Chương 1006: Vì sao lại yếu đến vậy

Trầm mặc một hồi, tên thanh niên trầm ổn nhất ở trong đội liền mở miệng, “ Tất cả chuẩn bị nghênh địch.”

Anh nhìn về phía cô gái mũm mỉm và thiếu nữ mới phản ứng lại, “ À, bên phía Đông Nam, kẻ địch tương đối yếu.”

Thanh niên bình tĩnh suy nghĩ một chút: “ Giả bộ tử chiến với bọn chúng và sẵn sàng phá phòng vây ở phía Đông Nam.”

Ầm ầm!

Bức tường ở trong căn nhà hoang liền vỡ vụn, trong bụi mù, từng bóng người đã bao vây lấy nhóm họ từ mọi hướng.

Xung quanh chính là mười tên thành viên của bộ tộc Hồng Diệu cầm đầu. Khí tức của bọn chúng đều là thức tỉnh cấp 11 trở lên.

Xung quanh còn có người gấu, người thằn lằn, yêu tinh khổng lồ và một số chủng tộc thức tỉnh cấp cao khác.

Còn có số lượng lớn thức tỉnh cấp trung, cầm trong tay cung nỏ, chiếm một phần chỗ cao ở xung quanh.

Mặc dù, nó bao gồm các thành viên của các bộ tộc khác nhau với hình dáng khác nhau. Tuy nhiên, nó nhìn trông giống một đội quân với khí thế hung hãn đập vào mặt bọn họ.

Trang bị ở trên người bọn chúng cũng không có đơn giản như trang bị của đội tuần tra.

Cung nỏ đều là trang bị rune, mũi tên ở bên trên còn có trang bị rune phá giáp. Người gấu, người thằn lằn và những chủng tộc khác đều mặc nguyên một set trang bị rune, so với những trang bị bình thường còn tốt hơn.

“ Chỉ có năm tên nhân loại?”

Những thành viên dẫn đầu của bộ tộc Hồng Diệu rất thất vọng. Bọn chúng tốn nhiều công sức như thế, còn tưởng rằng mình đã câu được con cá lớn. Ai mà ngờ tới bọn họ chỉ bắt được năm tên nhân loại bình thường, ngay cả một tên thức tỉnh Đại Viên Mãn cũng không hề có.

Hắn không biết tại sao đám nhân loại đột nhiên tấn công thành trì Hồng Chúc, ai cho bọn hắn cái lá gan…Sự kiện của đám quan chức cấp cao kia chỉ mới xảy ra trong thời gian ngắn, những thành trì bình thường làm sao biết được.

Tuy nhiên, hắn cũng lười hỏi, liền vung tay, “ Giết hết.”

Trong đội ngũ năm người, thanh niên bình tĩnh nhìn tình hình xung quanh, dùng tinh thần truyền âm:

“ Đối thủ cũng không hề coi trọng chúng ta, thức tỉnh cấp cao ở gần đây cũng chỉ có ba, bốn chục tên. Ngay cả khi tính cả những tên lính bắn xa kia, chúng ta vẫn còn cơ hội. Trước tiên, chúng ta sẽ giết những tên thành viên Hồng Diệu cầm đầu này trước.”

Những tên lính bắn xa có thực lực cấp trung đã bóp cò và những mũi tên xuyên giáp đã bao trùm hết tất cả.

Áo giáp rune bình thường không thể nào chặn được những mũi tên xuyên giáp. Ngay cả một tấm khiên được ngưng tụ bằng Nguyên Lực, cũng sẽ bị mũi tên xuyên thủng. Nó chính là vũ khí sắc bén để bao vây những tên thức tỉnh cấp cao.

“ Tán!”

Thanh niên bình tĩnh dậm chân ở trên mặt đất, thân thể giống như mũi tên bay ra. Hàng chục mũi tên xuyên giáp bay về phía hắn, thanh niên liền rút kiếm.

“ Keng!’

Mũi kiếm liên tục đâm trúng vào mấy cái mũi tên, lực lượng cũng không hề lớn, nhưng những mũi tên xuyên giáp đã bay ra ngoài.

