Chương 135: Cuộc họp trong Thánh Thành

Nhìn những thôn dân của Tần Thành thôn đang léo đẽo xuống xe tạm thời trú ngụ tại Phi Vũ thôn, dù sao Trần Lâm cũng muốn tiến đánh đám người Vương Báo nên không thể đem theo họ được để họ lại ở Phi Vũ thôn sẽ tốt hơn...

Đứng một bên Tiểu Vũ không nhìn được kinh ngạc nhìn Trần Lâm đứng bên cạnh hỏi:

- Họ là thôn dân của Tân Thành thôn... không ngờ ngươi lại thu lưu họ...

Nghe thấy thế Trần Lâm lắc đầu chỉ vào Lê Dũng nói:

- Không, đây không phải ý của đệ mà là chủ ý của tên thánh mẫu kia...

- Đối với đệ giết họ mới là cách tốt nhất...

Nghe Trần Lâm nói thế Tiểu Vũ không nhịn được hừ lạnh rồi nhìn qua Lê Dũng khẽ gật đầu, hiển nhiên hành động và tính cách của Lê Dũng để lại ấn tương tốt trong lòng nàng.

Không ngờ nhóm người lẻo đẽo đi theo Trần Lâm lại là nhân loại, nhân cách còn tương đối tốt không chỉ biết bảo hộ cho bản thân còn biết cứu giúp người khác, tuy trong thời đại này những việc đó có chút ngu ngốc nhưng hành động của Lê Dũng đã hơn hẳn rất nhiều thế lực ở đây, thậm chí là cả chính quyền Vũng Hải...

Đứng một bên Trần Lâm mỉm cười đê tiện vỗ vai Tiểu Vũ nghiêm tức nói:

- Đại tỷ à... người ta đã là người có vợ rồi...

- Mặc dụ là mạt thế nhưng làm tiểu tam cũng hơi khó coi...

Nghe thấy thế Tiểu Vũ tức giận tung một quyền vào bụng Trần Lâm, chỉ là với nhục thân chênh lệch quá lớn một quyền của Tiểu Vũ không hề làm Trần Lâm thấy đau nhưng cậu vẫn giả vời ôm bụng đau đớn...

Thấy thế Tiểu Vũ biết rõ tên này giả vờ, khẽ hừ lạnh một tiếng rồi lắc đầu nhìn về nơi xa sâm nói:

- Nhớ lúc trước chúng ta còn tụ hợp vui vẻ nhưng không ngờ bây giờ đã người sống kẻ chết...

- Đến cả ngươi cũng không còn là nhân loại...

Nghe tiểu Vũ nói thế Trần Lâm cũng thoáng trầm tư rồi rơi vào quá khứ xa sâm.

Có thể nói Tiểu Vũ là học tỷ của đám người Trần Lâm, khi đám trẻ trâu Trần Lâm mới vừa lên lớp 10 bước chân vào trường trung học Bạch Vân thì đã gặp nàng, với bản tính phóng khoáng của mình Tiểu Vũ và đám người Trần Lâm đã thành một nhóm và sau một pha gánh team tuột quần của mình Tiểu Vũ được cả nhóm tôn lên làm đại tỷ, quyền cao chức trọng cơm bưng nước rót...

Chỉ là thời gian vui vẻ không kéo dài lâu, sau khi lên đại học Tiểu Vũ theo gia đình đến Vũng Hải, đám phần tử trẻ trâu của trường trung học Bạch Vân mất đi người lãnh đạo làm vô số giáo viên phải mở tiệc ăn mừng, tuy không thể gặp mặt nhưng họ vẫn chơi chung mãi đến khi mạt thế buôn xuống...

Không ngờ hôm lại lại có dịp gặp lại chỉ là mọi thứ đã đổi thay...

Khẽ thở dài một hơi Trần Lâm không muốn nghĩ về chuyện không vui nữa mỉm cười nói:

- Không ngời tỷ và Trương Phi lại là anh em, Phi Vũ thôn đáng lẽ ta nên nghĩ ra từ sớm...

- Chỉ là hai ngươi có chắc là anh em ruột không hay là lão hàng xóm...

Nghe Trần Lâm bắt đầu nói nhảm Tiểu Vũ tức giận hừ lạnh nói:

- Hàng xóm cái gì mà hàng xóm...

