Chương 21: Tiền triều

Cung nữ nhìn xung quanh , sợ người nghe được , lại nhìn gian phòng muốn đi vào lại không dám .

Nàng ta nhỏ giọng : “ Trong gian phòng này , Dương mỹ nhân tiền triều được chuyên sủng , tiền triều trước… Nàng ấy luôn ra ngoài doạ mọi người , ai cũng nói nơi này bị quỷ ám , buổi tối không ai dám ra cửa .

Huệ Nương định hỏi tiếp : “ À, vậy sao nàng không đi theo phế đế ra ngoài ? Không phải phế đế vẫn phong vương sao .”

Câu này khiến cung nữ sửng sốt . “ Ngươi không để nói bậy về tiền triều trước , đặc biệt là vị hoàng đế bị phế truất , đây là đều tối kỵ !”

Sau đó , cung nữ đem đồ giấu vào tay áo “ Dù sao Dương mỹ nhân làm trong sân viện này …Khi bị phế . Bọn họ đều nói Dương mỹ nhân ngày thường không thích nói chuyện . Ai biết chết như thế nào lúc sau lại tới hù doạ chúng ta . Ngày đó , cách hai tháng trước, nàng ta chết . Ta nhìn thấy thứ gì đó giống như một chén rượu trong buổi cơm trưa của nàng , buổi tối nàng liền đã chết . Cái khác thì ta không biết nữa .”

Thông tin này thực sự cũng có giá trị , nên Huệ Nương không có hỏi kỹ hơn để tiếp cận chân tướng .

Ít nhất câu nói kia lúc nào cũng nói ra doạ người , rất không đúng , nàng ấy bị vây khốn , sao có thể hù doại người ? Nàng cười đa tạ , về phòng thu xếp lại đầu đuôi sự việc .

Hoàng đế hiện tại nói rất dễ nghe , ông ta kế thừa ngai vàng do dưỡng phụ Lý vương tiến cử , nhưng trên thực tế ông ta soán vị đăng cơ .

Vị hoàng đế bị phế là hoàng đệ hắn , bị phụ hoàng phế truất khi còn nhỏ , tức là cha ruột của hoàng đế . Cũng là người đem hắn đi cho thân vương nhận nuôi .

Đều nói người được nhận làm con nuôi là người không được hoan ghênh nhất , dù sao hoàng thượng được nhận làm con nuôi khi mới hai tuổi .

Có thể mẹ đẻ không được sủng ái , cụ thể không ai biết . Không lâu sau , cha ruột của hoàng đế qua đời , lúc bấy giờ Lưu quý phi ôm vị hoàng đế phế truất còn đang tuổi ấu thơ buông rèm chấp chính , hoàng đế tuổi đã ngoài hai mươi .

Bản thân vị hoàng đế bị phế truất cũng lười biếng trong chính sự , khiến cho Lưu thái hậu giữ một nữa đất nước . Gia phả tổ tiên để lại dù khác họ nhưng không phải vua chúa cũng để lại .

Chính thê của các hoàng tử và quận vương đều họ Lưu , nhưng họ không phải thê tử mà là gian tế . Canh phòng nghiêm ngặt nhất cử nhất động của bọn họ .

Bởi vì quốc gia cắt đứt quan hệ không đúng cách , đương kim hoàng đế không biết bí mật cách giao với triều đình , đánh lên thanh quân sườn lá của của kinh thành .

Nói cũng kỳ quái , trận chiến này diễn ra trước cổng thành một năm , các hoàng tử và các tầng lớp khác đều vây xem , thấy đánh không được , hoàng thượng sẽ tự sát .

Không ngờ một hôm cánh cửa ở góc Tây Nam mở ra . Hoàng đế mới có hôm nay .

Khi hắn vào thành , các đại thần cho rằng hoàng đế bị phế không thể nắm giữ quốc sự , liền bầu dưỡng phụ của hoàng đế , ai biết dưỡng phụ chưa kịp đăng cơ đã chết .

Kỳ thật ai cũng hiểu , mọi chuyện hết thảy đều do hoàng đế chuẩn bị , hắn là con nuôi , đề cử dưỡng phụ chỉ để đẹp mắt mà thôi .

Về phần dưỡng phụ bị hoàng đế giết hay bị chết bệnh , những cái đó ai cũng không để ý .

Phế đế cứ như vậy bị phong làm An vương , trong số phi tần của phế đế dung mạo xinh đẹp thì được phong làm hậu cung , không vừa ý hoàng đế thì làm cung nữ .

Dương mỹ nhân chính là một trong những vị cung nữ đó . Khi hoàng đế bị phế truất ra khỏi cung điện , hắn chỉ mang theo phế hậu của mình .

Ra khỏi không bao lâu , Phế đế cũng mất , trong số các nhi tử ở lại , chỉ có một nữ nhi sống sót .

Hoàng đế đương nhiệm đem nữ nhi này vào cung nuôi nấng , phế hậu cũng bị phong làm mỹ nhân trong hậu cung .

Hoàng đế cực kỳ quyền lực này , còn có một chuyện khó giải quyết , đó chính là , hoàng hậu của hắn vẫn là cô nương Lưu gia được Thái Hậu ban tặng .

