Nhựt Hào rửa sạch lê đưa cho Tố Quyên cùng lấy một ít lương khô ra, cả hai vừa ăn vừa nói chuyện. Nhựt Hào khẽ hỏi ý kiến.
- Em dẫn anh về thành phố để đăng ký trở thành thức tỉnh giả nhé, anh cũng muốn đăng ký vào hội Đại Nam của em, sau này chúng ta đi đâu cũng bên nhau, được không bảo bối.
- Hứ! Ai đồng ý đi theo anh chứ, nằm mơ đi. Tố Quyên e thẹn nói.
Nhựt Hào khẽ kéo nhẹ cô vào lòng âu ếm nói.
- Em không theo anh thì anh sẽ...ăn thịt em. Nói rồi môi hắn nhanh như chớp bắt lấy môi Tố Quyên.
- Ưmm... Thiếu nữ người ngọc toàn thân khẽ run.
Tố Quyên bị Nhựt Nam tập kích bất ngờ vội vàng ngọ ngoại phản kháng. Nhựt Nam thấy nàng phản kháng yếu ớt, tay trái từ trên trượt xuống dừng lại trước ngực Tố Quyên, khẽ nắm lấy một bên ngọc thỏ căng tròn, bóp nhẹ qua làn y phục, vùng mẫn cảm bị tập kích Tố Quyên khẽ rên một tiếng yêu mị, cả người mềm lại, ý loạn tình mê. Nhựt Hào thấy xung quanh mọi người vẫn chưa ra khỏi lều, nên hắn càng được nước lấn tới. Hắn mút lấy môi nhỏ của nàng, chiếc lưỡi khuấy động miệng Tố Quyên làm phát tán từng đợt hương thơm, thiếu nữ lúc này đã động tình, mũi khẽ ngân lên những âm thanh câu hồn đoạt phách, khiến tiểu đệ Nhựt Hào biểu tình không thôi.
Nhựt Hào như trong cơn say, hắn quên mất rằng xung quanh còn có những lều khác, bàn tay tham lam trượt vào áo của Tố Quyên bắt lấy thỏ ngọc biến chú thỏ thành nhiều hình dạng, đầu ngón tay nhẹ khẫy núm vú đã cương cứng của cô. Tố Quyên lúc này bị kích thích làm hưng phấn, tay cô phối hợp vòng qua cổ Nhựt Hào, mặc cho hắn kích thích, thở gấp không thôi. Tiểu đệ Nhựt Hào lúc này đã căng cứng như sắp bùng nổ, hắn dứt khoát cởi bỏ thắt lưng để tiểu đệ dễ thở, một tay vẫn xoa bóp ngực Tố Quyên, bàn tay khác khẽ nắm lấy bàn tay nàng rồi di chuyển đến tiểu đệ của hắn. Tố Quyên cảm thấy tay mình vừa chạm vào thứ gì đó vừa cứng, vừa nóng vội rụt tay lại, nhưng hắn không để nàng được như ý, buộc tay cô phải nắm vào tiểu đệ, miệng khẽ dụ dỗ.
- Bảo bối, ngoan nào!
Tố Quyên nghe vậy cũng không rụt tay về nữa, tay nắm nhẹ vào tiểu đệ Nhựt Hào, Nhựt Hào nắm tay cô hướng dẫn khẽ vuốt lên xuống cái thứ nóng hỏi kia, dường như đã có chút quen Nhựt Hào buôn tay ra để Tố Quyên tự làm, mặc dù còn chưa được trơn tru lắm. Nhựt Hào cảm thấy sảng khoái, dần dần dục vọng đạt cao trào, hai tay hắn bắt đầu cởi áo của Tố Quyên, miệng trượt xuống gặm ngay đầu vú đang căng cứng, vừa mút vừa gẫy chiếc lưỡi trên đầu vú, đôi tay hắn nhẹ nhàng tuột chiếc quần của nàng, trên người Tố Quyên chỉ còn độc mỗi chiếc quần lót, chiếc quần lót lúc này cũng đã ướt một góc.
Lần trước vì nhiễm dâm hương, đầu óc mơ mơ hồ hồ, còn lần này tỉnh táo Nhựt Hào ngắm nhìn kỹ cơ thể xinh đẹp của Tố Quyên, chân nàng thon dài trắng sáng, nước da bóng mịn, chiếc eo thon đẹp, cặp nhũ phong tròn như bánh bao, đặc biệt đấu vú nhỏ và nhọn khiêu khích ánh nhìn, kết hợp với gương mặt xinh đẹp động lòng người, đúng là vu vật trời ban. Nhựt Hào nuốt nước bọt ực ực, cảm thấy Nhựt Hào nhìn mình chăm chăm, Tố Quyên một tay che mặt, một tay che ngực, hai chân khẽ co lên, hận không có cái lỗ để trốn, thật là mắc cỡ mà.
