Chương 136: Gặp lại gia tộc Taira

Bên trong Thánh Thánh trước cửa nhà của Trần Lâm, một nhóm người đang đứng như chờ đợi gì đó.

Nhóm người kia không ai khác chính là nhóm người muốn mua vũ khí từ huyết tộc, tuy nhiên trong nhóm người kia chỉ có Anh Tử và Kuma là thuộc gia tộc Taira còn ba người khác thì không phải, thậm chí họ còn không phải người của Nhật Quốc.

Ba người kia phân biệt gồm một trung niên nhân và hai thanh niên trẻ tuổi, tuy nhiên họ đều sở hữu nước da trắng, mái tóc nâu đen và cập mặt màu xanh lam, hiển nhiên họ không phải người của Nhật Quốc mà là đồng minh của họ muốn giới thiệu với huyết tộc...

Đứng trước cửa nhà Trần Lâm chờ đợi, một tên trong số hai thanh niên tóc nâu tức giận nói:

- Sau lâu như vậy mà còn chưa ra tiếp đón chúng ta...

- Đám huyết tộc kia thật không hiểu tí gì là lễ nghĩ à.

Nghe thấy thế Kuma cùng Anh Tử khẽ nhíu mày, mặc dù đang chờ đợi nhưng không phải là quá lâu, huống hồ huyết tộc cũng không có nghĩ vụ phải cũng kính với bất kỳ ai mà là do bọn họ muốn đến sớm mà thôi, đây là phép lịch sự tối thiểu khi muốn cầu cạnh người khác.

May mắn là tên kia chỉ nói cho họ nghe, nếu lọt vào tai Trần Lâm thì với tính khí của hắn mọi chuyện khỏi bàn bạc gì nữa.

Tuy nhiên trung niên kia dường như là lãnh đạo trong ba người cũng không muốn chuyện bất trắc xảy ra nên vẫn lạnh giọng nhìn tên thanh niên kia nói:

- Draven câm cái mồm của ngươi lại, nếu chuyện mua vũ khí mà xảy ra vấn đề gì ta sẽ không tha cho ngươi...

Nghe thấy thế tên thanh niên gọi là Draven kia chỉ hừ lạnh một tiếng nhưng cũng không nói gì thêm.

Bất chợt cửa nhà của Trần Lâm chợt mở ra một cô bé tóc hồng bộ dáng nhỏ nhắn nhưng vô vùng xinh đẹp bước ra nhìn nhóm người trước mặt mỉm cười nói:

- Thật ngại quá để các ngài phải đợi lâu...

- Đại nhân đang ở bên trong mời các ngài vào...

Nhìn thấy cô gái kia ánh mắt Draven không khỏi sáng lên vì vẻ đẹp của nàng, còn trung niên nhân kia thì khẽ nhiều mày nữ nhân kia rõ ràng là một người hướng dẫn nhưng theo như Kuma kể lại thì người hướng dẫn của huyết tộc làm một nữ nhân tóc vàng bộ dạng vô cùng thành thục không phải thiếu nữ loli tóc hồng kia, như thế rất có thể huyết tộc có đến hai người hướng dẫn, điều đó chứng tỏa một điều đó là họ giàu...

Bên kia Kuma và Ánh Tử cũng ngạc nhiên không kém, bọn họ đến một người hướng dẫn còn chưa có vậy mà huyết tộc đã có đến hai người đúng là đại gia...

Rất nhanh đoàn người đã bước vào trong nhà gặp gỡ những người của huyết tộc, trừ hai người hướng dẫn thì huyết tộc chỉ có bốn người một nam và ba nữ...

Nhìn thấy bốn người của huyết tộc Kuma mỉm cười thân thiết tiến lên nói:

- Trần Lâm tiên sinh ngài khỏe, chúng ta lại gặp mặt...

Nghe Kuma nói thế Trần Lâm mỉm cười nói:

- Chào Kuma tiên sinh, không ngờ lại gặp ngài sớm như vậy.

- Tình hình Nhật Quốc của các vị thế nào...

Kuma chắp tay mỉm cười nói:

- Nhờ sự giúp đỡ của ngài tình hình bên chúng tôi khá tốt...

