“ May mắn thật, đối phương cũng không am hiểu đánh xa. Nếu không thì mình chắc chắn sẽ bị thương.’
Chỉ là, người anh em Lâm Viễn đã bị thương nặng, sau khi uống thuốc trị liệu thì hắn không thể nào thể hiện được 50% khả năng chiến đấu. Đối mặt với bất kì một tên Siêu Phàm Hồng Diệu nào cũng không thể nào chiếm được ưu thế.
Bản thân mình, ngay cả cầm thần binh ở trong tay, lấy một đánh hai cũng không có hi vọng gì nhiều…Thần binh mà anh ta có được sau khi trải qua vô số ngày đêm ở trong sảnh nhiệm vụ của thành phố Đại Đạo, lại kèm theo sự mắn nữa.
“ Có trong tay thần binh, chống đỡ vài phút cũng là vấn đề không lớn, chỉ cần có cứu viện kịp thời…”
Lâm Sơ bí mật nhấn tín hiệu cầu cứu ở trên đồng hồ chiến thuật.
Đồng hồ chiến thuật của hắn là phiên bản cao cấp mà người dùng VIP3 mới có thể mua, phạm vi truyền tín hiệu chừng mấy trăm dặm. Các thành phố xung quanh cũng do quân đoàn Lâm Thị bọn họ phụ trách.
Lâm Sơ cảm thấy thỏa đáng rồi.
Chính mình và người anh em ở trong tộc chống đỡ cũng không thành vấn đề. Thứ làm cho anh lo lắng nhất chính là mấy chục tên đệ tử của Đại Đạo Tông.
Nếu như bị Siêu Phàm Hồng Diệu phát hiện ra thân phận, rất có thể họ sẽ trở thành mục tiêu trọng điểm của kẻ thù.
Hai người họ không còn khả năng để giải cứu người khác.
Gió mùa thu mát rượi phóng khoáng, tràn ngập khí tức lạnh lẽo.
Lâm Sơ cầm thần binh trường thương ở trong tay và Nguyên Lực đang ấp ủ.
Đột nhiên!
“ Mẹ kiếp! Boss xuất hiện, Boss xuất hiện!”
“ Nó còn là boss của bộ tộc Hồng Diệu, điểm công huân di động.”
“ Anh em xem kia, xuất hiện ba con Boss đi lạc. Chúng ta thử vòng ra phía sau và giải quyết bọn chúng…Ý, boss đã phát hiện ra chúng ta!”
“ Vậy chúng ta chính diện làm thịt boss thôi!’
Lâm Sơ biểu tình cứng ngắc, dùng ánh mắt mịt mờ hỏi thăm Lâm Viễn:
“ Đệ tử Đại Đạo Tông đều ngốc nghếch vậy hay sao? Chúng ta phải làm sao bây giờ, sao tôi có cảm giác chúng ta sắp tiêu rồi.”
Vẻ mặt Lâm Vĩ bất đắc dĩ đáp lại.
“ Làm thế nào mà tôi biết được, tôi cũng tuyệt vọng đây nè!”
Hai người bỗng nhiên có chút lo lắng, trong bộ tộc của mình cũng có ba tên hậu bối trở thành đệ tử Đại Đạo Tông. Hiện tại không biết bọn chúng có trở nên ngốc nghếch như vậy không nữa?
Tuy nhiên, Lâm Sơ và Lâm viễn không còn tâm trí để suy nghĩ đến vấn đề này nữa.
Bên kia, những tên đệ tử của Đại Đạo Tông, hai mắt sáng ngời chạy tới, một tên Siêu Phàm của bộ tộc Hồng Diệu dùng xúc tu đánh tới.
Ầm ầm!
Dung nham nóng bỏng phun ra ngoài, đem mười mấy tên đệ tử Đại Đạo Tông bao phủ lại.
“ Xong!”
Lâm Sơ thầm nghĩ.
Đột nhiên, một chiếc lồng ánh sáng được vô số chữ rune phức tạp tạo ra, lao ra khỏi dòng dung nham nóng chảy đỏ rực.
Dưới lồng ánh sáng, mười lăm tên đệ tử của Đại Đạo Tông, không thiếu một ai.
Thừa dịp tên Siêu Phàm của bộ tộc Hồng Diệu vẫn còn đang ngây ngốc, bọn họ đã nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.
Bọn họ nhớ lại những lời dạy bảo ở trong tông môn.
[ Hỏi: Nếu người thức tỉnh cấp cao khi đối mặt với Siêu Phàm phải làm như thế nào?”
[ Trả lời: Áp sát mục tiêu, thức tỉnh cấp cao chém giết Siêu Phàm, bạn cần phải bộc lộ hết toàn bộ ưu thế của mình!]
