Chương 1 Xuyên Không
Trần Hạo một thanh niên 21 tuổi bình thường sống trên địa cầu. Từ lúc nhỏ đến khí 18 tuổi Trần Hạo luôn nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ từ học thêm ở đâu thi vào trường nào đến sau này làm nghề nghiệp gì đều luôn tuân theo kế hoạch của cha mẹ. Duy chỉ có một việc khiến hắn tự hào đó là trình độ chơi thể loại game RPG nơi có thể làm chính mình và cũng là nơi bằng trình độ legend của mình hắn đã thành lập cả một hậu cung đầy những em elf, nhân thú, loli….
Với học lực không nổi trội hắn thi vào một trường cấp 3 ở huyện. Sau đấy thi vào một trường đại học không quá nổi bật nhưng đúng chuyên ngành mà bố mẹ hắn đã lựa chọn
- Bách Diệp làm người yêu tôi nhé?
Mọi người xung quanh đang đứng ở quảng trường mất không tới 5s để tìm ra kẻ liều mạng vừa tỏ tình với hoa khôi trường, những âm thanh tò mò ngay lập tức nổi lên sau đó:
- Hắn là ai vậy?
- không biết
- Ta biết hắn, hình như là Trần Hạo sinh viên năm 3 chuyên ngành….
- Sao tao chưa thấy thằng mặt l này trong lớp bao giờ.
- Bạn cùng lớp mày à.
- Cùng lớp với tao á? Tao cũng chả rõ, chưa bao giờ để ý thấy.
Hoa khôi của ngôi trường này- Bách Diệp khiến bao nhiêu nam sinh trong đó có Trần Hạo ban đêm về làm bạn với 2 tay. Khác với các hoa khôi khác Bách Diệp đến giờ chưa từng đồng ý trở thành bạn gái của ai ngay cả với con trai của một vị tỷ phú trong trường khiến cho đám nam sinh càng mơ mộng. Thấy có người gọi tên mình nên dừng lại quan sát:
- Bạn vừa gọi tôi sao?
- Cậu.. Cậu.. làm người yêu tôi nhé?
Một thoáng im lặng lan tỏa cả hội trường, nhiều người hàm dưới đã trễ xuống chạm cả đất. Tỏ tình với Bách Diệp là điều gì đó tối kị của nam sinh ngôi trường này, đây vừa là hiệp ước tồn tại vô hình vừa là chả kẻ nào ngu tự rước nhục vào thân vì nàng đã từ chối thẳng thừng không ít công tử nhà giàu nứt đố đổ vách.
- Đéo.
âm thanh giả giọng nữ không biết từ đâu vang lên phá tan yên lặng khiến cả hội trường và Bách Diệp cũng phải bật cười. Với một kẻ chưa làm điều gì khác ý bố mẹ thì đứng trước đám đông như này cũng đủ để hắn muốn chết đi sống lại rồi, Trần Hạo đâu còn mặt mũi đứng lại vội chạy khỏi đây trong tiếng cười vẫn không ngừng phía sau.
............................................................................................................................................................................................................................................................................................
Đâu còn mặt mũi vào lớp, Trần Hạo lên tầng thượng chờ đến hết giờ rồi về nhà, như mọi khi đang thơ thẩn trên đường về thì bỗng có tiếng hét chói tai gần đó vang lên:
- Cẩn thận!
Nhưng tiếng hét kia không phải nhắc Trần Hạo, mà là kêu cô nàng Bách Diệp đang đi phía sau hắn. Trần Hạo chưa hiểu nguyên nhân gì nhưng theo phản xạ vội đẩy Bách Diệp ra lên vỉa hè, ngay sau đó tiếng va chạm vang lên.
- R.... Ầ.....M.....
- Ta sẽ chết thế này sao? Đ- má, Ta còn chưa được chịch. Chết vì sĩ gái ư, không được Tác ơi suy nghĩ lại đi, kịch bản cứu hoa khôi rồi chịch nàng của ta đâu Tác. Ta không làm main nữa, ai đó cứu tôi với, HELP ME.
