Nhìn thấy hai chị em Phương Tuyết dẫn đầu lao lên tựa như những dũng sĩ samurai trong truyền thuyết, Trần Lâm không nhịn được nhảy dựng lên.
Hai con gà này không chơi trò đánh lén hổ trợ cho chủ lực tắc kè hoa mà lại muốn lao lên cận chiến khiến Trần Lâm là không biết phải nói gì.
Dựa theo năng lực “bức tốc” của hai chị em, Trần Lâm suy đoán các nàng thích hợp giữ vai trò sát thủ hơn, làm đấu sĩ solo trực diện với đối thủ quả thật có chút miễn cưỡng...
Tuy nhiên, trước khi Trần Lâm định lao lên cứu nguy cho các nàng trước miệng sói thì dị biến phát sinh.
Bằng một góc độ vô cùng quỷ dị, Phương Ngân lách người né tránh con sói xám đang lao đến trong đường tờ kẽ tóc, cùng lúc đó lưỡi kiếm vô tình của tỷ tỷ nàng Phương Tuyết lạnh lùng lướt qua cắt bay đầu con sói.
Cái đầu sói bay lên không trung để lại một đường máu dính cả lên mặt Phương Ngân khiến nàng thoáng ngây người, dù sao chuyện giết chóc này có chút kinh khủng với người mới như nàng.
Tuy nhiên đối thủ không cho Phương Ngân thời gian thích nghi, lợi dụng lúc nàng ngây người hai con sói xám đã nhảy đến muốn cắn vào cổ nàng, may thay Phương Thuyết đã lao đến kéo Phương Ngân ra xa tránh thoát một mạng.
- Ngươi dẫn dụ bọn chúng, còn lại để cho ta.
Biết rõ Phương Ngân không thể ra tay, cuộc chơi này chỉ có thể để mình gánh, Phương Tuyết dù cũng có chút sợ hãi nhưng vẫn cán răng nói.
Nghe tỷ tỷ mình nói thế, Phương Ngân mới giật mình tỉnh lại rồi căn răng gật gật đầu.
Thế giới đã thấy đổi chiến đấu mới là cách sinh tồn tốt nhất, dù huyết tộc không bỏ rơi tộc nhân nhưng bản thân nàng cũng không muốn bị bỏ lại phía sau trở thành gánh nặng cho người khác.
Không thèm lao vết máu trên mặt, Phương Ngân ánh mắt hiện lên tia chiến ý rồi lao lên con sói trước mắt, lưỡi katana xé gió lao đến muốn chém đôi con sói xám.
Tuy nhiên con sói xám không phải đèn cạn dầu, cảm nhận được một kiếm đầy sắc bén đang chém tới, con sói xám cấp tốc lui ra sau tránh thoát một kiếm kia còn khiến Phương Ngân lở đà chém hút.
Lợi dụng lúc đó con sói xám đã phục kích từ trước bất chợt lao lên muốn tập kích nàng, tuy nhiên năng lực của Phương Ngân là bức tốc.
Đạp mạnh chân xuống đất Phương Ngân cấp tốc lao đi như một tia chớp tránh thoát một trảo của con sói.
Như thế lần này đến lược con sói lờ đà vồ hụt con mồi.
Không thể bỏ phí cơ hội mà muội muội mình tạo ra, Phương Tuyết cũng phát động bức tốc lao đến, lấy thế sét đánh không kịp bưng tay Phương Tuyết tựa như một băng sương kiếm khách lạnh lùng đến trắng bệch cả mặt mũi chém vào người con sói xám, lưỡi katana phẩm chất cam dễ dàng cắt đôi người con sói xám khiến nó chỉ kịp tru lên một tiếng đau đớn rồi bỏ mạng.
Nhưng sói xám gần đó không chỉ có một, thấy Phương Tuyết chém giết đồng bạn mình con sói xám gần đó âm thầm lao đến muốn tập kích nàng từ phía sau.
Tốc độ của con sói xám không hề chậm, một cú nhảy đã tiếp cận Phương Tuyết rồi không hề biết thương hương tiết ngọc là gì mà há cái miệng đầy máu muốn cắn vào vai nàng.
Thấy thế Phương Tuyết không nhịn được hoảng sợ, nàng vừa mới dùng năng lực không thể dùng ngay được nữa chỉ có thể cắn răng đưa thanh kiếm lên đón đỡ.
Bất chợt tưởng chừng như sắp bị con sói kia cắn trúng thì một bóng đến lao đến.
