Chương 27: Hệt như thần ma (2)

Editer: Đọa Lạc Viêm Quân

Ngạc long do hí thế khí huyết của Hoa Hồ và ba tiểu hồ ly tạo nên thì không rõ ràng như vậy, màu sắc ngọn lửa trong lò thiên địa trong trái tim ngạc long cũng không có nhiều tầng màu sắc như thế.

Vả lại ngạc long của Dương Thắng to lớn hơn, dài chừng hai trượng, còn ngạc long của Hoa Hồ và ba tiểu hồ yêu chỉ dài chừng mấy thước.

Trong cái nhìn của hắn, Dương Thắng và bốn tiểu hồ ly hệt như một người đang nghênh chiến bốn con hồ ly. Bốn hồ yêu di chuyển nhảy nhót, liên tục nhào tới. Mà ở "trong mắt" Tô Vân, chính là bốn con ngạc long nhỏ đang bao vây một con ngạc long lớn mà cắn xé!

Trong trận chiến này, cả bốn đều sử dụng Ngạc Long Ngâm, cùng một pháp môn chiến đấu, nhưng cách dùng các chiêu thức lại không hề giống nhau.

Hoa Hồ và ba tiểu hồ yêu sử dụng chiêu thức truyền thống, chiêu nào chiêu nấy hết sức rõ ràng. Mặc dù bọn họ đang trong trạng thái nổi giận muốn giết chết Dương Thắng để báo thù cho đồng bọn và Dã Hồ tiên sinh của thôn Hồ Khâu, nhưng chiêu thức của bọn họ lại không hề rối loạn chút nào.

Thứ Dương Thắng sử dụng lại là tán thủ* của Ngạc Long Ngâm.

  • Là thế võ chiến đấu tay không tự do.

Khi hắn ta thi triển tán thủ, sắc mặt Tô Vân rốt cuộc đã thay đổi.

Ở trong "tầm nhìn" của Tô Vân, con ngạc long to lớn do khí thế của Dương Thắng tạo nên đã thay đổi hoàn toàn, trở nên khó nắm bắt, khó mà khó đoán được!

Tay phải của Dương Thắng đón nhận chiêu Long Chiến Vu Dã của Hồ Bất Bình, mà tay trái của hắn ta lại thi triển nửa chiêu tán thủ của Ngạc Long Xuất Uyên.

Ở trong "tầm nhìn" của Tô Vân, tay phải của Dương Thắng hóa thành đầu của ngạc long táp tới đầy mạnh mẽ, mở ra cái miệng to đùng!

Cùng lúc đó, tay trái của Dương Thắng đón nhận chiêu Thần Ngạc Bãi Vĩ của Thanh Khâu Nguyệt, rồi tay trái của hắn ta lại thi triển nửa chiêu Ngạc Long Phiên Cổn, lấy tay tóm lấy, phá vỡ chiêu pháp của Thanh Khâu Nguyệt, túm chặt chân của nàng, cào cho chân nàng máu me be bét.

Bên kia, khí huyết trào ra ngoài cơ thể Dương Thắng thì lại sử dụng Long Chiến Vu Dã cắt ngang Long Du Khúc Chiểu của Hoa Hồ!

Hoa Hồ thay đổi chiêu thức, nhưng bị ngạc long do khí huyết hiển hóa cắn đầu, ngay sau đó ngạc long này định chuẩn bị thi triển Ngạc Long Phiên Cổn!

Mà đòn tấn công của Ly Tiểu Phàm thì thuận lợi đánh lên lưng của Dương Thắng, nhưng đòn tấn công đó lại không thể đắc thủ.

Phần lưng gồ lên của Dương Thắng thi triển tán thủ của Ngạc Long Tại Tích. Khi đòn tấn công của Ly Tiểu Phàm đánh lên lưng hắn, cơ bắp và gân trên lưng hắn bật lên dữ dội, đánh bay Ly Tiểu Phàm!

Chỉ trong khoảnh khắc này, bên trong "tầm nhìn" của Tô Vân, Dương Thặng hệt như một con quái vật mọc năm cái đầu rồng, tung đòn từ bốn phương tám hướng.

Ngay sau đó Hồ Bất Bình bị đánh trúng ngực, bay vụt ra sau, đập rầm rầm vào thôn Hồ Khâu, quật sụp một mảng nhà cửa.

