Chương 2 Liễu Gia
Cuộc sống không giống như mơ, Trần Hạo sau khi xem bản đồ thấy Phiêu Hương thành cách chỗ mình khoảng 50km nên nghĩ giống trong game cấp bậc như hắn chỉ tốn một hơi thở là có thể tới, ai ngờ dù có MP khủng nhưng lại không thể sử dụng được nên phải cuốc bộ tận một ngày một đêm mới tới được nơi.
Vào trong thành, Trần Hạo nhờ vào số đồng nghiệp mới của mình cũng biết được một vài thông tin sơ sơ về tình hình trong thành này như là tại đây gồm 5 gia tộc lớn nắm quyền cai quản các mỏ linh thạch cùng 1 huyễn cảnh, hay về việc các gia tộc đang thi chiêu mộ võ sĩ.
Trần Hạo với sự tự tin về năng lực của mình đã ngay lập tức thử đi ứng tuyển vào 5 gia tộc, tuy không bị thương nhưng cũng lần nào cũng như lần nào chỉ biết đứng im làm bao cát cho mấy kẻ khác, đang mải suy tính kế sách thì từ xa một vị mỹ phụ xinh đẹp trông có vẻ vô cùng giàu có đi tới nên Trần Hạo đành tạm gác suy nghĩ lại vội vã cùng đồng nghiệp tác nghiệp:
- Lạy ông đi qua, ôi lạy bà đi lại bố thí cho kẻ nghèo hèn xin vài đồng lẻ sống qua ngày.
Sau khi tới thế giới này Trần Hạo chỉ mang dáng dấp của một thiếu niên trông khoảng chừng 18-20 tuổi vô cùng ưa nhìn vì vậy so với đồng nghiệp luôn kiếm được hơn chút ít. Vị mỹ phụ ra hiệu cho phu xe đỗ lại ngay chỗ Trần Hạo có vẻ định lấy ra túi tiền, thấy vậy hắn nhanh ý làm công tác nghiệp vụ tích cực hơn:
- Cô nương có tấm lòng bồ tát thương kẻ nghèo hèn nhất định sẽ được trời cao phù hộ, phú quý tiêu không xuể, phu quân anh dũng, con cái đầy đàn, bla... bla...
- Tiểu tử ngươi biết ta bao nhiêu tuổi không mà dám kêu cô nương.
- Ta tuy nghèo nhưng mắt không bao giờ nhìn lầm, cô nương nhất định là thiếu nữ 18, ai sau này lấy được cô nương nhất đinh sung sướng cả đời
- Hừ, tiểu tử ngươi lố quá rồi đó.
Trần Hạo tiếp tục không ngừng tán dương vị mỹ phụ có vẻ giàu có này một hồi nhưng mãi nàng ta vẫn không lấy tiền ra mà chỉ loay hoay không ngừng tìm khắp các túi trên người. Sau một lúc, Vị mỹ phụ vẻ mặt ai ngại cất tiếng:
- Ta chắc vội đi không mang túi rồi.
- Không sao, Không sao, được nói chuyện với đại mỹ nhân như cô nương tại hạ mãn nguyện rồi.
- Tiểu tử, ngươi thật thú vị, ngươi có muốn vào Liễu gia làm người hầu cho ta không?
Trần Hạo nghĩ đến việc phải làm người hầu hơi thất vọng nhưng được ăn no ngủ ấm hàng ngày thì so với hiện tai quả thật tốt hơn rất nhiều vội vàng trả lời:
- Cô nương không lừa ta chứ? Ta được được vào Liễu gia làm sao?
- Ai thèm lừa ngươi, nếu đồng ý sau này tiểu tử ngươi sẽ làm hầu cận bên cạnh ta đi.
- Tất nhiên đồng ý rồi! đạ ta tiểu thư chiếu cố.
- được rồi thu xếp đồ đạc đi luôn cùng ta đi! à đem chỗ đồ ăn này chia cho bạn bè của người đi coi như quà chia tay.