Phương Ngân thấy tỷ tỷ mình gặp nguy hiểm mặc kệ sợ hãi lao đến, năng lực bức tốc phát huy triệt để khiến nàng lướt nhanh không thua gì viên đạn lao đến con sói xám, thanh katana trong tay của cảm nhận được quyết tâm của chủ nhân bất chợt ánh lên những tia sáng huyền bí rồi phá không lao đến chém đôi con sói xám.
Bị tấn công lúc đang vồ mồi con sói xám không có khả năng né tránh bị thanh katana cắt làm đôi, máu tươi cứ thế văng ra bốn phía dính cả lên hai chị em Phương Tuyết.
Tuy nhiên lúc này Phương Ngân chỉ mỉm cười nhìn tỷ tỷ của mình.
Rõ ràng nàng muốn nói rằng bản thân nàng cũng đã có khả năng giết chết bất kỳ kẻ địch nào.
Thấy thế Phương Tuyết cũng mỉm cười, hai chị em cứ thế mình nhau rồi liếc nhìn những con sói đang lao đến.
Hai ma đầu của huyết tộc có lẻ đã ra đời.
Ngồi một bên quan xát chiến trường, Trần Lâm không nhịn được ngạc nhiên nhìn sự phối hợp vô cùng ăn ý của hai chị em, quả là một sự kết hợp hoàn hảo mà nếu chỉ một người sai xót thôi thì sẽ mất mạng chứ chả đùa.
Ấy vậy mà hai chị em Phương Tuyết có thể hết lần này đến lần khác đùa giỡn trước lưỡi hái tử thần khiến Trần Lâm trợn mắt há mồm.
Tuy nhiên rất nhanh Trần Lâm đã phát hiện ra nguyên nhân, đó không gì khác chính là môi bên mắt đã gần như chuyển thành màu đỏ của hai nàng.
Ngoài năng lực “bức tốc” thì sức mạng của cả hai chị em Phương Tuyết đến từ huyết giáp dạng nhãn, nhờ có nó mà thị lực của các nàng tăng lên đáng kể, các quỷ tích chuyển động của đối thủ không thể qua mặt được các nàng khiến các nàng có thể hết lần này đến lần khác có thể tránh thoát nguy hiểm trong đường tơ kẽ tóc.
Quả thật tuy năng lực không hợp lắm với nghề đấu sĩ nhưng nhờ có huyết giáp dạng nhãn khiến cho khả năng cận chiến của các nàng vẫn không đến nỗi tệ.
Đứng bên cạnh Thu Thảo thấy biểu hiện của hai chị em Phương Tuyết không khỏi thở dài, tuy nàng không có nghĩa vụ phải chiến đấu và Trần Lâm cũng không yêu cầu nàng chiến đấu, nhưng bản thân nàng cũng không muốn bị bỏ lại phía sau...
Tuy hiện tại Thu Thảo không thể dùng vũ khí mà mình đã chọn để chiến đấu, cũng không thể mặt dày xin thêm nhưng nàng có cách của riêng mình.
Nhìn thấy một vài con sói bỏ qua hai chị em Phương Tuyết mà lao đến, Thu Thảo không nhịn được mỉm cười, đến rất đúng lúc.
Nhắm chuẩn vào còn sói đang lao đến Thu Thảo vung mạnh sợi xích trong tay, sợi xích sắc đen ngòm vung mạnh trong không khí quất vào người con sói khiến nó phun máu bay ra xa.
Tuy nhiên sinh lực của con sói vô cùng mạnh, hứng trọn một xích kia chỉ có thể khiến nó trọng thương nhưng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu được.
Đáng tiếc Thu Thảo chưa có khả năng dùng đến chiếc mỏ neo nặn gần cả tấn của nàng, mà chỉ có thể tạm dùng sợi xích sắc của nó làm vũ khí, nếu không một nện của chiếc một neo kia có thế đánh tan xát con sói.
Tuy nhiên sợi xích lại thắng ở độ linh thoạt, mặc dù Thu Thảo chưa thể điều khiển thuần thục loại vũ khí tương đối khó kia, nhưng chỉ quơ đại thôi vẫn tạo ra sát thương nhất định, nhưng con sói muốn tiếp cận nàng điều phải đền phòng sợi xích không biết đâu mà lần bay trong không khí kia...
Bất chợt một mũi tên xé gió lao đến bắn trúng người một con sói xám khiến nó đau đớn.
