Chương 31: Chặng đường gian nan

Huệ Nương đến tiểu thạch trấn vào đêm hôm sau , theo thường lệ buổi tối đều vào túi Càn Khôn , làm một nông dân có trình độ .

Cây trí tuệ luôn nói mình không cảm thấy dao động của thánh tuyền , cũng đúng , sao có thể dễ dàng gặp được như vậy . Nếu thánh tuyền bị người biết , người tu chân khắp thiên hạ đều đổ tới sao !

Nàng quyết định ở lại tiểu thạch trấn vài ngày , trước tiên đem khăn mà cung nữ kia nhờ vả đến , sau đó cẩn thận hỏi thăm chuyện về hai mươi năm trước . Vất vả nửa ngày mới nghe được tin tức Vương đại ca kia , nhưng mà …..Hắn đã chết .

Đành phải đem khăn đưa đến mộ họ Vương kia , cũng coi như là một lời giải thích. Nhìn hai câu “ Kiếp này hết , kiếp sau ta nên duyên” nàng thở dài .

“ Vương huynh , không biết ngươi có nghe thấy không , ta từng ra vào trong cung , có một muội muội dặn dò ta nhất định phải đưa cái này cho ngươi . Aiii , khi ta ở kinh thành nghe nói ngươi ở Hàng Châu , không nghĩ tới ….”

Nói xong nàng đứng dậy rời đi , lại nghe loáng thoáng tiếng khóc nức nở , quay đầu lại đã không có gì , cho rằng là ảo giác .

Nàng hỏi thăm được một vị lão nhân họ Chu sống trong một ngõ nhỏ phố cũ , trí nhớ vị này rất tốt , chuyện hai mươi năm trước hắn cũng nhớ rõ chi tiết như ăn một bữa cơm . Trên phố mua chút trái cây , nàng tiến vào ngõ nhà của lão Chu .

Không ngờ , sau một nén hương đi ra . Lão nhân nói không nhớ rõ hơn mười năm trước có người tu tiên ở đây , nàng miêu tả hồi lâu lão nhân vẫn nói không nhớ . Không biết là lão nhân này hữu danh vô thực hay không , sau khi vất vả hỏi nhiều lão nhân khác , nàng cảm thấy có chút nhụt chí .

Không có ai nhớ rõ cha mẹ nàng đã từng ở đây.

Lại nghe được một tin tức làm nàng thêm hy vọng , địa phương Hàng Châu dùng tiểu thạch làm mệnh danh , không chỉ có tiểu thạch trấn , còn có tiểu thạch đảo , tiểu thạch thôn . Chẳng lẽ nàng đến nhầm nhỗ ?

Nàng tới ba địa phương ở hơn một tháng , ngoại trừ tiên quả trong túi đã nảy mầm , mỗi ngày uống linh tuyền , nàng đã có thể cảm nhận được linh lực , thoáng tiến vào ngưỡng cửa tu luyện . Giai đoạn đầu cũng chính là không thể thu hoạch .

Nếu chỉ có một mình , sớm đã nản lòng . Nhưng vẫn còn nhiều người trong túi Càn Khôn cổ vũ nàng . Nàng quyết định đến địa phương người Miêu , hiểu biết một chút vu cổ . Đó cũng có thể là một manh mối .

Tuy nhiên , con đường về phía nam không dễ dàng như vậy , như bây giờ nàng đang trên đường , theo sau là ba tên vương bát đản . Bọn họ chậm rì rì đi theo phía sau Huệ Nương .

“ Ta nghĩ nàng ấy là vật liệu tốt cho lô đỉnh .”

“ Nếu không phải cũng có thể bán cái giá tốt .”

“ Tam ca ta đi trước vui vẻ .”

Chiếc xe Huệ Nương lái không hề dừng lại , ba tên khốn kiếp đi theo phía sau .

Nàng cũng không có ghìm ngựa , lớn tiếng nói : “ Này , ba các ngươi đừng nháo ,nói chính là ba các ngươi , tên dẫn đầu ra đây nói chuyện với bổn cô nương .”

Huệ Nương nắm chặt túi gấm Trần Hồ Li đưa trên tay . “ Xem ra ba các ngươi chỉ là chim nhỏ chỉ biết tung hành trong sông hồ . Một tu sĩ như ta đường hoàng đi lại trên đường , chờ các ngươi tới cướp ?”

Huệ Nương tấm tắc hai tiếng “ Ngươi không cảm thấy ta dụ người rồi cướp còn đáng tin hơn sao ?” Nói xong , nàng đánh giá trên dưới ba người trước mắt , “ Quá gầy , không đáng để cướp .”

Ba người kia làm sao tin tưởng lời nói không của Huệ Nương , ba người lập tức nhìn nhau chuẩn bị đi lên . Huệ Nương lập tức chống một chân lên , tỏ vẻ bất cần . Ba người kia chuẩn bị đến , nàng đương nhiên giả vờ không thèm để ý .

