Chương 23: Lên đường

Sau khi xuống kiệu , Huệ Nương định đưa Trần Hồ Li lên lầu an ủi một phen thật tốt .

Ít nhất , Trần Hồ Li trước giờ chưa từng bị nam nhân mê hoặc .

Lần đầu gặp nhau , Trần Hồ Li không … Tóm lại mong hắn không quá hậm hực.

Ai ngờ vừa vào phòng , Trần Hồ Li liền nhíu mày nhìn Huệ Nương , “ Cút ngay !”

Huệ Nương có chút áy náy , vì sao vừa ra khỏi cung lại bị Trần Hồ Li mắng ?

Nang nghĩ tới Dương cô nương , vội nói : “ A ,cái kia , khi ở trong cung , ta sẵn lòng giúp người giúp quỷ , để cô nương này bám theo . Hơn nữa , bây giờ đã là buổi trưa , nàng không thể ra .”

Huệ Nương đặc biệt ấm áp , từ nhỏ đến lớn, trừ Tương Bình , chưa từng có ai khẩn trương như vậy lo lắng cho nàng .

Trần Hồ Li nhịn không được đưa tay sờ đầu nàng , “ Lỗ mãng mà , không biết khi nào mới có thể thay đổi tính mềm lòng .”

Nàng cúi đầu không nói lời nào , sợ nước mắt rơi xuống , hồi lâu mới ngẩng đầu liếc Trần Hồ Li một cái .

“ Ta cũng không lỗ mãng vài lần , không nói chuyện với ngươi nữa, ta đi tây đường đưa một cái đồ vật . Ngày mai lại đi ,a đúng rồi , hôm nay hình như là ngày 18 tháng 7 , ngày mai là đại hỉ của Hách đại ca đi ? Chúng ta tới ăn mừng rồi lại đi tiếp .”

Huệ Nương đi đến tây đường dưới ánh mặt trời , lại nghe rằng họ Vương kia lại về quê , tâm tình nàng có chút phức tạp ..

“ À , vị ca ca này có nói quê quán ở đâu không ?”

“ Hình như là Hàng Châu , Hàng Châu , Tiểu Thạch trấn !”

Không chỉ tiện đường , quả thực là quá tiện đường !

Lần trước nương nàng nói ở tiểu thạch , giờ là biết nó ở đâu rồi !

Huệ Nương vui mừng muốn hét lên , làm người tốt thật tốt ! Người tốt có báo tốt !

Nàng nghẹn cười đa tạ đối phương , trong mắt đối phương có lẽ nghĩ cô nương này thật sự điên rồi đi …

Ăn xong rượu mừng , hai bọn họ đến thành phía tây , vừa đi liền thấy lão nhân áo xanh đội mũ trường thọ đang ngồi trên mộ .

Từ khi thay đổi nơi ở , oán khí trên người lão đã biến mất . Khi thấy Trần Hồ Li lão nhân hơi xấu hổ , dùng điếu thuốc lớn trên mặt đất gõ , Bạch cô nương xuất hiện .

Lão nhân nói : “ Nha đầu , các ngươi nói chuyện phiếm đi , ta về ngủ một giấc .” Xem ra hai người họ đã quan hệ đã gắn lại rồi .

Sau khi nghe những gì Trần Hồ Li và Huệ Nương nói chỉ là cúi đầu hơi mỉm cười nhẹ nói vậy thì tốt rồi .

“ Ta tên là Trần Thu Nguyệt , sau này nếu có việc gì muốn ích lợi bên Bạch gia , liền nói đã giúp đỡ Trần Thu Nguyệt .”

Trên đường trở về , Trần Hồ Li nhìn trời dần tối , thò đuôi ra ngoài , “ Ai , hai ngày nay đuôi ta cũng không ra ngoài hít không khí , ngộp chết ta .”

Huệ Nương đi phía sau nhìn hắn vui mừng vẫy đuôi , đếm kỹ .

“ Biểu ca lợi hại nha , có hẳn chín cái đuôi .” Trần Hồ Li cắt ngang

“ Chỉ là tạt nước mà thôi , không phải biểu ca khoác lác , nếu như quyết tâm tu luyện , cùng thế hệ không có ai là đối thủ của ta .”

Nhìn những gì có thể …..

Huệ Nương đột nhiên hỏi một câu : “ Ngươi nghĩ xem , vì sao các bậc đế vương muốn trường sinh bất lão mà không tu hành ?”

Trần Hồ Li ném ánh mắt tới ngươi thật ngốc .

“ Biểu muội , tu luyện không phải nói đơn giản như vậy , cần thời gian và sức lực . Nếu một vị hoàng đế bỏ qua chính sự chỉ quan tâm đến việc tu tiên , thì làm sao có thể ảnh hưởng đến chính sự và quân sự cả triều đại văn võ ? Nếu như vậy , thì làm hoàng đế cũng chẳng còn ý nghĩ gì nữa .”

Nàng cảm thấy làm hoàng đế quả thật mất đi rất nhiều niềm vui …

Một sợi tơ mỏng từ trong cơ thể Huệ Nương chậm rãi tuôn ra : “ Suýt chút nữa đã quên Dương cô nương ..”

