Bên kia đầu chiến tuyến, áp lực của hai chị em Phương Thuyết càng lúc càng lớn, nhưng không phải vì số lượng đàn sói tăng lên, mà là thể lực của các nàng đang giảm dần.
Tắc kè hoa làm việc rất tốt chỉ chừa lại một số lượng sói nhất định cho các nàng chém giết, tuy nhiên nó chỉ có một không thể quản hết được việc tăng giảm số lượng sao cho phù hợp, ngoài ra Trần Lâm cũng không yêu cầu nó, áp lực chiến đấu như vậy mới là cách luyện binh tốt nhất trong mắt Trần Lâm.
Chỉ tội cho hai chị em Phương Tuyết dù có thể nhìn thấy đối thủ ra đòn nhưng lại không có khả năng né tránh hết rất cả.
Dần dần hai nàng đã bị thương không ít, máu tươi chảy từ miệng vết thương khiến các nàng đau đớn, nhưng nó cũng kích thích huyết tính của huyết tộc.
Bất chấp cánh tay đã bị cào một vết hương dài, Phương Tuyết vung kiếm lên thế như chẻ tre chém đôi một con sói có ý định tập kích rồi quay người đá bay một con khác, tuy nhiên một loạt các hàng động vẫn khiến nàng thấm mệt thở ra những hơi thở đứt quản.
Thấy thế Phương Ngân cũng lao đến chém chết một con sói không biết sống chết dám cản đường, lưỡi kiếm katana đâm xuyên qua đâu nó khiến máu tươi phun ra dính lên mặt của nàng nhưng lúc này toàn thân của nàng đã đầy máu không việc gì phải quan tâm đến chút máu kia.
Dựa lưng vào nhau, hai chị em Phương Tuyết không nhịn được thở những hơn thở đầy khó nhọc, họ đã đến giới hạn của mình, dù không muốn nhưng họ chỉ có thể rút lui.
Cần thận nhìn những con sói xám đang nhẹ nanh muốn vuốt, hai chị em Phương Tuyết không ham chiến nữa mà chầm chậm lui về phía sau, mục tiêu chính là chiếc xe thiết giáp của Trần Lâm và mẹ con Thu Thảo.
Thấy thế Trần Lâm không nhịn được gật đầu hài lòng, trong một trận chiến không phải cứ lao lên là hay, biết khi nào cần rút lui mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng những con sói không có ý định tha cho hai chị em Phương Tuyết, chúng không để con mồi để dàng bỏ chạy như vậy mà bao vây lấy hai người.
Một con sói xám bạo gan lao đến muốn cắn vào chân Phương Ngân, vị trí vô cùng độc khi nhằm ngay vết thương trên đùi nàng.
Thấy em gái gặp nguy Phương Tuyết cắn răng quay người đâm thanh kiếm trong tay vào đầu con sói, lưỡi kiếm phẩm chất cam dễ dàng xỏ xuyên qua đầu khiến nó chết ngay tại chỗ.
Tuy nhiên lợi dụng lúc đó một con sói khác đã lao đến muốn cắn vào cổ nàng.
Tưởng chừng như Phương Tuyết sẽ bị có cắn trúng thì “xu” một tiếng.
Một mũi tên đen tuyền như sao băng lao đến cắm vào đầu con sói khiến nó bỏ mạng tại chỗ, còn khiến cho những con sói xung quanh hoảng sợ cảnh giác nhìn kẽ đã tập kích phía xa.
Dĩ nhiên người đó không ai khác chính là Yến Nhi, được Trần Lâm gợi ý nàng đã chủ ý đến tình hình nguy cấp của hai chị em Phương Tuyết mà xuất thủ cứu nguy.
Bên kia Trần Lâm cũng thở ra một hơi, nói gì thì nói nhưng Trần Lâm vẫn lo lắng Yến Nhi không xuất thủ đúng lúc cứu hai người Phương Tuyết...
Đúng là già rồi sau này không nên chơi những trò mạo hiểm kiểu này.
May mắn là dù rất căng thẳng nhưng Yến Nhi vẫn không làm mọi người thất vọng.
Bất chợt, như cảm nhận được gì đó Trần Lâm đứng bật dậy rồi rút ra Tà Nguyệt đao ném về phía hai người Phương Tuyết.