Bách Diệp ngơ ngác quan sát xung quanh nhanh chóng nhận ra Trần Hạo vừa cứu mình khỏi tai nạn đang nằm hôn mê trên đất, cô nàng vội vã chạy lại( tại nạn thì để nó nằm im gọi 115 nhé đừng có nhấc lên như mấy phim ngôn tình ):
- Trần Hạo cậu không sao chứ? Có ai không gọi cấp cứu giúp với. Gọi cấp cứu giúp tôi với....
-"Đùi của con gái hóa ra mềm như này sao, hương thơm này sao quen thuộc vậy, À hình như là mùi dạ hương trong phòng tắm của Trần Huyền( em gái Trần Hạo). Kiếp sau ta nhất định phải chịch hết nữ nhân mà ta gặp được, nhất đinh phải thu hết các nàng vào hậu cung chịch đến khi liệt dương mới thôi, nhất định"
Đó là dòng suy nghĩ cuối đời trước khi nhắm mắt xuôi tay của Trần Hạo.
- Ting. Chúc mừng kí chủ, người đã được lựa chọn để du hành thế giới khác.
Đúng lúc đã từ bỏ hy vọng sống, buông xuôi đón nhận cái chết thì âm thanh nữ nhân không biết từ đâu chợt vang lên khiến Trần Hạo giật mình:
- Cái méo gì đây. đừng nói là ta xuyên không như mấy truyện Sắc hiệp trên yy nhé.
- Đúng vậy! Ta là hệ thống sẽ hướng dẫn chủ nhân tại thế giới mới.
- Á, Ngươi có thể đọc suy nghĩ của ta sao?
- Đúng thế. có thể coi ta là một phần ý thức của chủ nhân được thêm vào để hỗ trợ chủ nhân.
Trần Hạo cũng chả hứng thú với kiểu chuyển sinh này vì theo kinh nghiệm thì cũng chả sung sướng gì thường hắn sẽ chuẩn bị được đám nhà giàu hành ra bã và phải đi cứu giúp một đám ất ơ hoặc làm anh hùng vô công dồi nghề rảnh rỗi cứu thiên hạ. Lười nhác mở mắt quan sát xung quanh, định xem thế giới mình đến như thế nào nhưng "đù! hệ thống sao vẫn éo có gì thay đổi thế này", không gian vẫn chỉ có một màu đen vô tận. Trần Hạo nảy sinh nghi ngờ về cái hệ thống mình nhận được.
- Chủ nhân, ngườii không cần nghi ngờ. Ta đang thực hiện chuyển giao người tới thế giới khác, người chịu khó chờ một lúc 4G ở đây lag quá.
- Hệ thông, ta có thể lựa chọn nơi đến không?
- Không thể.
- Nếu quay vào một thế giới nhàm chán như trước thì thôi cứ để ta chết đi.
- Ting! 100%! Đã hoàn thành cổng dịch chuyển thời không, Xác nhận dịch chuyển.
- Ơ, Khoan đã chúng ta còn đang thương lượng mà, ta đã đồng ý đâu. Ơ kìa!
Một ánh sáng chói mắt bỗng chốc tỏa ra rồi một luồng thông tin ngay lập tức truyền vào não bộ của Trần Hạo về thông tin cơ bản cần biết trên thế giới sắp tới khiến Trần Hạo đầu như muốn nổ tung.
............................................................................................................................................................................................................................................................................................
Nơi Trần Hạo xuyên không đến là Thần lục, một trong 9 lục địa được loài người ở đây tôn thờ là những lục địa đầu tiên được các vị thần sáng tạo ra từ hỗn đỗn. Tại đây con người và các sinh vật có thể hấp thu linh khí tích tụ vào cơ thể dựa vào đó tu luyện thành Thần nên mới có tên là Thần lục.
