Không đợi bọn họ trao đổi gì, tiếng rống đau đớn của con quỷ vật liền kéo hai người ra khỏi sự ngạc nhiên.
Cả hai cùng lúc lách người hợp lại một chỗ, còn con quỷ vật đang đưa tay cầm lấy thanh kiếm Trừ Ma cắm ở cổ mình, sau đó giật mạnh ra.
Máu tươi đen ngòm phun mạnh ra xa đến vài mét. Nó há miệng hét lớn như để phát tiết sự điên cuồng tột độ của mình.
Ở đối diện, Lê Minh tung người nhảy ra trước, còn Thiên Duy lách người lui về sau cách đó hơn chục mét mới dừng lại.
Có bài học lần đầu nên bây giờ cả hai quyết định để Lê Minh thu hút, còn Thiên Duy sẽ là chủ công.
Ở đằng xa Thanh Trà cũng hiểu ý, lập tức tập trung lực lượng hỗ trợ toàn bộ vào Lê Minh.
Kỹ năng của nàng ta vừa có tác dụng trị thương, lại vừa có thể tăng nhanh tốc độ, đây đúng là thứ cậu đang cần.
Không cho con quỷ vật kia có thế chủ động, Lê Minh vung tay, lực lượng linh hồn giống như hóa thực thể lập tức kéo Kiếm Trừ Ma trở lại.
Chỉ chờ có thế, một giọt tinh huyết nhỏ trên thân kiếm, Bất Động Minh Vương chú cùng biến thứ nhất và thứ ba của Văn Thù chú mở ra.
Hai tầng pháp tướng cùng lúc hòa vào thân thể Lê Minh, lực lượng Thần - Phật giống như hai lớp áo giáp sáng chói.
Kiếm gỗ trừ ma cũng như thay da đổi thịt, biến thành một bảo kiếm vàng kim, chú văn xoay vòng hình xoắn ốc từ chuôi kiếm lên tới tận mũi.
Bên tay kia, Lê Minh cầm sợi xích sắt của pháp tướng Bất Động Minh Vương, không chút do dự liền hướng đầu của con Quỷ Ảo Ảnh mà quật mạnh tới.
Nó tuy đang ở trạng thái cuồng loạn, không ngừng la hét, nhưng mười hai con mắt kia cũng không phải để trang trí.
Lê Minh vừa ra tay, hai con mắt trước đầu nó liền mở ra.
Hai u hồn trong mắt giống như hai con Giao Long, gào lên hai tiếng kinh tai nhức óc, sau đó bị con quỷ vật khống chế, biến thành hai luồng lực lượng khiến linh hồn Lê Minh có chút sợ hãi, hướng đầu Lê Minh gào thét xông tới.
Lê Minh giật mình vội trở tay, thần xích trên tay chuyển hướng quật mạnh xuống hai u hồn đang lao tới.
Lực lượng tuy có khắc chế, nhưng do chênh lệch đẳng cấp, một quật của Lê Minh mặc dù trúng cả hai u hồn cùng lúc, nhưng cũng chỉ khiến bọn nó đau đớn réo lên một tiếng dữ tợn, lập tức phun ra hai luồng quỷ khí nhắm thẳng vào đầu lâu tên “sinh vật” chán sống này.
Vội lách người tránh né hai đạo công kích, Lê Minh xoay người một vòng, lách vào giữa hai u hồn sau đó vung mạnh kiếm Trừ Ma một chém rơi đầu một con, lực lượng Bất Động Minh Vương lập tức hóa giải toàn bộ quỷ khí, đưa nó tan biến vào thiên địa.
Con còn lại có chút bất ngờ khi “đồng bạn” mình bị chém, đây chính là cảm xúc của con Quỷ Sa Đọa kia, nó liền chuyển mục tiêu, thuận theo thế tiến bất ngờ đánh thẳng về phía Thiên Duy.
Lê Minh cũng không ngăn cản, một tay cầm kiếm Trừ Ma chém ra hai luồng chú lực.
Chú văn cuồng bạo sát phạt từ Bất Động Minh Vương và chú văn đầy tính tẩy rửa, siêu độ của Văn Thù chú, hai mà như một hòa lẫn vào nhau.
Một vàng một đỏ khiến công kích của Lê Minh như Kim Long và Hỏa Long, gào thét muốn nuốt trọn con quỷ Sa Đọa trước mặt.
Cũng cùng lúc này, con quỷ cười lớn, trên miệng phát ra âm thanh như ma vương, vô cùng kinh tai nhức óc.
Miệng nó mở rộng phun ra một vòng xoáy quỷ khí, năm con mắt khác mở rộng thả ra năm u hồn, phóng tới năm góc xung quanh Lê Minh, hòa lẫn vào quỷ khí tạo thành một tấm lưới lớn, lợi dụng Lê Minh đang tung chiêu mà vây cậu ta lại bên trong.
Bốn tay quỷ vật cũng cùng lúc vung chưởng, một luồng quỷ lực bắn mạnh chặn hướng hai đạo công kích của Lê Minh.
Ở phía sau, Thiên Duy dùng một đạo thiên lôi liền đánh nát con u hồn.