- Nhưng hôm nay tôi đến đây là để giới thiệu mối làm ăn cho ngài...

Nói xong Kuma mỉm cười chỉ vào ba người phương tây đang đứng một bên nói:

- Đây là Swain tiên sinh của Beclin vương triều cùng hai người hộ vệ của ông ta Darius và Draven.

- Ông ta đến đây là muốn mua vũ khí từ huyết tộc...

Nghe Kuma nói thế Trần Lâm khẽ đánh giá ba người da trắng kia, Swain là một trung niên tóc vàng ánh mắt sắc bén đầy nham hiểm, rõ ràng tên này không phải người tốt lành gì, tuy nhiên ở thời đại này làm gì có người tốt lành. Còn hai tên hộ vệ của ông ta thì có nét khá giống nhau, trắng tóc nâu đen hình thể cao lớn khỏe mạnh rất có thể là anh em...

Khẽ mỉm cười Trần Lâm chỉ vào Hồng Ánh đang đứng bên cạnh chầm chậm nói:

- Rất cảm ơn sự giới thiệu của Kuma tiên sinh...

- Tuy nhiên việc mua bán vũ khí của huyết tộc ta đã giao lại cho hai người Hồng Ánh và Minh Nguyệt đây quản lý...

- Các vị hoàn toàn có thể trao đổi với họ...

Nghe thấy thế không chỉ Kuma mà cả Swain đều giật mình, không ngờ người sẽ trực tiếp trao đổi với họ là hai nữ nhân đứng bên cạnh kia, điều đó làm một loạt sự tính toán của họ bị xáo trộn. Rất có thể địa vị của Trần Lâm trong huyết tộc đã có vấn đề gì đó nếu không sẽ không có chuyện giao lại chuyện buôn bán vũ khí vô cùng béo bở này cho người khác...

Khẽ mỉm cười Hồng Ánh tiến lên nhìn về phía đám người Swain nói:

- Chào Swain tiên sinh, ta là Hồng Ánh ngươi sẽ chịu trách nhiệm buôn bán vũ khí của huyết tộc sau này...

- Có chuyện gì ngài đều có thể trao đổi với ta...

Nghe Hồng Ánh nói thế Swain khẽ liếc mắt thầm đánh giá nàng, thấy nàng một một nữ nhân phương đông còn khá trẻ dung mạo xinh đẹp, nhưng trong ánh mắt lại toát lên vẽ tinh minh hơn người, hiển nhiên nữ nhân kia không phải hạng tầm thường.

Khẽ gật đầu Swain mỉm cười nói:

- Chào Hồng Ánh tiểu thư...

- Chúng tôi đến đây là để mua vũ khí từ huyết tộc, nhưng không phải vũ khí bình thường mà là vũ khí phẩm chất lam thậm chí là tím...

- Không biết huyết tộc có bán hay không...

Nghe thấy yêu cầu của Swain, Hồng Ánh không nhịn được nhíu mày khẽ nhìn qua Trần Lâm, tuy nhiên tên này lại vô cùng vô trách nhiệm chỉ nhàng nhãn ngồi một bên uống rượu cùng Huyết Linh và Kuma, để mặc nàng và Minh Nguyệt bàn bạc với Swain...

Biết không thể nhờ vả gì tên kia Hồng Ánh khẽ thở dài rồi nói:

- Chuyện vũ khí phẩm chất lam chúng tôi hoàn toàn có thể bán cho các vị...

- Còn trang bị tím thì rất tiết huyết tộc không thể bán...

Nói đùa trang bị phẩm chất tím đều là mặc hàng quý giá, dù là tím thường hay tím độc nhất đều không thể tùy tiện mà bán cho một chủng tộc khác được. Ngoài ra Trần Lâm còn thu phục một thôn trang của nhân loại nhưng thế trang bị số vũ khí tím này cho người của mình sẽ tốt hơn rất nhiều.

Nghe Hồng Ánh nói thế Swain khẽ gật gật đầu, lão cũng đoán được huyết tộc sẽ không có khả năng bán những trang bị tím, tuy nhiên trang bị phẩm chất lam cũng không phải quá tệ.

- Tốt như thế chúng tôi mua 100 vũ khí phẩm chất lam không biết huyết tộc bán thế nào...

