Editer: Đọa Lạc Viêm Quân
Đồng thời hắn sử dụng kim chung ước thúc hành động của bản thân, đảm bảo mỗi hành vi của mình đều chính xác từng giây một, điều này đã hình thành cho hắn lực khống chế cơ thể cực kỳ mạnh.
Đây cũng là khi hắn giết chết Đồng Phàm ở quỷ thị thì Ngạc Long Phiên Cổn của hắn lại có thể xoay mình hơn Dương Thắng hẳn hai vòng. Đồng thời cũng là nguyên nhân khiến hắn có thể cứu được Hoa Hồ khỏi tay của Dương Thắng.
Tô Vân như một con ngạc long không ngừng lùi ra sau, đột nhiên một tiếng oành vang lên, lưng hắn đập vào một gốc cây, Long Du Khúc Chiểu lập tức bị cản trở.
Đôi chân hắn hệt như không có xương cốt mà quấn quanh thân cây hệt như con giao long, nhẹ nhàng lướt một cái, cả người lập tức vòng ra phía sau cây.
Lột xác hóa giao.
Giờ phút này hắn khiến người ta cảm thấy hắn không còn là một con ngạc long vụng về nữa, mà là một con giao long vô cùng linh hoạt!
Người hắn vừa mới vòng ra sau cây, Ngạc Long Phiên Cổn do đôi tay của Dương Thắng thi triển đã cắn lên thân cây, vặn một cái thật mạnh, cây bị xoắn đứt, vang lên tiếng răng rắc, mẩu gỗ vụn bay khắp nơi!
Bên trong gỗ vụn, Tô Vân xoay người, chân phải thi triển tán chiêu Thần Ngạc Bãi Vĩ quét chính diện mặt Dương Thắng.
Trên chân phải của hắn thế mà hiện ra hình xăm đuôi rồng, làm cho chân hắn hệt như một chiếc đuôi tráng kiện.
Cùng lúc đó, cột sống của hắn vang lên ba mươi ba tiếng, hất văng vụn gỗ rơi trên người mình, bảo vệ sau lưng.
Trên lưng hắn hiện ra hoa văn ngạc long. Ngạc long không ngừng rung người, phát ra tiếng gầm như tiếng sấm!
Cùng lúc khi chân phải của hắn quét thẳng lên mặt Dương Thắng, năm ngón tay trên tay trái của hắn xòe ra, trên tay trái cũng hiện ra hoa văn khí huyết hình ngạc long đang há to mồm!
Chân phải của Tô Vân còn chưa rơi xuống đất, tay trái đã thi triển Ngạc Long Xuất Uyên tóm lấy cổ họng của Dương Thắng!
Hắn gần như thi triển đồng thời ba chiêu thức tán thủ, một tán thủ bảo vệ bản thân, hai tán thủ tấn công Dương Thắng, khiến Dương Thắng không kịp trở tay.
Nhưng tâm tình Tô Vân lại nặng nề hẳn. Chân phải của hắn đánh lên mặt Dương Thắng, chỉ cảm thấy đầu Dương Thắng hơi nghiêng đi một chút.
Tay trái của hắn tóm lấy cổ họng của Dương Thắng, khi bóp mạnh thì lại như bóp lên da cá sấu, cá sấu chỉ khẽ quay người là có thể giãy thoát.
Mà vụn gỗ đánh lên lưng của Tô Vân khiến lưng hắn cũng đau rát.
"Tu vi nguyên khí chênh lệch quá lớn." Tô Vân lùi ra sau, lòng thầm nghĩ.
Xét về độ tinh diệu của chiêu thức thì Tô Vân không hề thua Dương Thắng. Bàn về lực khống chế cơ thể, thậm chí hắn còn hơn hẳn Dương Thắng!
Nhưng giữa hắn và Dương Thắng lại có một khoảng cách lớn không thể vượt qua, đó chính là tu vi nguyên khí.
Đòn tấn công của hắn đánh lên người Dương Thắng, lại không thể phá được nguyên khí hiển hóa của Dương Thắng!