Khác với Trái đất, tại đây không chỉ con người có trí thông minh mà rất nhiều loài khác cũng có như: thú nhân, tiên tộc, ma tộc, tinh linh,… Mỗi tộc tùy vào thể chất lại có khả năng tu luyện khác nhau, vì vậy tranh đấu giữa các loài là việc không tránh khỏi hơn thế khả năng tu luyện của các loài khác không những không kém mà còn có phần cao hơn loài người, yếu thế sau các cuộc chiến lãnh địa của nhân tộc dần bị thu hẹp thậm chí còn bị coi là chủng tộc thiểu số. Nguyên nhân gây mâu thuẫn giữa các tộc chính là từ những mỏ tài nguyên tu luyện (mỏ linh thạch, dược viên,…) cũng như huyễn cảnh tu luyện rải rác trên các lục địa .
- Chúc mừng kí chủ tới thế giới mới.
- Chúc mừng quái gì chứ, vậy giờ ta phải làm gì? Nhiệm vụ gì đó đâu khỏi dài dòng đưa ra đi.
- Chủ nhân chỉ cần đưa linh lực vào chiếc nhẫn trên tay, mọi thông tin người cần đều có ở đấy hết.
- Linh lực? Ta là newbie mà hướng dẫn kỹ hơn chút đi?
- Ở đây linh lực như tứ chi của người, Chủ Nhân chỉ cẩn tập trung cảm nhận, điều động linh lực như đang vân động một bộ phận cơ thể từ trong đan điền vào kinh mạch rồi bộc phát ra ngoài là được.
Trần Hạo tuy chả hiểu cái gì nhưng cũng thử làm theo cảm nhận rồi hình dung về việc điều động luồng sức mạnh vô hình gọi là linh lực kia trong kinh mạch, ngưng tụ tại đầu ngón tay chuyển vào chiếc nhẫn. Không ngờ quả thật là có tác dụng, một màn hình dần dần xuất hiện từ chiếc nhẫn như bảng thông tin trong các game RPG.
- Name: Trần Hạo
- Level: 99999+ (Bán thần)
- HP: 10.000.000.000 DEF:10.000.000.000
- MP: 10.000.000.000
- Võ Kỹ: 0
- Ma Pháp: 0
-…
Trần Hạo xem xong mồm há hốc, không ngờ với vận số đen đủi như mình lại có thể xuyên không đến thế giới khác để làm thần linh sao:
- Nịt mẹ, buff từ từ thôi tác ơi. Mà khoan đã, Nếu là thần thì hệ thống, bí kíp, võ kỹ, ma pháp, tiền, của ta đâu?
Hệ thống thấy vẻ mặt in đầy ý tưởng về tương lai dâm dục của Trần Hạo, lạnh lùng đáp:
- Tất nhiên tự lao động mà kiếm đi, ta đâu phải ngân hàng đâu.
Trần Hạo đang vui vẻ nghĩ về tương lai ăn chơi trác táng tại thế giới này, rảnh rỗi dùng sức mạnh giúp loài người trở thành chúa tể thì nghe tới đây nhận ra tương lai tăm tối hơn cả màn đêm nhà chị dậu đang chờ mình phía trước.
- Ngươi kéo ta đến đây để làm bao cát sao, tiền cũng không có, võ kỹ, ma pháp cũng không. Ôi, ước mơ xây dựng hậu cung của ta!!!!
- Người khỏi lo, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, người khác được thưởng.
- Đúng rồi còn nhiệm vụ, nhiệm vụ ở chỗ nào nhể, À đây rồi!
[- Nhiệm vụ chính:
Tiêu diệt ma tộc, tinh linh tộc, elf tộc, nhân thú tộc....
Thăng cấp thần linh khiến chúng sinh tôn thờ.
- Nhiệm vụ giai đoạn 1:
- Hoàn thành một Dungeon.
- Nhiệm vụ tân thủ:
gia nhập một gia tộc ( phần thưởng: ???)
Khám phá 1 thành trì ( phần thưởng: ???)
Săn 10 đầu yêu thú lv10.
thu thập 1 nô lệ.]