Siêu Phàm mạnh mẽ ở chỗ nào?
Nguyên Lực hùng hậu! Siêu Phàm có được lực trường! Có thể bay.
Thức tỉnh cấp cao cho dù có phương thức tu luyện cao minh đến đâu đi nữa, cũng không thể nào so sánh với cấp độ sinh mệnh của Siêu Phàm, lực trường của Siêu Phàm cũng không cần phải nói. Phi hành, người thức tỉnh có thuộc tính gió và năng lực đặc thù cánh chim. Cho dù bay hết tốc lực cũng không thể nào đuổi kịp Siêu Phàm.
Tuy nhiên, bọn họ có được kĩ năng cấp cao và khả năng chiến đấu Siêu Phàm. Nguyên Lực ngưng tụ ở một điểm, có thể bộc phát ra thương tổn trí mạng đối với Siêu Phàm, quan trong nhất là lấy nhiều đánh ít….
Tên Siêu Phàm bộ tộc Hồng Diệu hơi giật mình.
Hắn am hiểu phép thuật Siêu Phàm, quanh thân nhất thời vờn quanh từng viên quả cầu to lớn và nóng rực. Nó giống như những viên đạn pháo bắn liên thanh về những tên nhân loại kia.
“ Tán!’
Năm đội ngũ của Đại Đạo Tông không có ai chỉ huy, nhưng lại có sự phối hợp rất ăn ý.
Ngay khi vị đệ tử nội môn triệt hồi lồng ánh sáng, bọn họ liền tản ra bốn hướng, đồng thời tiếp tục tiến lại gần.
Trong đó, một đội ngũ gồm ba người đã đạp đất nhảy lên không trung. Trong tay bóp lấy ấn quyết phép thuật giống nhau. Những sợi Nguyên Lực vô hình giống như tơ nhện quấn xung quanh người của tên Siêu Phàm Hồng Diệu.
Khi bọn họ rơi tự do, liền kéo theo tên Siêu Phàm Hồng Diệu cùng một chỗ rơi xuống.
Hô ~
Biển lửa tràn ngập xung quanh người tên Siêu Phàm Hồng Diệu, từng sợi tơ bị đốt cháy, nhưng lực lượng trói buộc kia vẫn ở trên người của tên Siêu Phàm Hồng Diệu.
Lúc này, bốn tiểu đội khác cũng đã tấn công.
Tiểu đội năm người liền kết thành trận phạm. Nguyên lực và tổn thương đều chia sẻ cho nhau. Bọn họ kiên cường chống dỡ thế công của tên Siêu Phàm Hồng Diệu.
Những tên đệ tự của tông môn khá trơn trượt, tên Siêu Phàm Hồng Diệu lại không rõ. Vì sao những đòn tấn công của mình rất sắc bén lại không thể nào đánh trúng những tên thức tỉnh cấp cao nhân loại.
Mà những đòn tấn công của bọn chúng lại có thể dễ qua trường lực của Siêu Phàm và mang đến sự nguy hiểm đến tính mạng của hắn.
Tên Siêu Phàm Hồng Diệu muốn tăng thêm sức mạnh, nhưng càng bộc phát nhiều thì cỗ trói buộc càng lớn.
Một luồng Nguyên Lực bùng nổ, làm cho mấy trăm mét ở gần đó trở thành biển lửa đỏ rực. Đối với những tên nhân loại kia gây ra thương tổn không có bao nhiêu…Trên người bọn họ mặc áo giáp và áo choàng rune đều so với mình còn tốt.
Tên Siêu Phàm Hồng Diệu đang ở trong tình trạng tuyệt vọng.
Lâm Sơ, Lâm Viễn, hai người bọn họ đều là Siêu Phàm cũng cảm thấy choáng váng không thôi.
Thức tỉnh cấp cao có thể mạnh mẽ như vậy sao?
Hay do những tên Siêu Phàm của bộ tộc Hồng Diệu quá yếu? Vậy bản thân mình bị đánh lén và bị thương nặng thì tính sao?
Tên cung thủ của bộ tộc Hồng Diệu kéo lại dây cung không phải là thần binh. Nguyên Lực hội tụ thành mũi tên, nhắm thẳng vào ba tên nhân loại đang trói buộc tên đồng đội của mình.
Lâm Sơ và Lâm Viễn vẫn còn đang ngơ ngác, cho đến khi ở bên kia truyền đến tiếng hét. Bọn họ mới giật mình tỉnh táo trở lại. Họ cầm lấy vũ khí lên và chiến đấu với hai tên Siêu Phàm của bộ tộc Hồng Diệu.