Kiểu khinh thường thờ ơ của nàng ấy đã khơi sự chú ý , hứng thú của hoàng đế .
Hắn nói “ Phế đế ngu ngốc kia , trẫm thay thế. Dương mỹ nhân nghĩ như thế nào ?”
Dương mỹ nhân đứng thẳng dậy , nụ cười yếu ớt vẫn còn trên mặt . “ Thần có một câu trả lời , nhưng thần cũng có ba yêu cầu , xin bệ hạ cho phép .”
Hắn cười nói “ Trả lời trước đi , Dương gia các ngươi trả lời không được hay , cũng đi theo phế đế đi .”
Dương mỹ nhân trong mắt tràn đầy ôn nhu , “ Thần thiếp không thể sử đao thương cơ , sợ không hầu hạ được phu quân , sợ nhìn thấy phu quân sẽ không lộ mặt …Thiếp thân kém cỏi , đối với bản thân trong lòng có trăm cách chết , nhưng chỉ có một cách để yêu trọn vẹn , vì vậy thiếp thân có một yêu cầu .”
“ Thiếp sợ nhất là lạnh lẽo , cô đơn , đêm tối , ồn ào ,oán hận , tranh đấu , giả mạo , thù hận , thân thiết, kiêng kị nhất không có bằng hữu , kiêng kỵ nhất phong lưu đầy đủ , cấm kỵ nhất không có tâm tình , sau lưng đủ thứ chuyện , thê thiếp chỉ có bình an vô sự chính là vĩnh viễn ở bên cạnh chàng , yêu cầu thứ hai của thiếp .”
“ Còn về yêu cầu ba , chính là câu trả lời đối với câu hỏi của bệ hạ . Khi bệ hạ giao đất hẳn là vương thừa kế , vẫn có thể xuất binh , thương lượng với quần thần . Hiểu rõ trời cao , giỏi bày mưu tính kế , khi tiên đế là đại bảo vật , vì cái gì ? Không có đại thần nào dưới trướng ? Không có binh lính dưới trướng ? Tại sao không so với nữ nhân ?”
Đến đây , trong mắt nàng ấy rưng rưng nhưng vẫn gượng cười lui về phía sau : “ Chỉ là , tiên đế cùng bệ hạ “ Đại đạo “ bất đồng . Bệ hạ là tướng quân sẽ thành công , tiên đế đang quét đất để không làm hại đến tính mạng con kiến , so với tiên đế với thái hậu , bệ hạ hôm nay có gì ?
Nhưng tiên đế không làm , ngài nhân từ hiền lành , hôm nay bại dưới thủ đoạn bệ hạ , muôn đời có thể thấy được , vĩnh viễn sẽ thấy , tiên đế là cha mẹ thiên hạ , uỷ khuất anh chủ .”
Hoàng đế ngồi trên long ỷ lại cười : “ Đại đạo hèn nhát như vậy , không cần để ý . Trẫm đồng ý lời ngươi nói , ngươi có thể lui xuống , ta sẽ để ngươi được chôn cất cùng tiên đế .”
Sau đó là một ly rượu độc , Huệ Nương cũng ra khỏi ký ức .
Cho nên , điều gì đã khiến Dương mỹ nhân bị mắc kẹt trong này đến tận bây giờ ? Tay Huệ Nương vẫn đang cầm viên đan , tay của Dương mỹ nhân cũng để ở trên.
“ Hiện tại ngươi có thể nói chuyện sao ?”
Dương mỹ nhân vẫn không nói . Có vẻ như chỉ có thể xem mà phỏng đoán . Huệ Nương cần thận nghĩ lại , tất cả hình ảnh rõ ràng vừa rồi đều liên quan đến vị hoàng đế bị phế , đặc biệt là cảnh cuối cùng .
“ Ngươi muốn chôn cùng trượng phu trước sao ?” Huệ nương hỏi chính là trượng phu , mà không phải là phế đế , Dương mỹ nhân lộ ra vẻ cảm kích gật đầu .
Huệ Nương cảm thấy mình bị ép đến Lương Sơn , vẫn là bị chính mình ép buộc .
Chuyện này ôm đến trên người không biết làm cái gì bây giờ . Nàng lại sinh ra một ít tư tưởng , bắn ra một loạt lửa về phía cửa .
Ra ngoài .. Hoả hồ có thể , viên đan cũng được , nhưng Dương mỹ nhân không thể .
Có nghĩa là năng lượng có thể thoát ra ngoài , nhưng quỷ hồn thì không ?
Nàng cảm giác được mình quá mức ỷ vào Trần Hồ Li , nếu không có hắn ở đây , nàng dựa vào ai ?
Huệ Nương cắn chật răng , nghĩ ra một giải pháp thô sơ nhưng có thể thực dụng .