Hồng Ánh khẽ liếc mắt hội ý cùng Minh Nguyệt rồi mỉm cười nói:

- Trang bị phẩm chất lam của chúng tôi vô cùng tốt, đều có phẩm chất tốt nhất trong nhóm trang bị lam cho nên huyết tộc chỉ có thế bán với giá 800 thần tệ một trang bị...

Nghe thấy thế Swain không nhịn được nhíu mày, đây rõ ràng là huyết tộc muốn ép giá. Lúc này ngoại trừ hệ thống ra thì chỉ có huyết tộc mới có khả năng bán vũ khí cho họ, tuy nhiên cái giá để mua vũ khí từ hệ thống là không hề rẽ chắc chắn sẽ hơn cái giá của huyết tộc, họ không có khả năng mua vũ khí của hệ thống.

Khẽ suy nghĩ một lúc Swain thở dài nói:

- Cái giá huyết tộc đưa ra là khá hợp lý...

- Tuy nhiên chúng tôi cũng không có nhiều thần tệ như vậy... tối đa chỉ có thể chi ra 70.000 thần tệ mà thôi...

Nhận được cái giá của Swain đề ra Hồng Ánh rơi vào trầm từ, rất lâu nàng mới gật đầu nói:

- Là lần hợp tác đầu tiên huyết tộc cũng rất muốn hổ trợ bằng hữu...

- Tuy nhiên chúng tôi cũng cần phải giao phó với huyết tổ đại nhân...

- Dù sao trang bị phẩm chất lam không giống như trang bị trắng hay lục, nên mong ngài hiểu cho...

Nghe Hồng Ánh nói thế Swain không khỏi nhíu mày lo âu, họ thật sự cần nhóm vũ khí này nếu không thể thương lượng giá cả chỉ có cách rút lại số lượng mà thôi...

Tuy nhiên khi Swain còn đang suy nghĩ thì Minh Nguyệt nãy giờ vẫn yên lặng bất chợt lên tiếng:

- Dù sao đây cũng là bằng hữu của Kuma tiên sinh, chúng ta cũng không muốn làm khó các vị...

- Thôi được huyết tộc chấm nhận bán 100 món vũ khí phẩm chất lam với giá 70.000 thần tệ cho các vị...

- Tuy nhiên chúng tôi có một yêu cầu nhỏ...

- Có lẽ cách vị không biết, huyết tổ đại nhân rất thích các cổ vật của nhận loại các vị...

- Cho nên chúng tôi muốn bổ sung thêm 200 cổ vật còn nguyên vẹn để chúng tôi có thể dân lên huyết tổ đại nhân...

- Như vậy chúng tôi vừa có thế làm vui lòng huyết tổ vừa có thể tăng sự hợp tác của chúng ta...

Nghe Minh Nguyệt nói thế Hồng Ánh cũng phụ họa gật gật đầu nói:

- Quả là huyết tổ đại nhân rất thích đồ cổ, nếu có thể như vậy chúng tôi cũng dễ dàng ăn nói...

Ngồi một bên trò chuyện với Kuma, Trần Lâm nghe các nàng kẻ tung người hứng không nhịn được bỉm môi thầm nghĩ “Moá... lại đem ta ra làm bình phong, cái số của ta thật khổ mà, cái gì mà huyết tổ đại nhân thích đồ cổ.... huyết tổ chỉ thích gái thôi...”

Tuy nhiên Trần Lâm chỉ nghĩ trong đầu mặt ngoài vẫn tỉnh bơ chầm chậm rót rượu của huyết tộc cho Kuma thưởng thức, chuyện bán vũ khí là thị trường của đám người Hồng Ánh, Trần Lâm có thị trường khác của riêng mình...

Bên kia Swain nghe hai người Hồng Ánh nói như vậy thì không nhịn được nhíu mày, bằng kinh nghiệm của mình lão cảm nhận được chuyện này nhất định có vấn đề, hai người kia đang mưu đồ gì đó. Tuy nhiên lão có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra được nguyên nhân chỉ có thể tạm chấp nhận trước rồi trở về nghiên cứu sau.