Huệ Nương hung tợn niết cái túi , trong lòng còn nhắc mãi “ Biểu ca giúp ta !!!”

Nháy mắt ấn vào cái túi , lấy Huệ nương làm tâm , đem ba người kia bị sốc đến mức nằm trên mặt đất phun máu tươi khó nhúc nhích . Một tay nàng ấn túi gấm , chậm rì rì đi về phía vương bát đản cầm đầu .

“ Không nghe lời cụ già , trước mặt gặp hoạ , còn muốn tới sao ?”Ba người kia vội nói : “ Không dám ”.

“ Vị nữ hiệp này , không , vị tiên nữ này , là ba cẩu tặc chúng ta mắt mù , chúng ta là tên khốn , là súc sinh không phải người . Thỉnh tiên nữ , chúng ta đã tu đạo mười mấy năm , tu vi cũng thật là vất vả , điểm này xin hãy tha mạng !!”

Huệ Nương cười một cái . “ Được rồi , không muốn nghe . Đồ vật quý giá trên người các ngươi đều móc ra đây !”

Ba người run rẩy lấy ra kiếm , giày , nhẫn , thắt lưng và một ít linh thạch . Đào nửa ngày lại nói không còn gì , Huệ Nương tiện tay cầm bội kiếm trong đó dọc theo tai của tên cầm đầu cọ qua .

“ Ngươi dám trước mặt lão nương giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo ? Trên người các ngươi còn có cái gì cho rằng ta không biết ? Ta xem các ngươi thật muốn kết cục bị diệt !”

Bọn họ lại lần lượt lấy ra mấy viên đan dược , còn có bùa chú . Nàng cười nói , “ Được rồi , xem ra ba người các ngươi đều là cùng đạo với ta , tu luyện cũng không dễ dàng , những thứ khác ta không lấy , tự mình giữ đi .”

Để nàng tuỳ ý giết ba người , nàng còn không làm được !

Huệ Nương vội vàng lên đường , nghĩ đến chuyện bất chính vừa rồi còn có bộ dáng doạ người ta sợ , nàng thật sự muốn cười .

Lục lọi chiến lợi phẩm vừa rồi , tưởng đôi giày tốt nhưng đi lại không vừa đã bị người khác mang . Chiếc nhẫn trữ vật cũng rất thực dụng , nàng cảm thấy cái này rất lợi hại . Ngoài ra còn có một đai phòng ngự có để ngăn được đả kích Linh Trí kỳ , cái này tốt nhất .

Còn kiếm , hiện tại không dùng được , sau này có cần không thì không biết . Những bùa chú , đan dược nàng cũng không biết rõ lắm , đều không có trong sách đọc trước đây . Đến tối lại hỏi cây trí tuệ xem .

Nhưng nàng vẫn không dám khing thường , ai biết vừa rồi ba người bị thương như thế nào ? Huống chi , chính mình chỉ là nghiệp dư , đối phương vừa mới không đoán ra thực hư , có lẽ bọn họ cho rằng trên người có bảo bối , vậy thì lại không tốt!

Huệ Nương dự bị trang điểm thay đổi y phục , đổi lại con đường của mình . Nhưng nàng lại không biết là những thứ lấy đi , vẫn còn mang hơi thở của những người đó , dù đã ném một phần lớn đồ vật vào tùi Càn Khôn , nhưng chiếc nhẫn lại được đeo ở ngón tay cái .

Nàng nghĩ đơn giản , với thứ này có thể đựng thức ăn , nước uống và quần áo , giúp đi lại nhanh hơn .

Lại không biết rằng ba người họ đã đợi trên đường ba ngày trước khi được những người nông dân đi ngang qua cứu . Họ hứa cho nông dân rất nhiều tiền và gửi trả lại cho Ngũ Hồ Bang .

Người nông dân đánh xe ba ngày mới đến địa điểm Ngũ Hồ Bang , trong lòng chỉ nghĩ đến việc lấy được vàng bạc , mua mấy mẫu ruộng để gia đình dư dả . Ai ngờ lúc đỡ ba người xuống xe lại bị một đao chém chết !

Cái gọi là Ngũ Hồ Bang , là một sào huyệt của một đám lưu manh làm điều ác , ba người này sao có thể nghĩ đến ân tình Huệ Nương tha một mạng . Trong lòng bọn họ chỉ có bảo bối Huệ Nương mà thôi ! Còn sỉ nhục lấy đi đồ vật của họ ! Đến nỗi lão nông dân này trong mắt họ chỉ xem là xui xẻo !

Bọn họ đem sự tình gặp được Huệ Nương thêm mắm thêm muối nói cho người trên , nói Huệ Nương chỉ là một tu sĩ mới bước đầu , nhưng người lại mang trọng bảo .

Điều này thực sự không sai , nếu không sao nàng ta có thể làm bọn họ trọng thương đến như thế này !

Đương nhiên không cần thưởng , chỉ cần có thể đem đồ vật của bọn họ về là được , nếu không được , thì bọn họ muốn nàng ta .