Các đại thần đều nói con gái họ Lưu có số mệnh Lục Hoắc , không thể làm hoàng hậu . Cũng có một nhóm nhỏ người suy đoán vè thánh ý , nói người viết thư đã làm gia sự của hoàng đế .

Không ngờ hoàng đế phân phó Phiêu Kị đại tướng quân giết tên nhỏ bé này . Nguyên nhân là bôi nhọ xã tắc chi thần . Những người kia nhìn thấy thủ đoạn của hoàng đế , có thể coi là dừng sách như bông tuyết . Trên phố còn lưu truyền về một đoạn giai thoại giữa hoàng đế và hoàng hậu …

Tuy nhiên , Dương mỹ nhân tiền triều trước được chuyên sủng nhưng lại không có hài tử , mới trở thành một cung nữ hạ đẳng .

Đã từng là mẫu nghi thiên hạ hiện tại lại là phi tử của đương triều mới . Huệ Nương đoán rằng vị Hoàng Hậu trước cũng là Lưu mỹ nhân nhất định là căm hận Dương mỹ nhân , bằng không sao lại tuỳ ý để nàng là một cung nữ hạ đẳng ở chỗ này đâu .

Mặc kệ là tình trạng gì của người khác , Huệ nương thực sự không cảm giác được một tia oán hận trên người Dương mỹ nhân .

Nàng định tối nay nhìn lại xem , mặc dù nàng là một cái gà mờ .

……

Ban đêm , Dương mỹ nhân vẫn ở căn phòng này và bắt đầu lặp lại giống như ngày hôm qua .

Huệ Nương có điểm chua xót , không biết nàng ta đã làm thử bao nhiêu lần ….

Dù lần nào kết quả vẫn như vậy . Nàng nhảy khỏi giường , vì động tác quá nhanh nên để lộ ra viên đan trên cổ .

Đôi mắt Dương mỹ nhân tập trung vào viên đan , Huệ Nương nhớ tới , viên đan này là được tu luyện hồi lâu trên người nữ quỷ .

Có lẽ sẽ có tác dụng với Dương mỹ nhân , nhưng đây là Trần Hồ Li đưa nàng , nàng không thể tuỳ tiện đưa cho người khác .

Dương mỹ nhân không có khoé mắt muốn nứt ra , cũng không có khát vọng háo hức muốn lấy , nàng ta chỉ nhìn vào viên đan .

Huệ Nương nghĩ một hồi , nói : “ Viên đan này là biểu ca đưa ta , không thể tuỳ tiện đưa cho người khác , nếu ngươi đảm bảo trả lại cho ta , ta có thể cho ngươi mượn một chút.” Dương mỹ nhân gật gật đầu .

Nàng dùng tay đưa viên đan đợi Dương mỹ nhân tới lấy , Dương mỹ nhân vừa chạm vào , nháy mắt nàng cảm giác chính mình lại vào trong trí nhớ của người khác .

Đây là điều Dương mỹ nhân muốn nàng xem , nhưng nàng ấy không biết làm thế nào . Những đoạn ký ức ngắn không ngừng hiện lên , Dương mỹ nhân xuất thân từ nhà quan chức nhỏ , còn thấy được nàng ấy tiến cung .

Sau khi Dương mỹ nhân diện thánh , ký ức trở nên có trật tự . Có lẽ đây là những ký ức sâu nhất trong tim nàng ấy , nên chúng rất rõ ràng có trật tự .

Huệ Nương nhìn ra được chuyện Dương mỹ nhân không sinh con được , hoá là là do Thái Hậu thấy phế đế chuyên sủng nàng ấy , trong lòng không thoái mái .

Vạn nhất nếu có hài tử , phế đế nổi lên tâm tư , thì như thế nào tranh ? Dương mỹ nhân phát hiện nỗi sợ của Thái Hậu cùng Hoàng Hậu kiêng kị . Tự mình uống thuốc triệt sản , sau khi uống thân thể nàng càng thêm không tốt .

Phế đế cũng không cố kỵ , độc sủng một mình Dương mỹ nhân , hai người ngủ với nhau hàng đêm , phế đế cũng không tăng chức phong hào cho Dương mỹ nhân , mỗi người hai bên đều lùi một bước .

Theo ký ức của nàng ấy Huệ Nương thấy được thành bị phá ngày đó , từ trước phế đế không bảo vệ được nàng , sau khi thành phá càng thêm bất lực .

Dương mỹ nhân đến Tây Tam các , ký ức liền lộn xộn , nàng ấy không cảm thấy ký ức này quan trọng .

Sau đó , Huệ Nương nhìn thấy một thân lông bào đầu đội mũ miện đang ngồi sau bàn làm việc , từ ánh mắt hắn nhìn xuống , môi phát ra .

“ Mỹ nhân như vậy , sung quân ve sầu cũng ớn lạnh , không biết vì sao phế đế lại chuyên sủng ngươi .”

Vì Huệ Nương đang ở trong ký ức bên trong thân thể Dương mỹ nhân . Cho nên cảm nhận được rõ thay thế rất mạnh mẽ , nàng rất muốn xông lên tát vị hoàng đế trong truyền thuyết thủ đoạn cao minh , phu thê tình thâm này vài cái .

Trong lòng Dương mỹ nhân thế lại cực kỳ bình thản , thậm chí không để ý lời của hoàng đế này nói .