Nhựt Hào sau một lúc xuất thần, hắn bắt đầu tiếp tục công việc dang dở. Hắn khẽ dùng lực tách hai chân cô ra, miệng ra lời ngọt ngào dụ dỗ, Tố Quyên chống trả cho có, tay bắt đầu kéo nhẹ quần lót nàng xuống, một tam giác nhỏ màu đen gọn gàng xuất hiện trên khe rãnh màu hồng huyền bí đầy nước. Nhựt Hào cuối xuống hôn lên khe rãnh huyền bí kia, Tố Quyên thấy vậy vội nói khẽ.
- Đừng, nó bẩn lắm... Ư... chưa nói hết câu Tố Quyên đã phải cắn răng rên lên sung sướng.
Nhựt Hào hôn âm đạo hồng hồng xinh đẹp của Tố Quyên, lưỡi đánh liên tục, từng cơn sóng khoái cảm làm cô sướng không sao tả siết, chỉ muốn rên cho thật lớn, nhưng vì xung quanh còn có người cô chỉ biết cắn răng rên hừ hừ, hai tay vẫn đang bịt chặt mắt. Nhựt Hào thấy khe bướm đã ướt đẫm một mãng, hắn chuyển thân kéo hai tay Tố Quyên đang che mặt ra, mặt đối mặt Tố Quyên. Nhựt Hào nhìn vào gương mặt đang hồng nhuộm xinh đẹp, đôi mắt long lanh ướt át của Tố Quyên khẽ nói.
- Bảo bối ngoan, đời này, kiếp này của em hãy giao cho anh nhé.
Tố Quyên nhìn vào mắt Nhựt Hào, nghe lời đường mật của hắn, con tim cô nhảy loạn, mách bảo cô rằng, người nam nhân này sẽ mang đến cho cô hạnh phúc, cô e thẹn giọng như muỗi kêu nói.
- Yêu...yêu em đi...
Nhựt Hào chủ động hôn lên môi cô, chiếc lưỡi quấn lấy lưỡi Tố Quyên, cô gái nhỏ choàng tay quanh cổ hắn. Nhựt Hào đưa dương vật của hắn từ từ tiến vào âm đạo ẩm ướt của Tố Quyên, cảm giác tiểu đệ đã bị bao lấy, nơi đó vừa mềm, vừa ấm áp tâm hồn hắn như phiêu lãng chín tầng mây.
- Bảo bối, anh sướng quá. Nhựt Hào trong cơn sảng khoái nói.
- Em... em cũng vậy. Tố Quyên khẽ đáp.
Nhựt Hào bắt đầu chuyển động, lúc đầu còn nhẹ nhàng, càng về sau càng dồn dập hơn, sợ phát ra tiếng động xấu hổ đánh thức người xung quanh, Nhựt Hào chỉ trượt lên xuống trên cơ thể Tố Quyên, trượt càng lúc càng mạnh càng sâu làm Tố Quyên thở dốc không thôi, thân thể trắng ngần của nàng lúc này cũng đã đỏ ửng, Nhựt Hào tiến vào càng lúc càng mạnh Tố Quyên cảm giác cơ thể sắp lên cao trào, lúc này Nhựt Hào khẽ nói.
- Bảo bối anh sắp ra rồi.
"Em cũng...ư..ư.." Tố Quyên chưa nói hết câu cảm thấy Nhựt Hào vào ra càng lúc càng nhanh khiến nàng bất giác tiết xuất như hồng thủy, trong miệng thanh âm rên rỉ phát ra lớn hơn một tý. Cảm giác bên dưới âm đạo Tố Quyên đang co bóp dữ dội, Nhựt Hào sướng không sao tả siết, trượt một phát cuối thật mạnh và sâu phóng xuất tinh hoa thẳng vào bên trong cô, cả hai cũng khẽ ngân một tiếng sảng khoái. Hai người mồ hôi lấm tấm nhìn nhau âu ếm, Nhựt Hào hôn môi Tố Quyên khẽ nói.
- Bảo bối của anh, sau này có cơ hội chúng ta lại vui vẻ, anh nhất định sẽ cưới em làm vợ, khiến em cả đời không rời xa anh, mỗi đêm đều làm cho em thoải mái, chịu không?
- Sắc Lang xấu xa, chỉ giỏi bắt nạt em. Tố Quyên miệng nói xấu xa, trong lòng thì vui vẻ không thôi.
Sau một trận điên cuồng qua đi, Nhựt Hào và Tố Quyên nhìn vào mắt nhau đều thấy được sự thỏa mãn, cả hai mặc lại quần áo. Tố Quyên e thẹn nói.
- Anh thật xấu xa... mới sáng sớm mà... cô không dám nói tiếp, vội vàng về lều của mình để đánh thức Phượng Hằng.