Những tên Siêu Phàm cấp hai của bộ tộc Hồng Diệu không thể nào tin được.
Điên hết rồi sao!
Đám nhân loại này đều điên hết rồi sao?!
Liên bang Thất Diệu là một thế lực hàng đầu, nó đã thịnh vượng trong hàng chục nghìn năm. Nếu có người đắc tội với liên bang Thất Diệu thì nhân loại sẽ tồn tại như thế nào trong tương lai?
“ Đại nhân Hồng Diệu, chúng ta và bọn họ không hề giống nhau. Nhân loại cũng không phải người nào ngu xuẩn như thế.
Hắn quay đầu nhìn về phía bên cạnh một tên Siêu Phàm Diệu Tộc, hắn vừa sợ vừa lo, sợ bản thân mình sẽ bị liên lụy.
Hắn nhìn về phía Ngôn Đỉnh Thiên và những người khác, vẻ mặt tràn đầy sự tức giận.
“ Đều là do các ngươi, đều là do các ngươi…”
Hắn nắm chặt hai tay lại, Nguyên Khí cuồn cuộn hội tụ từ bốn phương tám hướng, gió nổi lên như bão táp.
Thân ảnh Ngôn Đỉnh Thiên biến mất không thấy.
Ông lại xuất hiện trước mặt tên Siêu Phàm cấp hai.
Một quyền đánh ra, thân hình hóa thành vô số tàn ảnh, rơi xuống giống như một cơn bão dữ dội.
Bang bang bang bang—
Giống như đang đấm vào bao cát, tên Siêu Phàm Hồng Diệu bị đánh bay lên trời, từng đạo ảo ảnh từ các góc độ không ngừng đánh tới. Cơ thể cua tên Siêu Phàm cấp hai không ngừng vặn vẹo, ho ra máu, khôi phục, vặn vẹo…
Căn bản là không có khả năng điều động Nguyên Lực bản thân, chỉ c1o thể lấy sức chịu đựng của Siêu Phàm cấp hai để chống đỡ.
Trong miệng còn hô đại nhân Hồng Diệu cứu mạng.
Tuy nhiên, tên Siêu Phàm kia đã bị các đệ tử Đại Đạo Tông nhanh trí chém chết. Những tên nhân loại còn lại thì bỏ vũ khí xuống, ngồi xổm ở trên mặt đất và hai tay đưa lên đầu.
Thành phố Hồng Diệu, khu vực nội thành, đều thuộc về những tộc quần cao cấp nhất của bộ tộc Hồng Diệu.
Không mặc áo choàng đen, đứng ở bên ngoài trận pháp phòng thủ.
Tòa trận pháp này chỉ có thể bảo vệ hàng chục tòa cung điện quan trọng nhất. Tuy nhiên, nếu xét về khả năng phòng thủ thì nó vượt trội hơn rất nhiều trận pháp bảo vệ toàn bộ thành phố.
Anh đứng ở trên không trung một lúc, trên tay Không cầm lấy thanh kiếm, lưỡi kiếm sáng bóng, bị rút ra một chút.
Buzz ——
Một đạo kiếm quang chém ra và xé rách vầng sáng đang lưu chuyển ở trên lớp phòng thủ. Nó xuất hiện mấy lỗ hổng dài mấy mét, Không vẫn bình tĩnh bước đi vào trong lồng ánh sáng.
Khoảng trống ở phía sau bị phá vỡ đã khép lại, cả lồng ánh sáng giống như chưa hề nhận lấy sự tấn công nào.
Bảo khố ở trong cung điện dưới lòng đất.
Lão tổ Hồng Diệu và mấy tên Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong đang nhanh chóng đem từng kiện bảo vật và đông đảo tài nguyên thu vào bên trong nhẫn không gian.
Bảo vật tích lũy mấy chục nghìn năm quả thực quá nhiều, cả tòa bảo khố giống như tinh không, vô số bảo vật tản mát ra ánh sáng giống như những vì sao đang lóe sáng.
Sức mạnh hùng vĩ tràn ngập ở trong bảo khổ, nếu những người có thực lực yếu chắc chắn sẽ không thể nào thừa nhận được.
Chính bởi vì nhiều bảo vật với uy năng không kém. Bọn chúng không cách nào thu thập theo từng đợt, rất nhiều thần binh cấp ba chỉ có tới gần mới có thể thu vào nhẫn không gian.
Tuy nhiên, động tác của bọn chúng cũng không hề chậm. Trong vòng mấy phút đã thu thập hết một nửa bảo vật.
