn liên minh lại, ngay cả mười thành phố hàng đầu cũng phải e ngại.

“ Được! Tên Siêu Phàm của thành phố Bạch Hoa đáp ứng.”

“ Thế lực ở bên trong thung lũng Tai Ách giải quyết như thế nào? Bọn chúng dường như đã xây dựng thành phố, chúng ta cũng không thể nào xem thường. “ Tên Siêu Phàm ở thành phố Thiên Ưng trầm giọng nói.

“ Hừ…” Tên thủ lĩnh của thành phố Dung Lô liền xua tay, “ Tập đoàn Thâm Lam? Ta chưa bao giờ nghe nói qua! Ngược lại, tôi đã từng nghe nói qua một thành phố di động có tên là Thâm Lam. Nó chỉ có qui mô là thành phố cấp trung. Số lượng Siêu Phàm cũng không biết có đủ một bàn tay hay không… Nếu như bọn chúng biết điều, liền để thành phố đó lại và nhanh chóng rời đi. Còn không thì cứ để cho bọn chúng nhìn thấy rõ hiện thực tàn khốc như thế nào…”

Tên Siêu Phàm của thành phố Bạch Hoa cũng mỉm cười.

Ba người nhìn nhau và chào hỏi những tên Siêu Phàm khác ở trong thành phố. Bọn chúng cũng muốn xuống tay với những thành phố cỡ trung khác.

Lúc này.

Phew!

Nơi xa có rất nhiều khí tức đang đến gần và bọn họ nhảy vọt liền tới trước mặt bọn họ.

Những người này mặc đồng phục chiến đấu tiêu chuẩn thống nhất. Ở trên ngực có khắc hình cây đại thụ che trời. Ngoại trừ trường đao và pháp trượng ở bên ngoài. Nó còn có tấm chắn, cung tên, súng, pháo và những vũ khí quý hiếm khác.

Nó giống như sự phân chia rõ ràng, trông chuyên nghiệp hơn cả bọn họ.

“ Mẹ nó… Thật ngầu!” Một tên Siêu Phàm nào đó nhìn thấy các chiến sĩ của tập đoàn Thâm Lam được trang bị đầy đủ, có phần ghen ghét.

“ Bên kia…Có mười tên Siêu Phàm!” Có người trầm giọng nói.

Thủ lĩnh Dung Lô cũng không dám xem thường.

Bên phía bọn họ chỉ mới tới 4 tên Siêu Phàm. Đương nhiên, hắn tự tin mình có thể 1 chọi hai, nhưng mười tên Siêu Phàm của tập đoàn Thâm Lam đã vượt xa những gì mà hắn tưởng tượng.

“ Có lẽ, hầu hết những Siêu Phàm được phái tới thung lũng Tai Ách đóng quân ở chỗ này. Mặc dù như thế, tập đoàn Thâm Lam có thể so sánh với những thành phố lớn.”

“ May mắn vừa rồi không có tấn công, nếu không..”

Thủ lĩnh Dung Lỗi đã bắt đầu sợ hãi. Hiện tại, tập đoàn Thâm Lam lại có mười tên Siêu Phàm…

“ Mọi người, tại sao chúng ta lại không hợp tác, đem thế lực ở bên ngoài đang chiếm giữ thung lũng Tai Ách dọn dẹp sạch sẽ. Sau đó, chúng ta ngồi xuống rồi nói chuyện đàng hoàng.”

“ Có thể!”

“ Ta đồng ý.”

“ Bọn họ có thể đã vận chuyển một số tài nguyên ra ngoài.”

“ Không bằng…Chúng ta cứ dựa vào việc số lượng giết được để phân chia tài nguyên ở trong thung lũng Tai Ách đi.”

Một tên Siêu Phàm liếm môi, ánh mắt nhìn qua những người khác. Bỗng nhiên, hắn bay tới và dùng cây đao đang bốc lên ngọn lửa dữ dội chém xuống.

Những tên Siêu Phàm khác cũng không chịu thua kém, nhanh chóng xông lên.

Đột nhiên!

Vù.

Bọn hắn vừa mới xông tới một nửa, một đạo kiếm quang trắng như tuyết xẹt qua. Cơ thể của tên Siêu Phàm Hỏa Hồ Đao liền bị chém ra thành hai. Hai mắt trợn lên đến nỗi bay ra ngoài.

