Chương 16: Chân tướng

“ Ngươi là hồ ly canh mộ nhà ta , hiện tại lại bảo vệ những người phá hoại nghĩa trang .” Một lão nhân đội mũ màu xanh ủ rủ nhìn về phía cửa .

Hắn cười toe toét , khá là nham hiểm , “ Lúc ấy , giữa ngươi và ca ca của ngươi , ta đã chọn tay nghề thấp hơn ngươi một chút , lại không nghĩ tới ! Haha , haha .”

Bạch cô nương bật khóc , “ Không , gia gia , không phải .”

Lão nhân hừ lạnh : “ Ngươi chỉ biết che chở người trong lòng , còn quan tâm chủ nhân như ta sao ?” Hắn ngay cả gia gia cũng không chịu nhận , hiển nhiên là muốn ân đoạn nghĩa tuyệt cùng Bạch cô nương .

Bạch cô nương kinh hãi , lắp bắp chạy ra khỏi cửa : " Không , không phải ..."

Khi hai ngươi tiến gần , lão nhân dài ra thêm năm thước , chính xác là không phải cơ thể dài mà là cái đầu lớn dài ra , há hốc mồm to !

Trần Hồ Li nhanh chóng tạo dấu tay hét lên : “ Đừng đi !” Hắn đánh một lực vào đầu lưỡi của lão mũ xanh .

Mặc dù lão nhân đã là quỷ tu yêu đan sơ kỳ, nhưng lại gặp Trần Hồ Li yêu đan trung kỳ tất nhiên là ăn đủ đau , ánh mắt lão ta vẫn âm ngoan như cũ , cuối cùng cười lạnh một tiếng , rời đi .

Bạch cô nương còn đứng ở cửa , Trần Hồ Li cau mày nói với nàng ta : “ Ngươi không muốn sống nữa ?”

Cô nương kia chậm rãi bước về , “Không giống như lời gia gia nói , tuy rằng ...Trong lòng ta thích Hách ca ca , nhưng ta biết yêu và người không thể câu thông với nhau . Hách ca ca đã đính hôn rồi , hẳn là có cuộc sống rất tốt .”

“ Huống chi , khi ta còn là một con hồ ly nhỏ , đang trong thời gian huấn luyện . Gia gia đã chọn ta là người canh mộ , gia gia vẫn luôn đối xử với ta rất tốt , ân nghĩa này cả đời ta cũng sẽ không bao giờ quên .”

Nàng đem đôi bàn tay trắng nõn lên bàn , rồi nói : “Ta chỉ là không muốn công lao vun trồng hơn trăm năm của gia gia lại bị huỷ hoại như thế này . Gia cảnh của gia gia hiện giờ rất tệ , ta biết ...Nhưng giờ không có những người phong thuỷ xưa .”

“ Nếu Hách đại ca cũng chết , gia gia lại thêm một phần nợ nần . Mặc dù Hách ca ca là người có lỗi trước , nhưng khi nào trả xong ân oán ? Nếu không hoá giải được , hắn phải chịu phạt . Trong nhân quả , căn bản không có ai là không vô tội .”

Bạch cô nương nghiêm túc ngẩng mặt lên nhìn Trần Hồ Li , “ Ta đã không thể giữ lại linh khí của mình nữa , ta đã cố hết sức giữ trận pháp ở nơi này . Ta gần như sắp chết . Ta đã đợi rất lâu rồi , nhưng không có ai có thể giúp đỡ .”

“ Đạo sĩ lần trước trở về cho rằng Hách ca ca xứng đáng , cũng không dám giải thích nguyên nhân . Ta không muốn lừa gạt ngươi . Bạch hồ chúng ta quanh năm canh giữ lăng mộ , cùng người Minh giới liên lạc tin tức , biết rõ nhân quả luân hồi . Rất nhiều chuyện thực sự không thể can thiệp , nhưng …”

Trần Hồ Li mỉm cười , ngắt lời nàng ấy , ánh mặt lại nhìn Huệ Nương dịu dàng lạ thường . “ Đừng nói nữa , ta giúp ngươi .”

Vừa nói , quay lại đầu khoác lên mình bộ dáng vui cười ngày thường . “ Thiên Đạo nhân quả là loại ta ghét nhất , cuối cùng cũng có cơ hội . Còn không hung hăng đấm một trận ?”

Bạch cô nương kích động mặt có hơi đỏ , “ Ngươi , ngươi định giúp ta như thế nào ?”

Trần Hồ Li cười nhạt đứng lên . “ Đào mộ .”

……………..

Sáng sớm hôm sau , Trần Hồ Li cùng Huệ Nương đến nhà người trung niên kia .

“ Sự tình là như vậy , nếu muốn giải quyết triệt để , nhất định phải động mộ .”

Nam nhân kia có chút do dự , “ Nhưng , ta không thể làm chủ được .”

Ánh mắt Hồ Li nhìn trên đứa nhỏ đang nằm trên giường , nam nhân liền nói : “ Đi ! Ta đi trước !”

Nam nhân ra khỏi cửa , Huệ Nương liền hỏi Trần Hồ Li .