Bị đánh lén con sói xám tức giận gầm lên một tiếng muốn xông lên tiêu diệt kẻ đã bắn lén mình, đáng tiếc trước khi nó kịp làm việc đó thì một sợ dây xích lạc đạn đã đánh vào đầu nó khiến nó phun máu bỏ mạng tại chỗ...
Người bắn mũi tên thần bí kia không ai khác chính là Yến Nhi, hiện ngồi trên mui xe cạnh Trần Lâm không ngừng tìm kiếm cơ hội đánh lén những con sói.
Giữ vai trò xạ thủ, Yến Nhi có thể xem như việc nhẹ lương cao, chỉ cần ngồi một chỗ nhắm bắn là được.
Tuy nhiên nó lại đồi hỏi kỹ năng cao, Yến Nhi lần đầu chơi nỏ mà không bắn hụt đã xem như có thiên phú rồi, chỉ là một tên kia vẫn chưa giết được con sói đúng là đán tiếc.
May thay Trần Lâm tuy không dùng các loại vũ khí như cung hay nỏ nhưng lý thuyết để dạy đệ tử vẫn biết.
Khẽ xoa đầu Yến Nhi mà hình như còn lớn tuổi hơn cả mình, Trần Lâm mỉm cười trấn an nàng nói.
- Không cần quá căng thẳng, nàng rất có thiên phú...
- Tập trung bắn vào cổ hay ngực của chúng, cứ từ từ thôi mẫu thân của nàng phòng thủ điên cuồng kiểu này chúng không xong qua được đâu.
Nghe thấy thế Yến Nhi khẽ gật đầu.
Nhà chỉ có mình nàng, lão cha nàng thường xem nàng như con trai rồi dạy không ít trò, đá banh, bắn bi và cả bắn ná đều chơi qua, hiện tại đổi thành bắn nỏ tuy có chút khác biệt nhưng thủ thật nhắm bắn vẫn vậy.
Yến Nhi hoàn toàn có thể làm tốt hơn nhất kích giết chết con sói, nhưng đây là chiến đấu thật, là huyết tinh, là sinh mạng làm cho Yến Nhi không khỏi lo lắng, tấm lý đã có sự xao động thì rất khó làm tốt được việc gì.
Ý thức được vấn đề của mình Yến Nhi không khẽ hít một hơi thật sâu, bỏ hết mọi thứ xung quanh chỉ tập trung nhắm vào những con sói.
Thấy thế Trần Lâm không khỏi lắc đầu cười nhẹ...
Để trở thành một xạ thủ thực thụ Yến Nhi cần luyện tập nhiều hơn, một xạ thủ thực thụ phải mắt nhìn tứ phương tai nghe tám hướng, cứ cắm đầu nhắm bắn như vậy được, nếu không được sự bảo vệ của người khác thì nàng đã “lụm gạo” từ lâu rồi.
Tuy nhiên cũng không thể trách Yến Nhi hay đem nàng so sánh với người khác, bởi vì nàng vẫn chưa được Trần Lâm trích huyết, vẫn chỉ là nhân loại phổ thông.
Trái ngược hoàn toàn ở với phương diện nấu ăn, khả năng học tập trong phương diện chiến đấu của huyết tộc cực kỳ khủng bổ, không hiểu sao Trần Lâm “hiền” như vậy lại đẻ ra một chủng tộc cực kỳ hiếu chiến.
Điển hình nhất chính là mỹ phụ Huỳnh Dao từ một bà mẹ đơn thân chỉ biết thổi tiêu, thổi sáo, lao cột đèn cho Trần Lâm mà giờ đã trở thành xạ thủ số một của huyết tộc, không chỉ biết bắn cung mà còn biết đâm người.
Dĩ nhiên biểu hiện của Yến Nhi ở góc độ nhân loại đã là không tệ, Trần Lâm rất chờ mong xem khi trích huyết xong, nàng sẽ thể hiện thiên phú xạ thủ của mình đến mức nào.
Bất chợt su một tiếng...
Sau một lúc “ngồi rặn” Yến Nhi rốt cuộc cũng bóp cò.
Mũi tên đen phá không lao đi rốt cuộc cũng phụ lòng Yến Nhi trực tiếp xỏ xuyên qua cuống họng của con sói xấu số khiến nó không kịp ú ớ gì đã bỏ mạng ngã bịch xuống đất.
Thấy thế Trần Lâm mỉm cười nhưng trong lòng quặn đau nói.
- Nàng bắn không tệ, rất có thiên phú...
- Chỉ là nàng nên quan tâm chiến trường nhiều hơn, hai chị em Phương Tuyết sắp không chịu hỏi kia kìa.