“ Dương cô nương , nghe nói quỷ hồn có thể bám vào người , nếu không ..Ngươi nhập vào ta thử xem ?”
Dương mỹ nhân nhìn chằm chú nàng hồi lâu , chậm rãi hoá thành sợi tơ , tiến vào thân thể Huệ Nương .
Nàng không có cảm giác khó chịu , giống như một chút cũng đều không có … Vừa bước ra khỏi phòng , liền thấy một sợi tơ mỏng trên người thoát ra , coi như thành công !!
Huệ Nương cao hứng muốn hết lên hai tiếng , lại nhịn xuống , nhỏ giọng nói : “ Dương cô nương , đạo cấm chế kia hẳn là đặc biệt bố trí cho quỷ hồn , không biết trong cung còn có nơi khác không , giúp người giúp tới cùng . Ta không phải người trong cung , ước chừng hai ngày nữa sẽ xuất cung , hay là ngươi bám vào ta . Ra cung , chuyện gì cũng có thể nói .”
Dương mỹ nhân lại hoá thành sợi tơ nhập vào thân thế Huệ Nương , nàng bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề , nếu có thể bám vào người , sao Dương mỹ nhân lại không thể bám vào người khác ?
Có vẻ như là gian phòng không ai ở , lại bị quỷ nháo nên không ai dám tiến vào .
Nghĩ đến ánh mắt Dương mỹ nhân khi nàng nói bám vào người , nàng cũng hiểu được một chút .
Nếu bên kia không đồng ý , Dương mỹ nhân sẽ không tự bám vào người . Cho dù đêm này qua đêm khác cố gắng đẩy cánh cửa đó ra . Đây có thể là một loại Đạo mà Dương mỹ nhân đã thuật lại .
Nàng có phần hiểu được tại sao trong ba nghìn giai nhân , phế đế đều bãi bỏ độc sủng mình nàng ấy . Vì tài mạo lẫn ngoại hình , bọn họ thực sự đều hiểu rõ con người của nhau .
Trưa hôm sau , nàng không nhận được tin truyền gọi , mà nhận được tin rời cung .
Nàng lại liên tưởng xấu khi nghĩ đến vị hoàng đế dường như là người duy nhất không nói gì .
Trần Hồ Li hay là bị ở lại làm nam sủng !! Ngoại nam không thể ở lâu trong cung , làm thái giám không được sao ?!!
Nàng lo lắng hỏi : “Biểu ca ta đâu !”
Dẫn đường trở về lần này là một cung nữ , nàng ta không khỏi cười khổ một tiếng .
Cười xong lại vừa hâm mộ vừa cô đơn nói : “ Cô nương , ngươi ... Biểu ca ngươi chắc cũng đang đợi ở bên ngoài , bây giờ cũng chưa muộn, ngươi hãy đi sớm một chút .”
Huệ Nương cúi đầu nhìn viên đan trước ngực , nghĩ thầm ,Dương cô nương nhất định còn ở đây chứ ?
“ Thật xin lỗi , chúng ta liền đi thôi .”
Cung nữ nhoẻn miệng cười không để ý , dẫn đường đi ra phía sau cung thứ nhất , đột nhiên quay đầu hành lễ , sau đó lén lút lấy trong tay áo một vật gì đó .
Chạm vào kết cấu , giống như một chiếc khăn tay . Cung nữ nói nhanh : “ Thỉnh cô nương thuận đường đưa giúp ta đến tây đường , người nhận là họ Vương .” Hai mắt nàng ta đẫm lệ , quỳ xuống cúi đầu , Huệ Nương vội vàng đỡ dậy . “ Nếu không thành vấn đề , ta sẽ giao tới .”
Nói xong cung nữ lau khoé mắt , tiếp tục lên đường , xuyên qua một cửa khác , thay người dẫn đường .
Nàng cảm thấy vừa vào của cung sâu như biển , quy cũ nơi đây thực sự nghiêm khắc . Khi ra đến cửa cung , Huệ Nương mới nhìn thấy chiếc kiệu còn có Trần Hồ Li !
Huệ Nương bất giác mỉm cười với Trần Hồ Li , khoé miệng hắn cũng đang cười .
Nhưng nhìn Huệ Nương khoé mắt hắn nheo lại trở nên rất .. Nguy hiểm ?
Trong cung hoàn đế thật sự là xảy ra chuyện gì đi ? Hoàng đế điểm danh muốn xem Phan An đạo sĩ , này …
Cung nhân bên kia đã có chút không kiên nhẫn , vội vàng thúc giục :“ Hai vị , mời”
Huệ Nương đành phải lên kiệu trước , sau khi ngồi lên nàng lấy khăn trong tay áo ra , thấy trên đó thêu một hàng chữ nhỏ .
“ Kiếp này qua đi , kiếp sau chúng ta sẽ thành thân .”