Trần Hạo đâu có đồ gì mà thu xếp nên đi cùng theo xe của vị mỹ phụ luôn nhanh chóng rời đi, để lại phía sau là ánh mắt cùng tiếng chửi rủa của đám đồng nghiệp vọng theo.
............................................................................................................................................................................................................................................................................................
Liễu gia là một trong 5 gia tộc nắm quyền tại Phiêu Hương thành tuy rằng sa sút nhưng vẫn là 1 đại thế gia. Trần Hạo trước đây đã từng tới thử sức ăn đấm lên bờ xuống ruộng mà cuối cùng cũng bất thành như tại các gia tộc khác không ngờ bây giờ lại được vào dễ dàng thế này. Thoáng chốc đã tới Liễu Phủ, Trần Hạo vội chạy lên đỡ vị mỹ phụ xuống xe:
- Tiểu thư cẩn thận.
- Tiểu tử vào Liễu gia rồi phải gọi ta là Phu Nhân nhớ chưa?
- Dạ! Thưa phu nhân.
- Thông minh lắm! Được rồi ta tự đi được.
Vừa bước vào Liễu gia tiếng Yên Hoa vang lên:
[- Ting! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ gia nhập guild. ]
[- Phần thưởng 100 điểm tinh hoa và 1 hộp quà bí ẩn đã được gửi tới kho đồ. ]
[- Thêm nhiệm vụ học tập 1 võ kỹ.]
- Thế này cũng được tính sao? Điểm tinh hoa là gì vậy?
- Điểm tinh hoa chủ nhân có thể vào biểu tượng shop bên cạnh trái dùng để mua vật phẩm, đan dược, võ kỹ.
Trần Hạo cũng biết có shop trang bị kia nhưng lúc trước không thèm ngó qua vì theo kinh nghiệm gamer lâu năm thì cái shop này với dân cày có cũng như không. Với số điểm vừa kiếm được Trần Hạo hơi tò mò nên tặc lưỡi ghé qua xem thử:
- Cái gì một cái gang tay cấp Linh Vũ cũng tới 2500 điểm tinh hoa sao? Đắt vậy má.
Trần Hạo sau đấy khỏi cần suy nghĩ giây phút nào từ bỏ luôn hy vọng sắm đồ từ shop này, quyết định an phận tại Liễu gia 1 đoạn thời gian rồi tìm cách khác.
Sau khi vào Liễu Gia, Trần Hạo được an bài làm hầu cận cho vị mỹ nữ kia, ngoài việc lo liệu nước tắm và đi theo bê đồ khi nàng đi mua sắm thì không phải làm gì khác nên rất nhiều thời gian rảnh tán phét cùng hạ nhân trong Liễu gia cũng từ đó mà nắm được không ít thông tin, biết không ít việc cũng như thông thạo cách cư xử, nói chuyện ở đây. Từ chuyện Liễu gia chủ hiện tại không hề biết võ công tại thế giới này bị coi không khác gì phế nhân nhưng do có tài kinh doanh và là con trưởng tộc trước nên được làm gia chủ, việc thu nạp đào tạo võ tu lại do Liễu nhị gia đảm đương đến việc ngoại tình của các thế thiếp Liễu gia chủ với hạ nhân, hay như thông tin về vị mỹ nữ hôm trước Trần Hạo đều nắm rõ. Tên nàng là Như Nguyệt tuổi mới vừa 28 vì cha nàng nợ Liễu gia một khoản nợ lớn không thể trả nổi nên mới phải lấy Lão gia chủ già khọm trừ nợ, dù mang thuộc tầm trẻ trung nhưng sau vài buổi nàng ta cũng bị Lão Liễu xếp xó mấy năm nay chả đoái hoài.
Đang tán phét tọc mạch chuyện trong Liễu phủ thì một vị nữ nhân vẻ mặt lạnh như băng khoảng chừng 16 tuổi lướt qua khiến Trần Hạo thất thần nhìn theo với ánh mắt đầy dục vọng. Tên Hạ nhân thấy vậy vội can ngăn:
- Này, Này, Ở kìa nghe tao nói không đấy, ngươi muốn bị moi mắt à.
