Editer: Đọa Lạc Viêm Quân
Thậm chí con ngạc long do khí huyết hiển hóa còn có thể hợp thể với hắn ta, làm cho mỗi một chiêu một thức của hắn có uy lực tăng lên gấp bội.
Dương Thắng không phải người mà bọn họ có thể ứng phó được.
Tô Vân chậm rãi nhắm mắt lại, dò hỏi: "Học huynh, ta muốn hỏi một chút, làm sao ngươi lại biết thôn Hồ Khâu? Lần trước theo Thủy Kính tiên sinh hẳn là lần đầu tiên ngươi tới đây chứ? Lúc ấy đã tối muộn, ngươi không có khả năng thấy rõ những nơi xung quanh trường làng được."
Hoa Hồ ngẩn ra, quay sang nhìn Tô Vân với ánh mắt nghi hoặc.
Tô Vân lại nói tiếp: "Thủy Kính tiên sinh bảo các ngươi quay về Sóc Phương, ngươi lại càng không có khả năng biết nơi đây có thôn Hồ Khâu. Bây giờ là ban đêm, mà ngươi có thể lập tức mò tới nơi đây. Điều này chứng tỏ, lúc Thủy Kính tiên sinh bảo ngươi quay về Sóc Phương, ngươi không hề đi."
Dương Thắng cười.
"Học đệ thật thông minh, Thủy Kính tiên sinh bảo bọn ta về trước, nhưng lúc ở quỷ thị ta lại gặp được người quen, chính là Đồng Phàm. Gia thế nhà ta thấp kém, không có địa vị gì, bình thường khó mà gặp được bậc công tử thế gia này. Cơ hội này là hiếm có, làm sao ta có thể bỏ qua?"
Dương Thắng nhìn thôn Hồ Khâu phía sau Tô Vân, cười nói: "Vả lại đồng hành với Đồng Phàm còn có các công tử và tiểu thư các thế gia khác, vì vậy ta đã ở lại."
Tô Vân hỏi: "Sau đó đã xảy ra chuyện gì?"
Dương Thắng thản nhiên đáp: "Các công tử tiểu thư của thế gia đại phiệt giàu kiến thức, có thứ tốt gì mà bọn họ chưa thấy, có gì hay ho mà chưa từng chơi. Chút bản lĩnh của ta khó mà nhập mắt xanh bọn họ, nên chỉ cùng bọn họ chơi đùa mà thôi."
Hắn ta mỉm cười: "Khắp Thiên Thị viên này đầy rẫy yêu ma quỷ quái, các công tử tiểu thư thế gia đều thích săn thú, vả lại làm thế còn thể hiện cái đại nghĩa hàng yêu trừ ma. Cho nên bọn ta tìm kiếm khắp nơi, rồi tìm được tới nơi đây."
Hoa Hồ nức nở một tiếng, nước mắt lập tức rơi.
Tô Vân nói: "Học huynh, ngươi đã gặp Dã Hồ tiên sinh, cũng biết Thủy Kính tiên sinh rất kính trọng Dã Hồ tiên sinh. Khi ngươi tới thôn Hồ Khâu này thấy được Dã Hồ tiên sinh, ngươi hẳn là nên khuyên can bọn họ."
"Ta không hề làm thế."
Dương Thắng lắc đầu: "Đúng là ta nhận ra lão hồ ly kia, nhưng các công tử tiểu thư đang hào hứng, ta nói lời ngăn cản chẳng phải làm bọn họ không vui? Ta lấy lòng bọn họ còn không kịp, sao có thể làm ra loại chuyện phá bầu không khí như vậy được? Các công tử tiểu thư chơi vui vẻ thì mới dìu dắt ta được."
Hoa Hồ và ba tiểu hồ ly cắn chặt răng nhìn chằm chằm Dương Thắng, cơ thể càng căng cứng.
"Cho nên ta chẳng những không được làm người ta mất hứng, mà còn phải khiến bọn họ tận hứng mới được."