Vù vù vù.

Những chiến sĩ mặc đồng phục thống nhất của tập đoàn Thâm Lam nhất thời ra tay. Trong nháy mắt, ánh đạo vừa xuất hiện lại có một tiếng súng vang lên.

Tên thủ lĩnh Dung Lô trơ mắt nhìn lấy những tên Siêu Phàm có địa vị không hề thua kém hắn bao nhiêu. Từng tên ngã xuống hoặc bị xử lý chỉ trong vòng một chiêu, nhiều nhất cũng không thể nào cản được ba chiêu.

Ngay cả khi hai ba tên Siêu Phàm liên thủ để đối đầu với Siêu Phàm ở bên phía tập đoàn Thâm Lam. Bọn họ vẫn như cũ dễ dàng bị đánh bại như lúc trước.

Quá mạnh!

Những tên đó đều là quái vật.

Dung Lô không thể nào tin được, Siêu Phàm lại có thể mạnh mẽ tới như thế. Hơn nữa, còn có tới mười tên, nhưng khí tức của bọn chúng lại không hề mạnh hơn bọn họ là bao nhiêu.

Trong vòng chưa đầy ba phút, hai chục tên Siêu Phàm tiến vào trong thung lũng Tai Ách để thăm dò, liền đã có mười bảy, mười tám tên chết đi.

Những người khác chỉ đang ở trong giai đoạn thức tỉnh, nhưng đã ngã xuống lâu rồi.

Thủ lĩnh Dung Lô vô cùng sợ hãi.

Chạy trốn! Nhất định phải rời khỏi nơi này!

Hắn nhanh chóng chém ra một đao, nhanh chóng bỏ lại những tên Siêu Phàm khác đang chiến đấu. Vù một cái, hắn giống như một mũi tên nhanh chóng lao ra khỏi thung lũng Tai Ách.

“ Ở bên ngoài còn có những tên Siêu Phàm khác, chỉ cần mình có thể thoát được thung lũng Tai Ách…”

Thủ lĩnh Dung Lô nhìn lại, Siêu Phàm của tập đoàn Thâm Lam chỉ trong nháy mắt đã chặt đầu hai tên Siêu Phàm của thành phố khác. Thật may, những người đó không có nhận ra hành động của mình. Hiện tại, coi như những người kia muốn đuổi theo thì nó cũng đã quá muộn rồi.”

Vù.

Một vài thân ảnh bay ở trên trời và ngăn cản ở trước mặt anh.

Tên thủ lĩnh Dung Lô sắc mặt lạnh lẽo, “ Chỉ là những tên thức tỉnh mà thôi, thật can đảm ngăn cản đường đi của ta.’

Tốc độ của hắn không hề giảm đi, lưỡi đao đỏ bừng và nhiệt độ cực cao ẩn chứa ở trong đó khiến cho không gian xung quanh mơ hồ vặn vẹo.

Hắn chém ra mà không cần nhìn, tiếp tục bay ra ngoài thung lũng Tai Ách.

Ngay sau đó, cơ thể của hắn cực kì chậm chạp, giống như bị mắc kẹt ở trong đầm lầy bùn đất. Mặc dù không đến 0,5s hắn có thể thoát được. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian ít ỏi kia, trước mặt của Dung Lô liền xuất hiện một nắm đấm to bằng cái bao cát không ngừng phóng lớn.

Oanh!

Một đấm này khiến cho khuôn mặt của hắn bị biến dạng, lực trường Siêu Phàm của hắn cũng không hề ổn định.

Bóng dang kia không ngừng lao tới, những cú đấm liên tục đấm ra không ngừng.

Bang bang bang bang.

Tên thủ lĩnh Dung Lô đã không còn cầm nổi con dao. Cả người run rẩy ở giữa không trung, áo giáp bị đánh nát thành từng mảnh, máu tươi phun thẳng ra ngoài.

Trước khi ý thức dần mơ hồ, Dung Lô chỉ có một cái suy nghĩ hiện lên ở trong đầu.

Mình vậy mà…Ngay cả một tên thức tỉnh đều đánh không lại?

Không! Bị người ta đánh như một con chó.