“ Ngươi không sợ sao ?”

“ Sợ cái gì ?”

“ Nhân quả … Còn có Thiên Đạo .”

“ Ta có chút sợ .” Một bàn tay của hắn đặt trên đầu Huệ Nương vuốt tóc nàng .

“ Nhưng , tiểu Huệ Nương của ta không ngại học yêu thuật , một mình nghịch thiên , ta không thể làm nàng quá mất mặt chứ ?”

Trong lòng Huệ Nương hơi động , đầu nóng bừng , lỗ tai cũng nóng nên . “ Sau này không có sự đồng ý của ta , ngươi không được đặt tay lên đầu ta !”

“ Nga~~~~” Trần Hồ Li lại gần một chút , đem cả khuôn mặt đặt trước mặt Huệ Nương , hai tay còn để trên đỉnh đầu Huệ Nương , “ Vậy ta bây giờ có thể sờ đầu của ngươi sao ?”

Ngay khi Huệ Nương nóng như lửa đốt sắp nổ tung vì thẹn quá thành giận , trên sân truyền đến hai tiếng ho khan .

Bọn trẻ có thấy cả hai như thế này không ? Trời ơi ……Huệ Nương cảm thấy xấu hổ chạy vào trong .

Nam nhân kia quay lại , sắc mặt có chút không tốt , hiển nhiên là xử lý không ổn thoả , vẫn không có người đồng ý , nhưng may mắn một số người đồng ý lại nhiều hơn .

Trần Hồ Li uể oải nói : “ Thiểu số phục tùng đa số , thế là xong . Bây giờ ta đi chọn chỗ ở , trưa mai ta sẽ bố trí chỗ ở mới tốt hơn cho lão thái gia ngươi .”

Ngày hôm sau , Trần Hồ Li đến phía tây kinh thành , thấy một đám người đang quỳ trong nghĩa trang .

“ Không phải nói không muốn hậu nhân nhìn mộ bị đào sao ?” Lại nghe một đại thẩm mắng : “ Ngươi cái đồ lừa đảo !”

Người khác cũng nói : “Không biết có ý đồ xấu xa gì .” Nam nhân trước kia trầm mặc một lúc , thật lâu sau mới nói ra một chữ : “ Tối hôm qua chúng ta đều mơ thấy lão thái gia , hắn cấm chúng ta chuyển ngôi mộ .”

Chà , đúng là một lỗ tai chuột của lão nhân qua tốt .

“ Các ngươi thật thú vị , biểu ca cùng các ngươi xưa nay không có quen biết , tốt bụng giúp đỡ các ngươi không lấy một xu . Các ngươi lại khen ngược , ta chỉ muốn hỏi các ngươi vài câu .” Không đợi Hồ Li trả lời , Huệ Nương liền nói .

“ Thứ nhất , trong số các ngươi ai có thể chứng minh người đó chính là lão thái gia nhà ngươi .

Thứ hai , gần đây ngươi nhà các ngươi đều gặp vận xui , lão thái gia của các ngươi có quan tâm đến không ?

Thứ ba , các ngươi đều biết rằng nơi này là một phong thuỷ bảo địa tốt , nhưng gần đây toàn xui xẻo , không phải là điềm báo sao ? Hiện tại lại không cho chuyển đi , các ngươi muốn như vậy sao ?”

Những lời nàng nói khiến mọi người nói không nên lời nhìn về phía bên cạnh nàng , Trần Hồ Li nói : “ Nói thật cho các ngươi biết , lão thái gia hiện tại đã không phải là lão thái gia của các ngươi . Từ khi ở dưới khối đất may phúc địa này , hắn đã bị oán khí cuốn lấy , biến thành lệ quỷ .

Hiện tại hắn chỉ có thể làm hại người trong nhà , không thể phù hộ người trong nhà, nếu không tin , tối này ở đây chờ xem , thi thể hắn biến thành cái dạng gì .”

Mọi người thấy Hồ Li nói đạo lý rõ ràng , họ cũng có nghi ngờ . Huệ Nương hét lớn , “ Biểu ca , ngươi đừng cũng bọn nói chuyện vô nghĩa . Chúng ta lại không thu tiền , chịu hoài nghi này cũng tốn công vô ích , chúng ta đi thôi .”

Hai người một người xướng , người rời đi . Đại thẩm mắng lúc trước kia vội nói : “Này , đừng đi nữa. Giúp người giúp đến cùng , đưa Phật đưa đến tây .”

Nói với xung quanh : “ Nhìn các ngươi đi , đem người tốt liền đuổi đi như vậy .”

Huệ Nương ngưỡng mộ khả năng lật mặt của đại thẩm này .

Cho nên mọi người liền thống nhất tối nay sẽ dời mộ . Lúc này Trần Hồ Li cùng Huệ Nương lại đi dạo .

Nàng hỏi : “ Lão thái gia nhà hắn thật sự biến dạng ?”

Trần Hồ Li lắc lắc chiếc quạt gỗ trầm hương mới thay , ngơ ngác nói :“ Không có”

………………..