Quan sát xong bảng nhiệm vụ chán ngắt chỉ toàn là phiêu lưu, đánh đấm cũng không khác gì trong các game tại địa cầu mà Trần Hạo chả cần suy nghĩ 1 giây ngay lập tức quyết định:
- Hừm, May mắn lắm mới có thể xuyên không, Ta sẽ không làm bất kì việc gì theo ý người khác nữa. Thần sao? Vậy ta sẽ làm Ma vương, thể loại phiêu lưu chiến đấu á? Ta quyết định đây là game 18+, mỹ nữ, tinh linh, thú nhân các nàng hãy chờ ta.
- Chủ Nhân chỉ có hoàn thành nhiễm vụ người mới có thể quay về trái đất thôi. Người mau kích vào nhận 2 nhiệm vụ chính đi!
- Ai nói ngươi ta muốn quay về Trái đất.
- Nhưng...
- Thôi khỏi nói nữa, mà hệ thống rốt cục ngươi là thứ gì vậy sao ta không tìm thấy thông tin về thứ gì giống như ngươi ?
Không giống như các lần trước âm thanh trực tiếp truyền vào não bộ, lần này một nữ nhân chỉ bé cỡ bàn tay nhưng vô cùng xinh đẹp bay ra từ mi tâm đậu trên vai của Trần Hạo nói chuyện..
- Chủ nhân có thể coi ta như những NPC trong game để hướng dẫn tân thủ là được. Ta đảm bảo chủ nhân người sẽ không chán ghét thế giới này đâu. Người mau nghe ta nhận nhiệm vụ chính đi.
Ngắm nhìn tiểu yêu xinh đẹp này Trần Hạo bỗng nảy ra suy nghĩ dâm dục "nếu nàng ta lớn hơn một chút nhất định sẽ phải thử ra lệnh cho nàng….. ":
- Ta bảo không nói nữa mà!
- Đừng mà
[ Xác nhận từ chối nhiệm vụ]
Mặt NPC dài như trái mướp quai hàm thì rớt xuống tận chân, lắc đầu ngán ngẩm " trời ạ, sao ta lại tuyển phải một kẻ chán đời thế này cơ chứ". Trần Hạo sau khi xóa bỏ nhiệm vụ tiếp tục nói:
- Ngươi xinh đẹp vậy cần gì phải giả thần giả quỷ, lần sau biến ra như này nói chuyện cho tiện hơn đi?
- Có một vài nguyên nhân không tiện về sau chủ nhân sẽ biết. Chủ nhân tên ta là Yên Hoa sau này người gọi tên ta nói chuyện cho thuận tiện. Người còn có thắc mắc gì cần ta giải đáp không? Chắc lúc nãy chủ nhân ấn nhấm người có muốn ta khôi phục nhiệm vụ chính không?
Trần Hạo đâu ngu tới mức để NPC rắt mũi, qua những lời Yên Hoa vừa nói Trần Hạo thầm nghĩ:
- May mắn lắm ta mới có thể đến thế giới tốt đẹp này, sao phải quay lại trái đất cơ chứ. Đúng theo ta đoán Nàng ta không hề đọc được suy nghĩ, nếu không đã biết dự tính của mình mà ngăn lại.
Biết những suy nghĩ đen tối của mình không bị nhìn thấy nên Trần Hạo thoải mái hơn nói chuyện:
- Chuyện đó tính sau đi. Yên Hoa ngươi có thể cấp trướcgiúp ta một bản đồ nho nhỏ đến thành thị gần nhất được không? Ta muốn tự mình tìm hiểu, trải nghiệm một vòng cho quen thuộc thế giới này hơn đã.
- Umk chuyện này? Thôi được rồi coi như đây là quà tân thủ cho chủ nhân.
[ Ting! Xác nhận xóa bỏ nhiệm vụ lần đầu khám phá thành trì].
Một bản đồ ngay lập tức xuất hiện trong tay Trần Hạo. Sau một hồi xem xét, Trần Hạo quyết định hướng về tòa thành gần nhất tên là Phiêu Hương thành để tìm kiếm thêm thông tin về thế giới thú vị này.
- Các mỹ nữ! Ma đế ta tới đây.