Hai tay dồn toàn lực đánh ra Hỏa Lôi Cầu, hợp sức với Lê Minh vây công quỷ vật.
Đồng thời, Thanh Trà ở đằng xa cũng bắt đầu hành động, vừa dùng kỹ năng chữa lành hỗ trợ Lê Minh, nàng ta vừa huýt một tiếng sáo dài.
Bạch Tuyết trong ngực như nhận được lệnh, thoắt cái đã xuất hiện ở trung tâm của đám độc khí.
Bên trong lồng giam, Lê Minh không chút sợ hãi, ánh mắt lóe lên sau đó cùng lúc mở ra biến thứ nhất - phá ảo cảnh dục vọng và biến thứ hai - tẩy rửa linh hồn, siêu độ vong linh của Văn Thù chú.
Tay trái cầm kiếm Trừ Ma, tay phải lần nữa lấy ra Phệ Nguyệt Loan Đao.
Lực lượng chú văn ở biến thứ hai của Văn Thù chú bao bọc lấy loan đao, chém mạnh về phía lồng giam.
Một vết rách rộng hơn cánh tay bị một đao tách ra, kiếm Trừ Ma trên tay chỉ chờ lấy cơ hội này, dưới tác dụng của chú văn và tinh huyết một kiếm chém ra, thiên địa thất sắc.
Giống như thanh sắt nóng vùi vào tuyết, tiếng “xèo xèo” vang lên bên tai, năm con quỷ cùng lúc rống lên năm tiếng muốn dựa vào sóng âm có kèm theo sức mạnh của quỷ hòng đánh nát linh hồn Lê Minh.
Lực lượng Văn chú như chiếc chuông lớn bao quanh lấy cậu ta, đồng thời tẩy rửa dần khí tức ô uế của con quỷ vật, ngăn chặn đi phần lớn lực lượng sóng ấm đánh vào màng nhỉ cậu.
Ở bên ngoài, con quỷ vật vừa đánh nát hai đạo kiếm của Lê Minh liền bị một Hỏa Lôi Cầu của Thiên Duy bù vào.
Nó không kịp chống đỡ khiến bốn tay lần nữa bị hủy, trên ngực thủng một lỗ lòi cả xương xường cháy xém ra bên ngoài, lực lượng lôi hệ làm nó tê liệt trong chốc lát.
Thời cơ đã tới, khí độc ánh tím xung quanh giống như bị một bàn tay gói trọn, trong chớp mắt xung quanh bán kính trăm mét không khí đều bị hút sạch.
Bạch Tuyết ở trên không trung phát ra một tiếng ‘xì’ rõ to, sau người nó hiện ra một ảo ảnh rắn hổ mang, trên đầu ảo ảnh có mọc một chiếc sừng chĩa về phía trước như sừng trâu.
Đuôi nó quấn vào ngọn của một cây đại thụ, theo khí độc bị hút vào cơ thể, từ con rắn chỉ có như ngón tay, Bạch Tuyết thoáng chốc trở thành một con đại xà thân dài hơn bốn mươi mét, đầu to như cái miệng giếng.
Nó nhe nanh rống lên một tiếng âm vang như chuông đồng, kèm theo đó là một cột ánh sáng năng lượng màu tím, mang theo khí tức hủy diệt từ trong miệng nó bắn mạnh ra, hướng thẳng con quỷ vật đang bị thương mà giết tới.
Cơ thể con rắn cũng lóe lên, như hình với bóng theo sau luồng sáng tím mà nó vừa bắn ra, như một mũi tên từ trên cao phóng thẳng xuống, muốn nuốt cả con quỷ Sa Đọa kia vào trong bụng.
Lực lượng do Bạch Tuyết phóng ra toàn bộ đều là độc khí do nó dồn nén mà thành, con quỷ vật cảm nhận được nguy hiểm cận kề, vội lách người muốn tránh né nhưng đã muộn.
Luồng sáng tím vừa chạm vào cơ thể nó chỉ có một chút tia máu bắn ra, lực lượng ăn mòn nhanh chóng xuyên thẳng qua thân xác con quỷ vật.
Lồng ngực vừa bị một chiêu của Thiên Duy làm cháy một lỗ lớn bây giờ đã không còn tồn tại, bị độc tố ăn mòn đến hết phần thân dưới.
Con quỷ rống lên một tiếng, tuy bị đánh mất phần dưới, nhưng lực lượng của nó tập trung toàn bộ ở đầu, nó rớt xuống lăn lông lốc trên mặt đất, một con mắt mở ra, bốn cánh tay của nó lại lần nữa xuất hiện.
Ở phía sau, Thiên Duy cũng chớp lấy cơ hội, không cho nó có thời gian hồi phục liền tung một viên Hỏa Lôi Cầu qua, muốn đánh nát đầu nó.
Con quỷ tốc độ kinh người, nhận thấy lại bị sinh vật đứng sau kia lần nữa đánh lén, tứ chi của nó như một con nhện, chớp mắt đã bám vào một cành cây khác né đi ma pháp của Thiên Duy.
Bạch Tuyết cũng cùng lúc mà nhào xuống, cái đuôi bám trên cây cao khiến nó vô cùng linh hoạt, vừa thấy con quỷ vật tránh thoát liền uốn thân bám sát theo sau.