- Chúng ta là anh em ruột thịt... cha ta đã xét nghiệm rồi ngươi đừng nói nhảm...

Nghe nàng nói thế Trần Lâm khóe miệng co giật rất muốn nói:

- Chính lão cha của ngươi còn nghi ngờ huống chi là ta.

Nhưng Trần Lâm chỉ dám nghĩ không giám nói.

Không ngờ Trương Phi và Trương Tiểu Vũ là anh em ruột, cũng là người đã lập nên Phi Vũ thôn này, chỉ là nếu nói họ là hai anh em có đánh chết Trần Lâm cũng không tinh, Tiểu Vũ tuy không phải đại mỹ nữ nghiên nước nghiên thành nhưng cũng thuộc dạng xinh đẹp hơn người, nhưng anh trai của nàng Trương Phi lại không khác gì một con gấu thô lỗ cụ mịch nếu đi chung người ta còn nói là người đẹp và quái vật không chừng...

Tuy nhiên khi đang định trêu chọc anh em nhà họ Trương thì một đạo thông báo hiện lên trước mặt Trần Lâm, thấy thông báo kia Trần Lâm khẽ nhíu mày thì thầm:

- Mới đây mà đã tìm ta rồi...

- Cũng không sao tiền đến là được...

Khẽ mỉm cười quỷ dị Trần Lâm nhìn qua Tiểu Vũ đang đứng bên cạnh nói:

- Đại tỷ, tỷ sắp xếp cho người trà trộn theo đám người Lê Dũng...

- Ta có việc đi một lác sẽ về ngay...

Nói xong một đạo bạch quang léo lên bao phủ lấy Trần Lâm rồi cứ thế biến mất trước mặt Tiểu Vũ một cách quỷ dị...

Thấy thế Tiểu Vũ không khỏi giật mình kinh ngạc, nhưng rất nhanh nàng đã ý thức được chuyện gì xảy ra, ánh mắt không giấu nói kích động nhìn nơi mà Trần Lâm vừa biến mất khẽ thì thầm:

- Không ngờ tên tiểu quỷ kia lại đột phá cấp 20...

- Rốt cuộc huyết tộc hùng mạnh đến mức nào...

.

Bạch quang lóe lên Trần Lâm một lẫn nữa trở về Thánh Thành bên trong ngôi nhà của mình.

Tuy nhiên đã có hai nữ nhân đợi sẳn ở đó, một người chính là Anna còn một người khác là một cô bé loli tốc hồng đáng yêu nhưng lại mặc một bộ đồ hầu gái làm cho cơ thể nhỏ bé của nàng toát lên vẻ thu hút kỳ lạ, cô bé kia là người hướng dẫn của Hồng Ánh gọi là Alice...

Hệ thống vô cùng hắc khi những người chơi cùng trong Thánh Thành có thể trao đổi với nhau không qua hệ thống nhưng bên ngoài thì không thể, chỉ có duy nhất người hướng dẫn là có thể liên lạc được với người chơi khi họ ở thế giới thật.

Chính vì thể Trần Lâm mới phải chơi chiêu bắc cầu này, huyết tộc hay những người khác muốn liên lạc với Trần Lâm phải thông qua Anna, ngược lại Trần Lâm muốn liên lạc với huyết tộc phải thông qua Alice và những thế lực khác cúng tương tự đều phải đều phải thông qua người hướng dẫn để liên lạc với nhau khi cần thiết.

Đó cũng là một trong các nguyên nhân mà một thế lực lớn đều phải bắc cuộc có ít nhất một người hướng dẫn...

Bên kia vừa thấy Trần Lâm xuất hiên Anna đã mỉm cười tiếp đoán còn Alice vẫn đứng nguyên một chổ vì Trần Lâm không phải ông chủ của nàng.

Ngồi trên ghế Trần Lâm mỉm cười nhìn qua Anna hỏi:

- Gia tộc Taira muốn gặp ta?

Nghe Trần Lâm hỏi Anna khẽ gật đầu nói:

- Phải họ muốn gặp ngài bàn việc mua vũ khí...

Khẽ suy nghĩ một lúc Trần Lâm lắc lắc đầu rồi nhìn qua Alice nói:

- Tạm thời không gặp đám người kia vội...