Ánh mắt Dương Thắng đầy lạnh lùng, từ từ lướt qua Tô Vân và mấy tiểu hồ ly: "Làm sao thì mới có thể tận hứng? Đương nhiên là cùng chung niềm vui với bọn họ, cùng nhau hàng yêu trừ ma. Cho nên ta cũng ra tay giết vào con hồ yêu."
Hắn ta lạnh nhạt nói: "Học đệ, sau khi ngươi giết Đồng Phàm, dẫn một con hồ ly rời khỏi quỷ thị, ta nhìn thấy con hồ ly kia là biết ngươi sẽ tới chỗ này. Học đệ, ngươi cũng sẽ trở thành món quà để ta tranh công xin Đồng gia ban thưởng!"
Còn chưa dứt lời, lôi âm trong lồng ngực hắn ta đã ầm ầm chấn động, đinh tai nhức óc!
Dương Thắng vừa sải bước ra, khí huyết dầy đặc, hệt như ngạc long lao ra khỏi đầm lầy, hung ác vồ tới Tô Vân!
Tuy Tô Vân không nhìn thấy gì, nhưng trong đầu hắn lại xuất hiện hình ảnh một con ngạc long hung ác lao ra khỏi đầm lầy bùn đất, mở ra cái mồm to như chậu máu táp lấy hắn!
Dương Thắng đã tu luyện Hồng Lô Thiện Biến tới tầng thứ sáu. Điểm mạnh chân chính của tầng thứ sáu chính là trải qua những tôi luyện trên con đường tu luyện, cơ thể lại càng mạnh mẽ hơn, trái tim càng có thể cung cấp nhiều máu hơn tới các nơi trên cơ thể. Đồng thời lại thêm nguyên khí dồi dào, khí huyết có thể hiển hóa.
Những gì Tô Vân "nhìn thấy" trong đầu thực ra không phải cơ thể thật của Dương Thắng, mà là sự va chạm cảm ứng của khí huyết mang theo khí thế của Dương Thắng.
Bởi vì không phải nhìn thấy bằng mắt cho nên hình ảnh trong đầu hắn có chút trừu tượng, màu sắc sặc sỡ hệt như một đứa bé dùng bút pháp non nớt và màu sắc loạn xạ bôi trét nên một bức tranh vậy.
Nhưng điều này không trở ngại cho việc hắn nắm bắt được vị trí và động tác của Dương Thắng.
Ngay khi Dương Thắng ra tay, cùng lúc đó bốn con hồ yêu phía sau Tô Vân gần như cũng lướt ra nghênh đón Dương Thắng!
Bốn con hồ yêu Hoa Hồ này cũng tu luyện Ngạc Long Ngâm, tuy thời gian bọn họ tu luyện ngắn ngủi, nhưng vì được Tô Vân truyền thụ cho bốn lôi âm, cho nên trình độ của bọn họ cũng là bất phàm.
Tu vi của bốn hồ yêu còn yếu, Hoa Hồ đang Hồng Lô Thiện Biến tầng thứ ba, còn Ly Tiểu Phàm, Hồ Bất Bình và Thanh Khâu Nguyệt đang tầng thứ hai.
Khí thế được tạo nên khi khí huyết của bọn họ vận hành cũng ánh vào trong đầu Tô Vân.
Dựa vào sự cảm ứng với khí thế và khí huyết, hắn "nhìn thấy" ngạc long của Dương Thắng rõ nét nhất. Ở chỗ trái tim trong cơ thể con ngạc long kia có một hỏa lô thiên địa, trong hỏa lô đang hừng hực bốc cháy, đó chính là nguyên khí của Dương Thắng!
Hồng Lô Thiện Biến, lấy nguyên khí làm hỏa. Nguyên khí trong lò của Dương Thắng đã được tu luyện tới tầng thứ sáu, có lục sắc hỏa diễm, tím đỏ vàng cam trắng lam.
Tô Vân có thể "nhìn thấy" rõ màu sắc của sáu loại lửa kia.
Nguyên khí vận hành, hỏa lô ma sát làm cho lồng ngực Dương Thắng vang lên lôi âm ngạc long. Mà thứ Tô Vân nhìn thấy lại là khói mây bên trên trái tim ngạc long va chạm ma sát, bộc phát ra tiếng sấm sét vang dội.