“ KHÔNG CÓ ?!?!?”
“ Không có .”
Trần Hồ Li cười hì hì cầm quạt . “ Hắn không có , nhưng ta có thể , dù sao ta là Trần Ngũ công tử tinh thông huyễn thuật !”
Lạnh nhạt , Huệ Nương cảm thấy mình nhất định phải mặt lạnh nhạt .
Vào ban đêm , bầu không khí rõ ràng đã thay đổi , trời càng lúc càng tối , Huệ Nương nhận thấy được Trần Hồ Li cũng có chút ngưng trọng . Nàng chủ động nói chuyện với Trần Hồ Li .
“ Chúng ta chỉ là tuỳ tiện chọn một cái địa phương không tồi , lão nhân kia hiện tại không nhận thân nhân , hắn có thể vui vẻ sao .”
Khoé môi Trần Hồ Li cong lên cười nhạt “ Hắn nhất định sẽ vui vẻ .”
Hắn chắp tay sau lưng đi về phía trước , “ Bạch hồ ly cùng Hồng hồ ly luôn mâu thuẫn với nhau . Bọn họ cho rằng chúng ta quyến rũ là vì vui mà bất chính , làm hỏng thanh danh của hồ ly .”
“ Chúng ta cũng cho rằng bọn họ ngu xuẩn , thiếu linh hoạt , cùng ký hiệp ước bán thân cho mọi người , không có tiền đồ và không có tự do .”
“ Mà bọn họ cho rằng hồ ly chỉ có thể luyện băng chú mới có thể phát huy hết khả năng . Chúng ta lại nghĩ rằng chỉ có luyện hoả mới có thể phát huy hết khả năng của mình . Loại này đã diễn ra rất lâu rồi .”
Trần Hồ Li dừng một chút , “ Bạch gia lấy thủ mộ mà sống , nhưng mỗi bạch hồ chỉ cần canh mộ hai trăm năm sẽ có người thay thế .”
“ Hoặc là phong thuỷ của nghĩa trang đã bị phá huỷ , hoặc chủ nhân nghĩa trang đã luân hồi chuyển thế , cho nên hồ ly canh mộ không cần nữa . Nàng …. Nguyện ý thủ mộ nhiều thế hệ , đem một khổi thổ địa trở nên có linh khí .”
Huệ Nương nghe không khỏi kinh ngạc : “ Bạch cô nương ?”
“ Hừ , nói như vậy , cho dù nàng cùng người yêu nhau , cũng không có cách nào rời khỏi mảnh đất đó , về sau càng không thể trở về sào huyệt , nhất định phải ngày đêm canh giữ .”
Huệ Nương thương cảm , “ Ngươi nói xem , Bạch cô nương rốt cuộc là vì tên họ Hách kia nhiều hơn hay là gia gia của nàng nhiều hơn ?”
Trần Hồ Li lắc đầu , “Không biết.”
“ Thấy chưa , hồ ly chúng ta thật sự rất đáng sợ . Nếu nói sẽ quấy rầy ngươi cả đời , chúng ta sẽ quấy rầy cả đời . Chọc ai chứ đừng chọc hồ ly , nếu ngươi cười với chúng ta một cái , có lẽ chúng ta sẽ quấy rầy ngươi mãi mãi . Hay để ta tính , nhiều ngày như vậy , ngươi đã cười nhạo ta không dưới một nghìn tám trăm lần trong ngần ấy phải không ?”
Huệ Nương cảm thấy kỹ năng đảo mắt của mình ngày càng cao siêu , có thể đảo mắt mấy lần liên tục.
……………….
Trăng lên đầu cành liễu , “ Được , đi thôi !” Trần Hồ Li bắt đầu chỉ đạo người xúc xẻng , chung quanh ngày càng lạnh . Hắn cười lạnh một tiếng , “ Oán khí ! Tiếp tục đào.”
Đào thêm phần tư một canh giờ , “ Đào , ta không đào được nữa .” Có người nói .Trần Hồ Li hừ lạnh tự mình ra trận .
Quan tài xuất hiện !
Nháy mắt quan tài được mở ra , trên mặt đất thổi lên một trận gió , thu hút nhiều ánh mắt của mọi người . Lão nhân này dường như đang gây sự , ý muốn cá chết lưới rách .
Huệ Nương bước nhanh đến Trần Hồ Li , thấy hắn lấm tấm mồ hôi , nặn ra được mấy chữ . “ Không sao , đã xong .”
Những người kia vốn dĩ muốn nhìn xem ,lúc này có chút sợ liền bỏ đi .
Huệ Nương thấy vạt áo của Hồ Li rộng hơn một chút , một cái đuôi cáo ! Trần Hồ Li đang sử dụng hết sức mạnh của mình . Trầm mặt một hồi , mấy người con hiếu thảo nhịn không được bước đến gần . Ngay lúc nàng còn đang lo lắng , đột nhiên lạnh sống lưng , quay đầu thì thấy một đám ma trơi đập vào mặt .
Có một khuôn mặt nhỏ ẩn bên trong , là một lão nhân , nhưng không phải là lão thái gia kia !