Thanh niên bình tĩnh cứ như vậy mà nhảy ra khỏi cơn mưa tên.

“ Ngưng Khí Trảm!”

Thay vào đó, hắn cầm kiếm bằng cả hai tay và mạnh mẽ chém ra những kĩ năng chiến đấu tầm xa mà hắn đã học được ở trong tông môn.

Một đạo kiếm quang hình lưỡi trăng màu trắng bay ra, kiếm quang ngưng tụ không hề phân tán và chém ngang qua. Mười mấy tên lính bắn cung chiếm cứ ở chỗ cao, cơ thể bọn chúng giống như đậu hủ và bị cắt đứt. Khi kiếm quang sắp bay ra khỏi nhóm lính bắn cung thì thanh niên điềm tĩnh lại chém kiếm xuống.

“ Boom!”

Kiếm quang màu trắng nổ tung, mấy chục tên lính bắn cung ở gần đó cũng nhận lấy ảnh hưởng, lại có hơn một chục tên lính bắn cung chết ở ngay tại chỗ.

Thanh niên điềm tĩnh cũng không hề quay đầu nhìn lại, hắn đi về phía một tên thành viên của bộ tộc Hồng Diệu gần nhất.

Mấy tên người gấu, người thằn lằn có thực lực thức tỉnh cấp cao đã lao lên.

“ Toàn là sơ hở.”

Thanh niên điềm tĩnh lại biến đội thế kiếm, chém ra hai nhát từ trên người tên người gấu thức tỉnh cấp cao, bộ giáp rune dày cộm cũng không thể nào ngăn cản được, dễ dàng bị chém đứt. Thanh trường kiếm thuận lợi tại trên ngực của tên người gấu chém ra một vết thương lớn dài nửa mét và sâu bằng lòng bàn tay.

Máu tươi chảy ra bên ngoài.

Sắc mặt của người thanh niên điềm tĩnh vẫn không hề thay đổi, thân hình giống như bóng ma liên tục nhấp nháy.

Một lúc sau, một số tên Dị tộc thức tỉnh cấp cao đã ngã xuống ở bên cạnh hắn, có lẽ là chết, cũng có lẽ là đang hấp hối. Lưỡi kiếm của hắn cũng đâm vào bên trong cơ thể thành viên bộ tộc Hồng Diệu không ngừng lóe lên hào quang.

Nở ra rồi co lại.

Hào quang của các thành viên bộ tộc Hồng Diệu hoàn toàn mờ đi. Bọn chúng ở trên mặt đất nhúc nhích vài cái trước khi chết hoàn toàn.

Người thanh niên điềm tĩnh không hề nói gì.

Anh nhìn về những hướng khác, những đồng đội của anh làm y chang, tàn nhẫn chém giết từng tên thức tỉnh cấp cao Dị tộc.

Cô gái mũm mĩm hệ cảm nhận, đều dùng cây quyền trượng đập nát đầu hai tên người chó.

Dễ dàng như giết chết một con gà.

Thanh niên điềm tĩnh cảm thấy tình huống không giống những gì hắn tưởng tượng.

Không phải bọn hắn là người bị vây quanh hay sao?

Bộ tộc Hồng Diệu không phải là một bộ tộc lớn ở trong truyền thuyết hay sao?

Bọn họ không phải chém giết một trận đẫm máu, sau đó bị thương rồi mạnh mẽ đột phá vòng vây hay sao?

Hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý nếu không thể nào đột phá vòng vây, chỉ có thể dùng cuốn trục hồi thành mà thôi.

Bây giờ…

Một nhát kiếm liền quét hết mấy tên cầm đầu rồi.

Đối thủ của bọn họ không phải quá yếu hay sao? Tuy nhiên, bản thân mình cũng chả tự cao chút nào!

Thấy đồng đội chiến đấu một cách vui vẻ, thanh niêm điềm tĩnh bừng tỉnh.

Quan tâm những thứ đó nhiều làm gì, giết là xong chuyện, tất cả đều là điểm cống hiến.