- Alice nàng tiên lạc với đám người Hồng Ánh bảo ta muốn gặp họ...

Nghe mệnh lệnh của Trần Lâm, Alice nhanh chống làm theo dù sao nàng đã được chủ của mình bảo phải chấp hành mệnh lệnh của Trần Lâm kể cả phục vụ chuyện kia...

Rất nhanh bạch quang lại lóe lên một mỹ nữ mặc cung trang đỏ phẩm xuất hiện, vừa nhìn thấy Trần Lâm nàng đã vội vàng chạy đến xà vào lòng cậu thút thít.

- Ta nhớ ngài muốn chết... tại sao ngài lại bỏ đi...

Khẽ vuốt ve mái tóc đen tuyền của Huyết Linh, Trần Lâm ngượng cười nói:

- Ta có việc quan trọng phải làm...

- Huống hồ không phải nàng cũng đã gặp ta rồi đấy sao...

Nghe Trần Lâm nói thế Huyết Linh hờn đổi hừ một tiếng rồi không nói gì thêm chỉ say sưa cuộn mình trong lồng ngực Trần Lâm.

Huyết Linh có thế xem là tộc nhân đầu tiên của huyết tộc nên nàng là người gắn bó với Trần Lâm nhất và cùng là người chiều Trần Lâm nhất. Nàng hiểu rõ sẽ không thể thay đổi ý định của Trần Lâm chỉ hờn dỗi sao cậu không đem theo nàng đi cùng...

Bên kia hai đạo bạch quang cũng lóe lên, Hồng Ánh và Minh Nguyệt cùng tiến vào Thành Thành, nhưng khi thấy Huyết Linh đang cuộn mình trong lòng Trần Lâm họ đều không khỏi thở dài.

Chị đại của huyết tộc này cực kỳ vô trách nhiệm, khi nghe tin Trần Lâm liên hệ với mọi người thì Huyết Linh đã trực tiếp bỏ hết mọi sự vụ đang làm tiến vào Thánh Thành để gặp Trần Lâm và cứ thế một trong tam đại nữ vương của huyết tộc giờ chỉ như con mèo nhỏ cuộn tròn trong lòng chủ nhân làm nũng, thật là hết nói nổi...

Tuy nhiên chuyện Trần Lâm liên hệ lúc này vẫn còn tương đối may mắn khi chỉ có ba người Huyết Linh, Hồng Ánh và Minh Nguyệt biết tin, nếu không tất cả cao tầng đều kéo vào đây thì nguy...

Nhìn hai người Minh Nguyệt đang đứng một bên Trần Lâm yêu thương xoa đầu Huyết Linh như vuốt ve một con mèo rồi hỏi:

- Chỉ có ba người đến đây thôi sao?

Nghe thấy thế Hồng Ánh không khác khí ngồi xuống bên cạnh Trần Lâm rồi từ từ nói:

- Chỉ có ba người chúng ta...

- Đám người kia đều đang càn quét Thập Vạn Đại Sơn nên không hề biết tin.

Nghe thấy thế Trần Lâm gật đầu nói:

- Ba người là đủ rồi...

- Ta vừa thu phục một thôn trang của nhân loại tại hoang nguyên đông hải...

- Huyết Linh và Minh Nguyệt hai nàng tạm gác chuyện Thập Vạn Đại Sơn qua một bên sớm ngày tiến đến thôn trang đó, chi tiết ta sẽ nói sau với các nàng...

Nghe thấy thế Minh Nguyệt đang đứng một bên khẽ giật mình, không ngờ Trần Lâm lại thu phục một thôn trang của nhân loại, nhưng theo cách nói chuyện không giống như đánh chiếm hay tiêu diệt gì cả.

Không biết Trần Lâm có ý định gì nhưng Minh Nguyệt tin tưởng quyết định của Trần Lâm, khẽ cúi đầu chấp hành.

Thấy thế Trần Lâm gật đầu rồi nhìn Hồng Ánh nói:

- Gia tộc Taira đã liên hệ với ta muốn mua vũ khí...

- Chuyện này ta giao lại cho nàng toàn quyền quyết định...

Nghe Trần Lâm nói thế Hồng Ánh đang tựa đầu vào vai cậu mỉm cười quỷ dị nói:

- Tốt ta cũng muốn xem đại gia tộc Nhật Quốc như thế nào...