- Nghe rồi nàng ta là ai vậy!
- Nàng là con gái lão gia chủ tên Liễu Vân, này nghe ta nói không đấy, NÀY!!! ta bảo đừng nhìn nữa mà không đến phần ngươi đâu?
- Ta không điếc ngươi làm gì nói lớn vậy, Sao ngươi chắc không đến phần ta.
- Bởi vì nàng ta 16 tuổi đạt tới khí vũ cảnh tầng 4, mất 6 tháng đã thăng lên tầng 5, hôm trước hình như cô ta còn đã phi thăng tầng 6 rồi, trông vậy thôi cô ta là thiếu niên kỳ tài của Liễu gia đó. Dù nàng mù mắt nhìn trúng ngươi thì gia chủ cũng không đồng ý.
- Hừ người mở to mắt cho ra mà xem, sẽ có ngày ta thu nàng về hậu cung cho các ngươi coi. Không chém gió với ngươi nữa, phu nhân chắc cũng luyện võ xong rồi, ta phải đi chuẩn bị nước tắm đây.
Trần Hạo vội dời đi chuẩn bị nước tắm cho Như Nguyệt, công việc này tuy không nặng nhọc nhưng mỗi lần Như Nguyệt tắm đều không ngừng trêu đùa khiến Trần Hạo chịu đầy uất ức, lần nào cũng phải cố gắng bóp cổ "hằng em" mới có thể kiềm chế.
Trong thế giới không ngừng tranh đấu cường giả vi tôn này dù là thiếu phu nhân Như Nguyệt cũng cần luyện võ. Mặc một bộ y phục mỏng đã thấm ướt mồ hôi, khiến cho y phục đã mỏng giờ lại bám sát vào cơ thể làm cho từng đường cong trên cơ thể Như Nguyệt như đập vào mắt, về lại phòng đúng lúc Trần Hạo cũng vừa chuẩn bị nước tắm xong đang chuẩn bị rời đi, nàng ta lại cất tiếng kéo lại:
- Tiểu tử khoan đi đã, lại đây giúp ta cởi y phục ra đã.
Trần Hạo đã quen với việc trêu đùa này của nàng ta nên tự nhiên đi tới gần, cởi nút thắt phía sau lưng giúp nàng ta, mặt thì tươi cười nhưng trong lòng thầm chửi rủa:
- Tiểu Dâm Nữ này không ngừng trêu chọc ta. Lão khọm già kia chắc không đáp ứng nàng nên lấy việc trêu chọc gia gia ta để giải khuây đây mà. Đã thế Lão tử nhất định phải đè ngươi ra chịch.
Bình thường công việc như này đều do nữ tỳ phụ trách nhưng Như Nguyệt từ khi có Trần Hạo nhất định để Trần Hạo đảm đương phụ mình tắm rửa. Nàng lấy việc trêu chọc tiểu thiếu niên mới lớn này làm trò tiêu khiển.
Vừa giúp nàng chải tóc, Trần Hạo vừa tranh thủ quan sát đồ đạc xung quanh trong phòng cho phân tâm thì thấy từ trong ngăn tủ của lão khọm già lọ thuốc màu xanh lục. Tất nhiên Lọ thuốc này không có gì bất thường nhưng hình như nó đã giúp Trần Hạo nhớ ra gì đó nên khiến hắn nở nụ cười đầy vô sỉ.
PS Hệ thống tu luyện
Khí Vũ Cảnh: level 1-->89
Linh Vũ Cảnh: level 90--> 179
Huyền Vũ Cảnh:level 180-->269
Thiên Vũ Cảnh: level 270-->359
Tôn Vũ Cảnh: level 360--> 449
Võ Hoàng Cảnh: level 450 -->539
Chiến Đế Cảnh: phân level 540--> 629
Cực Hạn Cảnh level 630-->719
....
mỗi 10 level là một tầng.
Cấp bậc đan dược, vũ khí cũng phân chia theo cấp bậc võ giả