Nghĩ đến đây Swain mỉm cười chắp tay cười nói:

- Nếu đã như vậy chúng tôi cũng không làm khó bằng hữu...

- Chúng tôi sẽ trả 70.000 thần tệ cùng 200 món cổ vật cho các vị.

- Tuy nhiên chúng tôi không có sẵn nhiều cổ vật như vậy cần một khoảng thời gian chuẩn bị...

- Mong các vị có thế chờ đợi...

Nghe Swain nói thế Hồng Ánh cũng khẽ gật đầu nói:

- Chuyện đó là dĩ nhiên, chúng tôi còn có một số việc tại đây có thể chờ các vị...

- Còn không thì các vị có thể liên lạc với Alice để tìm tôi...

Khẽ gật đầu Swain đứng dậy chắp tay chào mọi người rồi dẫn hai thuộc hạ rời khỏi Thánh Thành trở về chuẩn bị, nhưng trên thực tế là lão muốn thí nghiêm xem nhưng thứ cố vật mà huyết tộc nhắm đến có bí mật gì...

Thấy Swain vội vã rời đi Hồng Ánh biết ngay trong lòng lão đang nghĩ gì, tuy nhiên nàng chỉ cười thầm trong lòng, chừ khi Swain có một trang bị đỏ để kích thích các cổ vật kia nếu không đừng hòng tìm ra bí mật của trang bị cam...

Bên kia nghe thấy hết cuộn trao đổi của hai bên Kuma không nhịn được khẽ hỏi Trần Lâm:

- Trần Lâm tiên sinh, huyết tổ đại nhân của các vị thật sự thích đổ cổ lắm sao?

Nghe Kuma nói thế Trần Lâm vô cùng đắng chát cười khổ nói:

- À thì... quả thật huyết tổ đại nhân rất thích những cổ vật của nhân loại...

- Đây không phải lần đầu chúng tôi tìm cổ vật đem về thỏa mãn thú vui của ngài ấy...

Nghe câu trả lời của Trần Lâm, Kuma khẽ suy nghĩ rồi đứng dậy áy náy nói:

- Thật có lỗi Trần Lâm tiên sinh, tôi có chút chuyện cần xử lý, lần sau sẽ trò chuyện với ngài...

Thấy bộ dạng của Kuma, Trần Lâm không khỏi bỉm môi khinh bỉ, rõ rành là muốn học theo Swain về nghiên cứu cổ vật, nếu thấy không tìm ra được gì chắc chắn sẽ dùng chúng để dân lên cho huyết tộc nhằm mưu cầu gì đó...

Tuy nhiên điều đó không hề ánh hưởng xấu đến huyết tộc nên Trần Lâm mặc kệ.

Khẽ mỉm cười quỷ dị Trần Lâm liếc nhìn Anh Tử đang đứng một bên nói:

- Tốt nếu Kuma tiên sinh đã bận việc thì cứ đi làm, chỉ làm không biết có thể để Anh Tử lại trò chuyện với ta hay không...

Nghe Trần Lâm nói thế tinh quang trong mắt Kuma không khỏi sáng lên, không ngờ Trần Lâm tiên sinh lại để ý đến Anh Tử, như thế đây sẽ là con cờ quan trọng trong kế hoạch bá chiếm Nhật Quốc của lão.

Khẽ nhìn qua Anh Tử đang đứng một bên, Kuma mỉm cười nói:

- Nếu Trần Lâm tiên sinh đã thích thì Anh Tử ngươi phải hảo hảo “phục vụ” Trần Lâm tiên sinh có biết không...

Nghe thấy thế Anh Tử khẽ cúi đầu nói:

- Anh Tử sẽ cố gắng phục vụ Trần Lâm tiên sinh thật chu đáo...

- Xin Kuma đại nhân yên tâm...

Thấy thế Kuma hài lòng gật gật đầu rồi khẽ cúi người chào Trần Lâm.

Xong việc Kuma lập tức rời khỏi Thánh Thành trở về nghiên cứu đồ cổ...

Thấy thế Trần Lâm bật cười rồi nhìn qua các mỹ nhân đang đứng nói:

- Nào cách vị mỹ nhân chúng ta đi dạo Thánh Thành một lác...