" Tình huống bên ngoài thế nào?"
Lão tổ bộ tộc Hồng Diệu đã thông qua bí thuật đặc thù đã hỏi đám tộc nhân ở bên ngoài.
Rất nhanh liền có tin tức phản hồi trở lại.
Đám nhân loại vẫn còn đang càn quét ở bên ngoài thành phố, tiến công tới bên trong thành phố. Vòng bảo hộ nội thành vừa mới bị đánh vỡ, nhưng quần thể cung điện vẫn không hề tổn hao bất cứ cái gì.
“ Tình hĩnh vẫn chưa đến mức tồi tệ nhất. Chúng ta vẫn có đủ thời gian để mang đi tất cả bảo vật.
Giọng nói của lão tổ bỗng nhiên dừng lại.
Hắn hoảng sợ, nhìn nam tử áo choàng đen không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt.
“ Cẩn thận!”
Mặt khác, những tên Siêu Phàm cấp hai không quan tâm đến việc thu thập bảo vật và bao vây lấy Không.
Bọn họ thực sự không thể nào hiểu được, tên nhân loại này làm thế nào mà vào được đây?
Nhưng chỉ có duy nhất một người…
Buzz ——
Ánh kiếm lóe lên trước mặt bọn họ.
Lưỡi kiếm trở về lại bao, kiếm quang liền biến mất.
Một tên Hồng Diệu Siêu Phàm cấp hai đã chết đi, thân thể biến thành những tia sáng nhỏ rồi biến mât1.
“ Ngươi! Ngươi là tên nào?!”
Tên lão tổ Hồng Diệu liên tục lui về phía sau.
Hắn mặc dù là lão tổ, người có bối phận cao nhất ở trong bộ tộc, nhưng cũng không phải là kẻ mạnh nhất. Hai vị trí đầu tiên cũng không thể nào chen chân vào được.
Trong lòng hắn biết rõ, chỉ một đòn có thể tiêu diệt được một tên Siêu Phàm cấp hai, bản nguyên đầy đủ. Hắn không thể nào làm được như thế.
Khoảng cách chênh lệch quá xa.
Tên nhân loại này thật đáng sợ.
Không chẳng hề nói lời nào, chỉ đưa tay cuốn lên mấy chiếc nhẫn không gian rơi xuống. Anh đối với khả năng khống chế lực lượng vô cùng chính xác. Lực lượng vừa đủ cũng đủ tiêu diệt bản nguyên của một tên Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong và nó không hề làm tổn thương đến nhẫn không gian chút nào.
Lão tổ của bộ tộc Hồng Diệu càng run sợ.
Ông đã không hề chiến đấu trong mấy chục nghìn năm qua.
“ Thả ta, ngươi muốn cái gì ta cũng đều cho hết.”
“ Lãnh chúa có dặn, Siêu Phàm cấp ba không thể lưu lại.”
Lão tổ Hồng Diệu cũng rất quyết đoán, trong nháy mắt đã bộc phát khí thế và thiêu đốt bản nguyên, dồn hết một đòn mạnh nhất.
Oanh!!
Toàn bộ bảo khố dưới lòng đất rung chuyển dữ dội và những bức tường được làm tài liệu thần binh cũng vỡ vụn thành từng mảnh.
Từng đạo kiếm quang nở rộ, vô số kiếm quang hóa thành dòng sông kiếm cuồn cuộn và tản ra uy thế ngập trời.
Những nơi nào sông kiếm đi qua thì không có gì có thể ngăn cản.
Một đòn chí mạng của lão tổ Hồng Diệu đã bị dòng sông kiếm xuyên qua và dòng sông đã chảy xung quanh lão tổ.
Thánh khí bị hư hỏng, hai kiện thần binh cấp ba đều trôi dạt ở trong dòng sông kiếm.
Từ trên người của lão tổ Hồng Diệu chém qua.
Tiếng hét giận dữ dần tiêu tán, khí tức dần suy giảm.
Bởi vì sự tức giận và sợ hãi, lão tổ Hồng Diệu đã quên đi tự bạo. Sau khi bản nguyên rơi xuống dưới 10% thì hắn đã hoàn toàn hôn mê.
Lãnh chúa đã nói chém chết, hiện tại có nên bắt sống thằng này hay không?
Không chìm trong suy nghĩ.
“ Thôi! Mấy cái chuyện rắc rối này cứ để cho La Triết giải quyết.”
…