Chương 1011: Mười người đứng đầu

Bên trong thành phố, nhân loại đang ở phe bất lợi. Quân đoàn Vương và các đệ tử Đại Đạo Tông đã kết thành đội hình chiến đấu để ngăn cản.

Sức sống của Siêu Phàm rất ngoan cường, nhiều người trong số họ đã bị thương, nhưng còn chưa có chết trận.

Đệ tử Đại Đạo Tông đã chết đi năm sáu người.

Nếu như không phải có một số đệ tử Đại Đạo Tông hô không nên xúc động, có lẽ một tên Siêu Phàm bên gia tộc Vương đã lao lên tự bạo rồi.

Những quân đoàn xung quanh đã gửi tới hai ba quân tiếp viện, nhưng chiến lực ở bên nhân loại cũng không cải thiện được bao nhiêu, vẫn bị áp chế và chịu đòn.

Lúc này, một ngọn lửa từ trên trời đang lao tới với tốc độ cực nhanh.

Có Siêu Phàm gia tộc Vương mừng rỡ. Quân tiếp viện đến sớm hơn so với dự liệu.

Tuy nhiên, “ Tại sao lại là giai đoạn thức tỉnh!”

Nếu nhìn kĩ, người tới không phải là đang bay trên trời, mà ngọn lửa đã hóa thành đôi canh. Khi đôi cánh vỗ tới thì có vô số ngọn lửa bắn ra.

Khí thế hùng hổ, nhưng khí tức không còn nghi ngờ gì nữa chỉ đang ở giai đoạn thức tỉnh.

“ Coi như hắn là đệ tử của Đại Đạo Tông, nhưng dù sao cũng chẳng phải là Siêu Phàm…”

Một tên Siêu Phàm của bộ tộc Quất Diệu liền ra đòn.

Nguyên Lực ngưng tụ thành nắm đấm và chạm với kiếm quang rực lửa. Một đám khói sáng nổ tung ở trên không trung.

Hai bóng người đan xen ở trên không trung. Đệ tử Đại Đạo Tông cầm trên tay thanh kiếm lớn màu đen chưa hề mở ra, điều chỉnh lại tư thế của mình tại thời điểm giao nhau và vung kiếm về phía tên Siêu Phàm của bộ tộc Hồng Diệu.

Tên Siêu Phàm của bộ tộc Hồng Diệu cũng không hề chịu thua kém, mấy xúc tu khép lại cùng một chỗ, sử dụng bí thuật của bộ tộc “ Quất Diệu lóe sáng” . Một đoàn ánh sáng màu cam bị đẩy bạnh về phía trước.

Oanh!

Trên thanh kiếm lớn màu đen dấy lên ngọn lửa màu trắng, không khí ở xung quanh ngưng kết thành sương lạnh. Ngọn lửa nhợt nhạt va chạm với ánh sáng màu cam. Nó hoàn toàn đóng băng ánh sáng đó trước khi phát nổ.

Kiếm thế thuận nước chém vào chùm ánh sáng đó thành hai đoạn, khí thế không giảm và chém lên người tên Siêu Phàm bộ tộc Quất Diệu.

Rõ ràng đó là một ngọn lửa, lại mang theo một tia lạnh thấu xương. Ngay cả linh hồn cũng muốn bị đóng băng.

Tên Siêu Phàm của bộ tộc Quất Diệu sững sờ trong giây lát. Các đệ tử của Đại Đạo Tông dùng hết tất cả kĩ năng chiến đấu chém lên người tên Siêu Phàm Quất Diệu.

Một tên Siêu Phàm màu cam bị ngọn lửa nhợt nhạt chém trúng, hắn loạng choạng một lúc và từ trên trời rơi xuống.

“ Tiêu Động chính là một trong mười người đứng đầu ở trong tông!”

Một đệ tử Đại Đạo Tông nhận ra người tới, vẻ mặt kích động không thôi.

Trong tông môn cũng không hề có bảng xếp hạng đệ tử. Phần thi kiểm tra không chỉ đánh giá về thực lực, mười người đứng đầu chính là do một đám đệ tử tông môn nhàm chán làm ra.

Nhưng, không thể nghi ngờ những đệ tử có thể được xếp hạng trong mười người đứng đầu, hầu hết được mọi người công nhận.

Hôm nay, bọn họ nhìn thấy càng thêm sợ hãi, vậy mà chính diện chiến đấu với Siêu Phàm.

“ Đại Đạo Tông Tiêu Động ở chỗ này, tên nào có thể đánh một trận với ta.”

Trên bầu trời, chàng trai trẻ với đôi cảnh lực rửa hướng thanh kiếm lớn chỉa xuống, với khí thế duy nhất chỉ có mình ta.