Lúc này không thể suy nghĩ nhiều nữa , nàng nghĩ đến hai phép thuật đã học được , tạo ra lửa từ không trung và lấy đồ từ không trung . Lấy đồ vật thì không được .
Ngọn lửa ! Không thể để Trần Hồ Li phân tâm vào lúc này ! Nghìn cân treo sợi tóc , Huệ Nương cư nhiên tạo ra một ngọn lửa lớn chưa từng có !
Một loạt tiếng hét lên , ma trơi thảm khốc kêu thảm , ma trơi đã không thấy tăm hơi . Huệ Nương sợ là quỷ kế đối phương , không dám quay đầu lại .
Trần Hồ Li phía sau nói : “ Xong .” Huệ Nương thở phào nhẹ nhõm .
“ Trời ơi ! Cái gì , chuyện gì đang xảy ra vậy ?” Quả nhiên là quan tài lão thái gia đang nằm , cả người mọc ra một thân tóc trắng .
Trần Hồ Li có chút suy yếu , “ Bởi vì là phong thuỷ không tốt , ở một nơi khác sẽ chậm rãi tan chảy . Ta mệt mỏi , xương cốt các ngươi tự nhặt đi .”
Nhóm người hiếu thảo ….Khi nghe nói nhặt xương liền bỏ chạy , đại thẩm kia nói : “ Không được , ta sợ , đây không phải là xui xẻo sao ?”
Huệ Nương nghiến răng , đang định đỡ Hồ Li , lại nghe nam trung niên nói : “ Để ta ! Xui xẻo thì làm sao , nếu như con trai ta có thể sống , ta cũng nguyện ý chết .”
Xương cốt được đem đi nơi khác an toàn . Hai người họ cũng vô cùng mệt mỏi trở về sân nghỉ . Tình hình của Bạch cô nương càng ngày tồi tệ .
“ Ta biết là ai làm , ta đem hắn đánh tan .” Bạch cô nương thoạt nhìn so Trần Hồ Li đều hư .
Không biết vì sao , Trần Hồ Li vào sân liền trở nên hăng hái hơn rất nhiều , hắn thản nhiên nói : “ Hắn là đánh chết đi , vừa rồi còn gây chuyện .”
“ Hắn là bằng hữu sinh thời của gia gia ta , sau khi thấy vận khí gia gia tốt , trong lòng ghen ghét …..”Bạch cô nương ngừng miệng , vô cùng bất đắc dĩ nhìn về phía căn phòng phía sau . “ Ta phải đi .”
Trần Hồ Li hỏi : “ Sao ngươi không vào xem một chút ?” Bạch cô nương lắc đầu . Thở dài , lại cười : “ Tạm biệt , đa tạ các ngươi đã giúp ta chuyện lớn như vậy , ta lại không có biện pháp báo đáp .”
Nói xong nàng chậm rãi đi ra khỏi cửa , nhưng vừa tới cửa lại dừng một bước . Cuối cùng , không có quay đầu lại .
Thấy bóng lưng nàng đã đi khuất , cả người Trần Hồ Li xụi lơ còn lẩm bẩm : “ Thật mệt , nhưng không thể mất mặt trước người Bạch gia.”
Ban đầu , Huệ Nương khó cầm được nước mắt , đột nhiên lại nghẹn lại . Tức giận trừng mắt liếc hắn một cái , vội đi nói cho đại thẩm sự việc đã được giải quyết .
Trong lòng mọi người bất ổn , nàng không thể để cho mọi người nghĩ thêm về đêm đó nữa .
Đang nói chuyện , người trong phòng sau hét lên : “ Nương , nương ?” Đại thẩm cùng Trần Hồ Li với Huệ Nương đi vào . Hắn thấy hai người họ liền hỏi , “ Nương , hai người này là ?”
“ Là đại ân nhân , mau đứng lên quỳ xuống , nếu không có bọn họ , cái mạng nhỏ của ngươi đã bị hồ ly đem đi rồi .”
Đại thẩm đỡ nam tử kia đứng dậy , Huệ Nương vội vàng nói : “Đừng , đừng , vị đại ca này vẫn chưa khoẻ mạnh . Hơn nữa , người tu hành chúng ta đều dựa vào cứu thế cứu người , ngươi thật là làm chúng ta khó xử .”
Trần Hồ Li khoé miệng nhếch lên nghĩ thầm ,thủ đoạn này cũng là do ta dạy ngươi.
Nam tử mê mang nói : “ Ta chỉ nhớ có một ngày ra nghĩa trang , hình như ở đâu đó có một cái đầu chó bằng vàng , sau đó ta đào lên , nhưng đào không ra . Sau đó có người nói tưới nước bên trong vào là được , sao ta biết được trong mộ lại có đầu chó bằng vàng đâu ?”
Đại thẩm đánh nam tử hai lần liên tiếp , “ Còn đầu chó vàng , còn đầu chó vàng , nếu không phải tham rẻ , sao ngươi có thể thu hút được hồ ly ?”
Huệ Nương nhịn không được cười , cùng Trần Hồ Li rời đi .