"Cho dù Hồng Lô Thiện Biến của ta có thể đột phá lên tầng thứ tư ngay lúc này, cũng không tài nào phá được phòng ngực khí huyết của hắn. Cơ thể hắn hệt như mọc lên một lớp da ngạc long rất dày!"
Tô Vân lùi ra sau né tránh công kích của Dương Thắng.
Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí thiên chia làm hai phần thượng và hạ, phần thượng là dưỡng khí, bồi dưỡng nguyên khí, vận chuyển khí huyết, nguyên khí theo máu được đưa tới các nơi trong cơ thể, dần dần làm mạnh khí lực. Nhưng tác dụng chủ yếu của phần thượng chính là tăng tu vi nguyên khí.
Còn phần hạ của Hồng Lô Thiện Biến, Ngạc Long Ngâm, đó là học xong vận dung, vận dụng tu vi nguyên khí vào trong giao tranh.
Ngạc Long Ngâm ngoài tác dụng chiến đấu ra thì còn có tác dụng làm tăng khí lực, khiến cơ thể được tăng lên rất nhiều.
Ba loại thành tựu lôi âm, hiện hình, hiển hóa của Ngạc Long Ngâm đều là hiệu quả mang tới từ việc khí huyết làm lớn mạnh khí lực.
Đối với việc tăng khí lực thì phần hạ nhanh hơn và tốt hơn phần thượng mấy chục lần.
Khi luyện thành thành tựu thứ ba của Ngạc Long Ngâm thì cơ thể sẽ kiên cố như da ngạc long, mặc dù đao kiếm chém xuống cũng chỉ để lại vết xước nhẹ trên da.
Đòn tấn công của Tô Vân không thể làm Dương Thắng bị thương chính là vì nguyên nhân này.
Trong rừng cây nhỏ, Dương Thắng đang ép sát từng bước, tung ra đủ loại tán thủ.
Tô Vân không ngừng lùi ra sau, cũng lấy tán thủ ra ngăn cản. Dương Thắng tấn công càng lúc càng nhanh, Tô Vân sử dụng tán thủ cũng càng lúc càng thuần thục. Nhưng bất kể là chiêu thức của hắn có tinh diệu cỡ nào thì cũng không cách nào làm Dương Thắng bị thương được.
Khi sức mạnh truyền tới từ trong quyền cước của Dương Thắng càng ngày càng mạnh, khiến Tô Vân không ngừng lùi ra sau để đánh tan sức mạnh của Dương Thắng, cánh tay và chân của hắn bị sức mạnh đó chấn cho càng ngày càng tê nhức, bên ngoài da đầy những vết bầm tím.
"Học đệ, tư chất của ngươi đúng là ngoài dự liệu của ta!"
Dương Thắng điên cuồng tấn công, giọng nói của hắn ta vang lên trong từng tràng lôi âm: "Thảo nào Thủy Kính tiên sinh ở lại đây để dạy ngươi! Người có thể khiến ngài ấy cam lòng bỏ ra mười ngày, quả nhiên có tư chất bất phàm, còn cao hơn cả ta!"
Tô Vân nghênh đón một chiêu tán thủ của hắn ta, bị chấn đến mức khí huyết cuồn cuộn, lảo đảo lùi ra sau. Dương Thắng lập tức nhìn ra sơ hở, lại tung một tán thủ đánh trúng lồng ngực Tô Vân.
Y phục nơi ngực của Tô Vân bị xé rách, phần da thịt trên ngực lộ ra mấy vết cào rất sâu.
"Ngay cả Thủy Kính tiên sinh cũng thưởng thức tư chất của ngươi, theo lý mà nói ta là học huynh của ngươi, cũng có thể tiếc tài." Dương Thắng quét một chân tới, khí huyết hóa thành Ngạc Long Bãi Vĩ.
Tô Vân dời bước né tránh, trong lòng hắn biết rõ nửa chiêu tiếp theo chắc chắn là tán thủ của Ngạc Long Xuất Uyên, nhưng đôi tay hắn đã bủn rủn, tuy biết rõ chiêu thức của đối thủ mà hắn chẳng cách nào ngăn cản, bị Dương Thắng dùng tán thủ của nửa thức Ngạc Long Xuất Uyên tóm lấy bả vai.