Một tên Siêu Phàm cấp cao của quân đoàn gia tộc phải nuốt một ngụm nước bọt, thấy thế liền hỏi: “ Đệ tử Đại Đạo Tông các ngươi đều mạnh mẽ như thế hay sao?”

Hắn nhịn xuống việc đổi chữ ngu ngốc thành mạnh mẽ…Đừng hỏi hắn làm sao biết hai từ ngốc nghếch, ở trong thành phố Đại Đạo mấy tháng ngắn ngủi, hắn liền cảm giác kiến thức và tầm mắt của mình đã được mở rộng.

Sau khi quay lại, mình phải trở về học thêm một vài thuật ngữ mới để có thể theo kịp với thời đại.

Thành phố Hồng Diệu chính là thành phố chủ lực của bộ tộc Hồng Diệu.

Các thủ lĩnh hầu hết của thành phố đều không biết đã xảy ra chuyện gì. Một số Siêu Phàm cấp hai ở trong thành phố có thể tìm hiểu được một số tin tức.

Ở thành phố Hồng Diệu, những tên Diệu tộc sinh hoạt ở chỗ này, không ít thành viên cấp cao của liên bang Thất Diệu, sớm đã biết được kế hoạch đánh tập kích Đại Đạo Tông, cả thành phố đều đã sớm âm thầm đề phòng.

“ Lão tổ, mấy vị trưởng lão kia có tin tức gì hay không? Nhân loại…Đại Đạo Tông sẽ không đến đây chứ?”

“ Chúng chỉ là nhân loại, làm sao dám to gan như thế?”

“ Nếu như thì sao? Lão tổ, chúng ta cần phải chuẩn bị trước!”

Tên lão tổ có thực lực Siêu Phàm cấp ba của bộ tộc Hồng Diệu, vẫn khng6 cam lòng, “ Đây chính là cơ nghiệm mấy chục nghìn năm của bộ tộc Hồng Diệu chúng ta, làm sao có thể chắp tay nhường cho kẻ khác, cho dù chúng ta tập kích thất bại. Đại Đạo Tông cũng không có khả năng tổn thất. Hiện tại, làm sao đám người đó có thể tấn công liên bang Thất Diệu của chúng ta? Chúng ta cũng không phải không có cường giả.”

Lão tổ nói không sai, đám Diệu tộc ở phía dưới chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Đột nhiên:

“ Lão tổ, không tốt, phát sinh ra đại sự, đám nhân loại đánh tới!”

" Cái gì!"

Lão tổ Hồng Diệu này nhanh chóng đứng dậy và vẫy tay cho các các thành viên cấp cao trong gia tộc bước ra khỏi sảnh.

Thành phố Hồng Diệu hùng vĩ và kéo dài mấy trăm dặm. Cung điện của lão tổ Hồng Diệu nằm ở trên ngọn núi cao nhất và nhìn xuống toàn bộ thành phố phồn hoa.

Lúc này, trên bầu trời từ bên ngoài thành phố. Nếu nhìn từ xa, những chiếc thuyền bay rune tản ra ánh sáng rực rỡ, hướng thành phố Hồng Diệu tới gần.

Đi đầu chính là một chiếc thuyền bay cực lớn, nó giống như một hòn đảo lơ lửng, hai cánh trái phải đều trải rộng từng khẩu pháo. Nếu từ xa nhìn thì nó giống như một con cá voi vô cùng lớn đang bay lượn ở trên bầu trời.

Thuyền bay cấp bậc Côn!

Chỉ riêng con quái vật khổng lồ này đã mang đến áp lực rất lớn cho bộ tộc Hồng Diệu.

Trận pháp ở bên trong thành phố Hồng Diệu đã được mở ra. Nếu nhìn từ xa thì nó giống như một cái chén lớn màu đỏ đã được úp ngược ở trên thành phố.

Bên trong thuyền bay cấp Côn, những quân đoàn do mấy bộ tộc nhân loại cung cấp. Quân số khoảng mấy trăm nghìn người.

Bọn họ cũng không phải quân chủ lực cho trận chiến lần này. Bọn họ chỉ đợi khi nào trận chiến kết thúc thì mới đến lúc bọn họ làm nhiệm vụ. Các chiến sĩ quân đoàn đều ở vị trí phần bụng phi thuyền, chỉ có những Siêu Phàm cấp hai mới có tư cách tiến vào phòng điều khiển.

Nhìn những dụng cụ phức tạp và người đàn ông mặc áo choàng đen và đội cái mũ vành ở trong phòng điều khiển. Hơn mười người đoàn trưởng và phó đoàn trưởng cũng không dám thở mạnh.