“ Tông chủ có lệnh, nhất định phải bảo toàn nguyên vẹn các thành trì của liên bang Thất Diệu.”
Không chỉ khoanh chân ngồi ở chỗ đó, hai mắt nhắm lại và tập trung tích lũy lực lượng cho trận chiến sắp tới.
Người ra lệnh chính là La Triết.
Hắn dùng ánh mắt nhìn về người chỉ huy chiến hạm hỏi và vị sĩ quan kia liền cúi đầu chào: “ Không có vấn đề gì cả, những thiết bị ở trên thuyền bay của chúng ta đã kiểm tra độ mạnh yếu của trận pháp phòng thủ. Chúng tôi chỉ cần điều chỉnh sức mạnh của khẩu pháo là đủ để phá trận pháp, mà không phải sợ làm hư hại thành phố.”
Các đoàn trưởng Siêu Phàm cấp hai đứng bên ngoài phòng điều khiển quan sát, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Thuyền bay cấp Côn dừng ở độ cao cách thành phố Hồng Diệu hàng chục cây số và tạo ra một loại gợn sóng đặc thù, phản hồi lại độ mạnh yếu của trận pháp bảo vệ thành phố.
Một lúc sau, các khẩu pháo chủ lực ở hai bên thuyền bay, bắt đầu nạp lại năng lượng và ổn định ở mức 58,3%.
Bùm!
Từng khẩu pháo chủ lực đồng loạt kêu khai hỏa và những cột năng lượng dày đặc hội tụ thành một cầu vồng dài, bắn phá lớp phòng thủ thành phố không ngừng vận chuyển.
Một tiếng nổ vang lên.
Mặt đất chấn động dữ dội.
Trước mắt là một mảnh trắng xóa.
Bên trong thành phố Hồng Diệu.
Tên Siêu Phàm cấp ba và những cường giả Siêu Phàm cấp hai, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“ Hên quá, thành trì không có bị phá và chiếc thuyền bay khổng lồ kia cũng chỉ có như thế.”
Lớp trắng xóa dần tan biến và lớp phòng thủ thành phố rung chuyển dữ dội như sóng biển.
Nó chỉ còn lại một lớp mỏng.
Bang!
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, lớp phòng thủ thành phố kiên trì đến giây phút cuối cùng đã bị vỡ vun.
Dư âm còn lại quét qua thành phố giống như một cơn gió mạnh thổi qua.
Cây cối bị uốn cong và cửa sổ thì đập liên hồi.
Các thành viên cấp trung và cấp cao của bộ tộc Hồng Diệu lại yên tĩnh như chết.
" Lão tổ..."
“ Kích hoạt trận pháp phòng thủ bên trong thành phố, trận pháp ảo giác, khiến cho toàn bộ bên ngoài thành phố hỗn loạn, câu giờ cho chúng ta. Hiện tại, các người đi theo ta, nhất định phải đem sản nghiệp mấy vạn năm của chúng ta mang đi, không mang đi cũng sẽ bị hủy diệt mà thôi.
Từng chiếc thuyền bay đến thành phố Hồng Diệu và tiếng pháo gầm rú phá hủy một số công trình phòng thủ ở bên trong thành phố.
Các chiến binh nhân loại lao xuống không trung như mưa, ngay lập tức liền chiếm giữ các nơi trọng yếu.
Các thành viên cốt lõi của bộ tộc Hồng Diệu đều tập trung ở bên trong thành phố, lực lượng ngăn cản ở bên ngoài thành rất yếu.
Một số quân đoàn hợp tác với Đại Đạo Tông cũng đều là lực lượng chủ yếu ở trong các bộ tộc và thế lực nhân loại.
Siêu Phàm cấp hai có 10 tên, Siêu Phàm cấp một có gần 200 tên.
Phối hợp với các chấp sự Siêu Phàm cấp hai và những Siêu Phàm được Đại Đạo Tông chiêu mộ, cộng thêm một số đệ tử tông môn kiệt xuất, chiến cuộc hoàn toàn nghiêng về một phía.
Trong vòng chưa đầy mười phút, bọn họ đã chiếm giữ được một số quân đoàn của bộ tộc Hồng Diệu đóng quân và giết hơn 20 tên Siêu Phàm cấp hai, Siêu Phàm cấp một thì chết vô số.