Cùng lúc đó một bóng đen to lớn tựa như từ hư không xuất hiện lao đến hai người Phương Tuyết, bóng đen kia to lớn đến độ che khuất cả hai chị em nàng rồi không khách khí đưa ra bộ vuốt sắc bén vồ xuống đầu Phương Ngân.
May thay Tà Nguyệt đao cũng nhanh không kém.
Tựa như một tia chóp đen, Tà Nguyệt đao phá không lao đến chấn động cả không gian phái sau nhắm ngay bóng đến kia.
Cảm nhận được uy áp khủng bố đang ập đến, bóng đen kia thoáng hoảng sợ vội vàng bỏ qua hai người Phương Tuyết mà tránh thoát phía xa.
- Đùng...
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Tà Nguyệt đao mạnh mẻ cấm vào mặt đất tự như thiên thạch va chạm khiến đất đá sụp đổ khói bụi bay lên mù mịt.
Tuy nhiên, Trần Lâm cũng nhanh không kém đã xuất hiện theo đứng chắn trước người hai chị em Phương Tuyết.
Khẽ rút Tà Nguyệt đao rồi gác lên vai, Trần Lâm liếc nhìn hai chị em Phương Tuyết nói.
- Hai nàng làm rất tốt, ta rất hài lòng...
- Các nàng trở về xe trước đi.
Nói xong Trần Lâm liếc nhìn lại bóng đen đã tập kích hai chị em Phương Tuyết, nộ hỏa không nhịn được bốc lên, nếu Trần Lâm không ra tay kịp lúc thì ít nhất một trong hai người đã bỏ mạng, đụng đến huyết tộc trước mặt huyết tổ đúng là không muốn sống.
Tuy nhiên hình như Trần Lâm đã quen mất, hai chị em Phương Tuyết cũng đã giết chết không ít tộc nhân sói xám của người ta.
Phía đối diện bóng đen kia cũng lộ ra nguyên hình, nó dĩ nhiên là một con sói nhưng lại là sói đen, cả cơ thể to lớn như một con voi bụi cỏ châu phi, lớp lông đen tuyền phủ kính toàn thân khiến nó vừa huyền bí lại có một vẻ đẹp kỳ lạ.
Tuy nhiên trong mắt nó lúc này chỉ toàn là sát ý nhìn chằm chằm đám người Trần Lâm.
Trông thấy con sói kia Phương Ngân không khỏi giật mình lo lắng muốn nói gì đó.
Tuy nhiên Phương Tuyết đã giữ nàng lại kéo ra sau thì thầm.
- Đây không phải là trận chiến mà chúng ta có thể xem vào.
Nghe thấy thế Phương Ngân khẽ cúi đầu, nàng biết rõ những gì tỷ tỷ nó là đúng, lúc không bị thương hai nàng đều không đủ để con sói kia nhét kẻ răng huống chỉ là bây giờ, ngu ngốc lao lên chỉ tổ vướng tay vướng chân Trần Lâm.
Tuy nhiên ánh mắt của Phương Ngân nhìn về phía con sói đen kia vẫn cháy lên tia chiến ý dử dội.
Ôm lấy em gái mình, Phương Tuyết cũng cảm nhận thấy tâm trạng của nàng, vì chính nàng cũng đang có cảm nhận tương tự.
Thề một lòng bảo hộ Trần Lâm mà lại khiến cậu phải đích thân xuất thủ cứu mạng đúng là sự sỉ nhục, bây giờ núp sau lưng để Trần Lâm bảo hộ lại càng là sự sỉ nhục lớn hơn.
Đáng tiếc cơ thể này đã không cho phép các nàng có thể tiếp tục chiến đâu, nhưng linh hồn của các nàng vẫn sụt sôi chiến ý.
Như cảm nhận được chiến ý của chủ nhân, huyết giáp dạng nhãn trên mỗi bên mắt của hai chị em Phương Tuyết cũng tỏa ra nhiệt lượng khủng bố như muốn đốt cháy cả tròng mắt cả hai nàng, máu tươi vô thức chảy ra từ khóe mắt khiến hai mẹ con Thu Thảo đang diều các nàng phải lo lắng không thôi.
Chỉ là hai chị em Phương Tuyết lúc này đã không hề quan tâm đến đau đớn của bản thân chỉ nhìn chằm chằm vào con sói đen kia.