Dương cô nương nhìn xung quanh , hạ bái hai lần quay về lại cơ thể Huệ Nương , lão đại Trần Hồ Li không hài lòng , Huệ Nương nghĩ ra một vấn đề .

“ Ai , ngươi nói, con người có kẻ biến thái , vậy bên trong quỷ phải hay không cũng có ? Dương cô nương thân thể còn yếu . Chúng ta đem nàng đến mộ An Vương rồi lại nói sau .”

Ánh mắt Trần Hồ Li u oán , “ Biểu muội , kỳ thật ta cũng là một đoá kiều hoa a …”

Phi !

Đến mộ An vương , Dương cô nương chậm rãi vuốt ve bia mộ , đã qua lâu như vậy , nếu như An vương hắn đi đầu thai thì sao ?

Huệ Nương thở dài, một người chậm rãi ra khỏi lăng mộ , An vương không rời đi !!

Nàng cảm thấy việc một người bước ra khỏi mộ rất đáng phàn nàn , nhưng lần này lại rất cảm động , nhất là khi hai người nắm tay nhau .

Huệ Nương cao hứng lôi kéo Trần Hồ Li nhảy nhót . Sau đó … Trần Hồ Li cũng trợn tròn mắt .

Đương nhiên , kỹ năng đảo mắt của hắn kém xa Huệ Nương , lại nghe An vương cảm tạ .

“ Ta vẫn luôn ở chỗ này chờ nàng .” An vương cười liếc Dương mỹ nhân một cái , “ Làm người không tự do , về sau chúng ta ở nơi này sẽ không đi nơi nào .”

Trần Hồ Li nhìn hai người họ, vào lúc này,dưới đất lại chui ra một người, không, là một con hồ ly .

Công việc của người nhà Bạch thực sự là từ bá tánh đến vương tôn quý tộc ..

Không biết có ảo giác không , lần này lên đường Trần Hồ Li bắt đầu nỗ lực nhiều hơn bù học cho nàng .

Ngoài việc lấy đồ từ không gian , những thuật nhỏ như quả cầu lửa , Trần Hồ Li cũng nói về những yêu thuật lớn , thân thể nàng không đủ cường để thừa nhận loại yêu thuật cường đại này , nên không thể thi triển ra .

Trần Hồ Li đổ kiến thức vào đầu Huệ Nương như đổ nước vào thùng gỗ .

Tuy Huệ Nương không làm được , nhưng lý thuyết thông thường về kích hoạt thi triển vẫn đầy đủ .

Trần Hồ Li phổ cấp thông tin về linh đan , pháp khí còn có thần thú thượng cổ !

Mặc dù Huệ Nương và Trần Hồ Li đối xử với nhau luôn tuỳ tiện , nhưng cũng có cảm giác không bình thường , giống như Trần Hồ Li sẽ rời khỏi nàng .

Nhưng chính Trần Hồ Li không nói , nàng sẽ không hỏi , đây là phương thức ở chung của bọn họ , vĩnh viễn sẽ không tạo gánh nặng cho nhau . Luôn tránh khi sắp chạm tới ..

Một ngày đến bá thuỷ , hai người định ra sông giải khát , sau khi nàng rửa mặt , lại phát hiện gốc cây tiểu thảo trước mặt mình mọc lên một cách bất thường .

“ A ? Trần Hồ Li ngươi mau xem , cái tiểu thảo này còn mọc hoa .” Trần Hồ Li nghe thấy âm thanh đi tới nhìn tiểu thảo nàng hái xuống .

“ Đây là bích ngó sen thảo , vận khí không tồi , khó có khả năng tiên thảo mọc ở nơi không có linh khí địa .”

Huệ Nương cười đến híp mắt , “ Thật sao ?! Cái này có phải bán rất nhiều tiền không ?”

Trần Hồ Li nở nụ cười , “ Ai nha nha , biểu muội , ta đã quên nói cho ngươi , ngươi hái nó một cách thô bạo như vậy sẽ làm mất đi dược tính của nó . Hơn nữa … Thứ gì tốt đẹp có thể mọc ở cái nơi tồi tàn này , chỉ là một loại có thể nhanh chóng trị liệu ngoại thương nhỏ ~~~.”

Nghe hắn âm cuối kéo lớn lên , lòng tay nàng hiện lên một ngọn lửa qua , trên quần áo Trần Hồ Li bị đốt một lỗ .

Ai ngờ con hồ ly này sau khi dập lửa dứt khoát để trần phía trên , lộ ra cơ bắp trắng nõn rắn chắc .

Nói với nàng : “ Biểu muội , ta biết ngươi vì sao từ trước đến nay cũng không chịu đáp ứng mà từ chối , đó là bởi vì ta chưa dùng mị thuật cực đại a !”

Ánh mặt trời xuyên thấu qua rừng cây chiếu vào tóc Trần Hồ Li và trên mặt Huệ Nương , làm nàng không thể mở mắt .

Nếu là… Hắn vẫn luôn mang theo nàng đi , sẽ tốt bao nhiêu ?

Sau đó nàng lại ném qua một ngọn lửa

“ Biểu ca ngươi nói quá đúng , cho nên ta phải đập nát ngươi , nếu không ta nhịn không được đáp ứng ngươi !”

Trần Hồ Li giả vờ nhảy xung quanh không thể tránh kịp , nàng không thể nhịn cười đến cong eo ..