Thanh Khâu Nguyệt bị quăng lên, đập ngã thật mạnh xuống đất!

Từng cái móng vuốt hồ ly của Ly Tiểu Phàm bị bẻ gãy, uốn cong, phần lưng của Dương Thắng đánh lên người Ly Tiểu Phàm, đánh bay hắn ra ngoài.

Bên trong bốn hồ yêu, Hoa Hồ có nguyên khí thâm hậu nhất, thực lực cũng mạnh nhất, nhưng lại chẳng có sức lực để đánh một trận với Dương Thắng!

Mắt thấy Hoa Hồ sắp bị Ngạc Long Phiên Cổn vặn gãy cổ, Tô Vân đột nhiên tiến lên, cũng sử dụng Ngạc Long Phiên Cổn cứu hắn ra.

Dương Thắng không thể cứu Đồng Phàm từ trong tay Tô Vân, nhưng Tô Vân lại có thể cứu Hoa Hồ khỏi tay Dương Thắng.

"Tô Vân học đệ, tiên sinh hẳn là dạy Ngạc Long Ngâm cho ngươi chưa được bao lâu nhỉ?" Dương Thắng xoay người lại, ba hồ yêu khác đều ngã lăn dưới đất, bị thương nặng không gượng dậy nổi.

Tô Vân buông Hoa Hồ ra, sắc mặt nghiêm túc đầy nặng nề.

Dương Thắng thản nhiên nói: "Ta nhìn ra ngươi đã tự mò mẫm được mấy cách dùng, nhưng không có danh sư dạy dỗ, chỉ dựa vào ngươi tự mò mẫm thì ngươi vĩnh viễn không cách nào học được tinh túy của nó cả."

Sắc mặt Tô Vân biến đổi, thân pháp của hắn thoáng động, lập tức hóa thành Long Du Khúc Chiểu nhanh chóng lùi ra sau.

Ở trong "tầm mắt" của hắn, con ngạc long to lớn có bốn cái đầu do khí huyết của Dương Thắng hiển hóa ra đang vồ tới hắn, hệt như thần ma!

"Loại cách dùng này, quả thực Thủy Kính tiên sinh chưa từng dạy ta."

Suy nghĩ trong đầu Tô Vân nhanh chóng nảy lên, tuy Cầu Thủy Kính đi khá vội, không truyền dạy tán thủ của Ngạc Long Ngâm cho bọn họ, nhưng nghiên cứu hình ảnh thần ngạc độ kiếp hóa giao long trong tiên đồ khiến cho hắn thấu hiểu sáu chiêu thức của Ngạc Long Ngâm còn sâu sắc hơn cả Cầu Thủy Kính!

Ở trong đầu hắn, sáu chiêu thức Ngạc Long Ngâm đều được hắn lướt qua một lượt, biến thành sáu hình ảnh.

Mỗi một hình ảnh đều có một Tô Vân đang không ngừng tập luyện chiêu thức đó.

Một tiếng xoạt lập tức vang lên, sáu hình ảnh mà Tô Vân tự huyễn tưởng trong đầu lập tức phân giải, mỗi một chiêu được chia làm sáu chiêu thức tán thủ, tổng cộng là ba mươi sáu hình ảnh.

Trong ba mươi sáu hình ảnh này đều có một Tô Vân đang không ngừng tập luyện tán thủ, muốn nhanh chóng nắm bắt được mỗi một chiêu thức tán thủ này.

Tưởng tượng rất khó, nắm giữ được càng khó hơn.

Muốn trong thời gian ngắn như vậy thay đổi thói quen của mình, phá vỡ sáu chiêu lớn, hóa thành ba mươi sáu chiêu tán thủ, làm cho ba mươi sáu tản thủ tổ hợp lại để khiến tứ chi thi triển các tán thủ khác biệt, đồng thời lại điều khiển khí huyết thông hướng tứ chi, đây gần như là chuyện không thể!

Có điều tính linh thần thông của Tô Vân cũng gần như là chuyện không thể làm được, nhưng hắn lại vẫn làm được.

Chuông vàng của hắn làm cho hắn từng giây từng phút tính toán vạch khác biệt, giữ cho các vạch tích tắc, giây, giờ, ngày, tháng, năm vận hành, hơn nữa còn phải chính xác tuyệt đối, không được có chút sai sót nào.