Bên kia, Trần Lâm cũng cảm nhận được biến hóa của hai người kinh ngạc nhìn hai chị em, nguyên nhân chỉ có một đó là Trần Lâm biết chuyện gì đang diễn ra với các nàng.
Nhưng càng biết Trần Lâm lại càng ngạc nhiên, bởi lẽ huyết giáp của các nàng đang tiến hóa.
Tất cả các nhân loại được Trần Lâm “trích huyết” điều được khuyến mải một dạng huyết giáp như một sức mạnh đặc biệt, có người khi không biết phải dùng làm gì cũng có người biến nó trở thành ác chủ bài của bản thân.
Nhưng trừ Trần Lâm ra thì tính đến thời điểm hiện tại không ai có thể tiến hóa huyết giáp của mình lên cấp hai.
Vậy mà hai chị em Phương Tuyết mới trở thành huyết tộc có bao lâu đã tiến hóa được huyết giáp của mình, thật là cmn Buff bẩn.
Tuy nhiên buff càng nhiều huyết tộc càng có lợi nên Trần Lâm chỉ mỉm cười nhìn con sói đen, lúc đầu Trần Lâm muốn đưa nó về với chúa nhưng bây giờ đã khác.
Bên kia con sói đen cũng cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm của Trần Lâm, nó đột nhiên thoáng hoảng sợ rồi trú lên một tiếng, tiếng sói tru vang vọng cả đồng cỏ hoang sơ nhưng lúc này đã đầy máu...
Hưởng ứng với lời kêu gọi kia, phía xa một đàn sói xám gần cả ngàn con cấp tốc lao đến, khí thế như muốn nuốt chửng tất cả bao vây lấy đám người Trần Lâm.
Thấy thế Trần Lâm không nhịn được tặc lưỡi.
- Đám Vũng Hải đầu bò hay sao mà để đàn sói cả nghìn con sống kế bên mình vậy trời.
- Thảo nào họ cho phép trang bị súng khi ra ngoài đi săn.
- Thật là đậu xanh rau má...
Nhìn đàn sói cả nghìn con đang bao vây, hai mẹ Thu Thảo không nhịn được lo lắng vội vàng diều hai chị em Phương Tuyết lên xe, tắc kè hoa cũng đã quay trở lại nhảy lên mui xe kêu lên những tiếng thị uy trước đàn sói, tuy team ta ít hơn nhưng khí thế khì không thể mất.
Nghe thấy tiếng kêu thị uy của con tắc kè hoa Trần Lâm không khỏi bật cười.
- Đúng là tiểu đệ ruột rất hợp với ý ta.
Chỉ có gần một nghìn con sói Trần Lâm vẫn không ngán, hay nói đúng hơn thì Trần Lâm không ngán những kẻ đông nhưng chỉ biết cận chiến này.
Nguyên nhân chỉ có một Trần Lâm có Bỉ Ngạn Huyết hỏa với sức nóng của mình nó có thể thiêu trụi của đàn sói này trong nháy mắt.
Ngược lại nếu Trần Lâm đụng phải những kẻ biết chơi tầm xa như tiểu đội bắn tỉa của nhân loại thì chỉ có thể ôm đầu bỏ chạy.
Khuyết điểm lớn nhất của huyết hỏa chính là phạm vị hoạt động quá gần, dù là một quả cầu lửa nhưng nó không thể bay quá xa Trần Lâm, phạm vi hoạt động chỉ có khoảng 7-8 m mà thôi, nếu tiểu đội bắn tỉa ẩn núp ở khoảng cách xa Trần Lâm chỉ có thể chạy đến gần rồi mới dùng được huyết hỏa tấn công, tuy nhiên dọc đường Trần Lâm đã bị bắn thành tổ ong rồi.
Đáng tiếc sói không có khả năng gì liên quan đến việc đánh từ xa, thế nên Trần Lâm không khách khí triệu hồi huyết hỏa...
Bỉ Ngạn Huyết Hỏa được tự do bay lượn một vòng trên không trung sẵn tiện thiêu chết những con sói không biết điều tiếp cận Trần Lâm thành tro bụi rồi bay trở về an tĩnh nằm trên tay Trần Lâm.
Hỏa ma pháp sự Trần Lâm chính thức ra sân.