Tuy nhiên, bọn họ cũng gặp phải một số kháng cự.
Một số người bị bộ tộc Hồng Diệu vứt bỏ và bọn họ vẫn đang chờ đợi sự hỗ trợ từ bên trong thành phố.
Đó là những chủng tộc phụ thuộc.
Với tư cách là thành phố chủ lực của bộ tộc Hồng Diệu, những chủng tộc phụ thuộc đều có tư cách sinh sống ở chỗ này. Đó chắc chắn là những tinh anh ở trong bộ tộc. Bộ tộc Hồng Diệu xem thường bọn họ, bọn họ cũng có thể xem thường những bộ tộc sinh hoạt ở những thành phố nhỏ ở nông thôn.
Các tầng lớp khinh thường đã bị phá vỡ ngay ngày hôm nay.
" Người cầm vũ khí giết! Người cản trở giết! Mượn cơ hội đục nước béo cò giết! ”
Ngôn Đỉnh Thiên đi bộ nhàn nhã tại trên đường phố rộng lớn.
Xung quanh đã không nhìn thấy bóng dáng của Dị tộc. Bọn chúng đã chạy trốn, hoặc đóng cửa trốn ở trong nhà. Quân đoàn không hề quan tâm đến những tên Dị tộc yếu ớt kia, bọn họ chủ yếu nhằm vào lực lượng kháng chiến do các cao thủ dẫn dắt.
Đột nhiên, một nhóm người cầm vũ khí rune tràn ra từ các đường phố xung quanh và ngăn cản đường đi của quân đoàn.
Cầm đầu là một tên nhân loại, hắn mặc quần áo sang trọng, trên tay đeo một chuỗi vòng tay tỏa sáng, ánh mắt liếc qua, nói với giọng điệu không tốt.
“ Đám Đại Đạo Tông các ngươi đang làm cái quái gì thế? Ta thật vật vả lắm mới có thể kết giao được với những quan chức cấp cao của Diêm Tộc. Các ngươi tính phá hủy mối quan hệ giao hảo giữa nhân loại và Diêm Tộc hay sao, liệu Đại Đạo Tông các ngươi có gánh vác được hay không!”
“ Nhân loại các ngươi căn bản không hề biết sức mạnh của liên bang Thất Diệu. Các ngươi đừng tưởng rằng phá vỡ một lớp trận pháp phòng thủ đã đề cao bản thân mình.”
“ May mắn là ta có mối quan hệ với bọn họ. Vì thế, các ngươi nhanh chóng mang lễ vật đến đây và dập đầu xin lỗi. Nói không chừng, các ngươi còn có cơ hội được Diệu tộc tha thứ.
Tên Siêu Phàm cấp hai này nói đến nước miếng văng tung tóe.
Hắn là một tên nhân loại đã sống ở thành phố Hồng Diệu nhiều năm và hắn cũng là người của Hồng Diệu. Đối với sự biến hóa của nhân loại, hắn chỉ biết về sự thành lập của Đại Đạo Tông.
Có người mới hắn đi tới thành phố Đại Đạo và hắn chỉ khịt mũi xem thường.
Bản thân mình đang sống tốt ở thành phố Hồng Diệu, đi đến thành phố Đại Đạo để làm gì? À, chẳng l4 xem mình giống như những tên nghèo khổ dễ bị lừa gạt kia?
May mắn, ông không hề đi, đám Đại Đạo Tông chính là những kẻ điên, chờ tới khi liên bang Thất Diệu phản ứng lại, những người ngu dốt kia sẽ trở thành lịch sử.
Những tên Siêu Phàm cấp một và cấp hai đứng sau Ngôn Đỉnh Thiên nghe vậy, sắc mặt dần trở nên lạnh lùng.
Lão Ngôn nhìn những tên hề này đang nhảy nhớt, sau đó ông nhìn xem tên Siêu Phàm cấp hai kia.
“ Đại Đạo Tông chúng ta làm việc, chẳng cần phải giải thích với các ngươi!”
Hắn vung tay lên, “ Những tên nào ngăn cản, giết không tha!”