Chương 39: Chiến Quỷ Ảo Cảnh 2

Một cánh tay của con quỷ vật vung lên cầm lấy gốc cây lớn bên đường, phóng thẳng hướng ánh kiếm do pháp tướng Bất Động Minh Vương đánh tới.

Nó nhếch miệng cười lên một tiếng rõ to, giống như đang vui mừng vì đã tìm được hai con dê béo.

Miệng không ngừng phun ra khí trắng như một gã đồ tể đang chuẩn bị làm thịt con mồi.

Đúng lúc gốc cây đụng trúng ánh kiếm, tưởng chừng sẽ bị chặn lại thì bất ngờ phát sinh.

Ánh kiếm kia vậy mà giống như cái bóng, xuyên thẳng qua gốc cây tiếp tục đánh tới con quỷ vật.

Nó cũng bất ngờ, vội đưa một cánh tay khác phóng ra một chùm khí đen muốn chặn lấy một kiếm này.

Quỷ lực và Thần lực từ Bất Động Minh Vương chú cùng lúc giao nhau, chỉ nghe một tiếng “xì” vang lên, kiếm khí khựng lại một nhịp phá vỡ quỷ khí, sau đó tiếp tục bay thẳng về phía trước.

Lực lượng một chiêu này cũng đã bị suy yếu, đến khi tưởng chừng đã đánh trúng lên người con quỷ vật kia, một tay nó lại bất ngờ đưa lên chộp lấy lực lượng thần thánh này, sau đó bóp mạnh.

Ánh sáng giống như thủy tinh vỡ vụn ra, rồi tan biến dần vào không khí.

Con quỷ vật chưa kịp bỏ tay xuống, đã thấy từ bên hông, một luồng năng lượng nóng rực kèm theo tiếng nổ đì đùng vang bên tai.

Nó mở miệng ra, hét lớn một tiếng, luồng sóng âm như nước thủy triều muốn nhấn chìm Hỏa Lôi Cầu của Thiên Duy.

Không khí phát ra từng đợt vặn vẹo, Hỏa Lôi Cầu như một chiếc thuyền vượt đại dương, tách cơn sóng âm kia ra thành hai mảnh tiếp tục bắn thẳng về phía trước.

Nhưng lúc này con Quỷ Sa Đọa đã kịp lấy lại tinh thần, nó nhe nanh như đang nói gì đó, đồng thời bốn tay của nó đưa ra bốn góc, tạo thành hình vuông.

Một cái động hình thành từ quỷ khí, đen ngòm xuất hiện ở trung tâm của bốn cánh tay, ngay sau đó tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra.

Hỏa Lôi Cầu đánh mạnh vào cái động quỷ vừa thành hình, lực lượng cuồng bạo từ hai thuộc tính Lôi - Hỏa lập tức chấn nát cả bốn cánh tay lẫn hắc động của con Quỷ Sa Đọa mới dừng lại.

Lực lượng phản chấn khiến cả Lê Minh cùng Thiên Duy cũng cảm thấy hơi choáng váng.

Ở bên kia, con quỷ vật rên lên một tiếng đau đớn, máu đen từ tứ chi chảy ra lênh láng trên mặt đất, một con mắt giam cầm linh hồn vỡ vụn ra, luồng lực lượng từ trong đó phóng ra ngoài như muốn trốn thoát, bay không được bao xa liền bị con quỷ này há miệng hút vào trong bụng.

Theo đó, tứ chi của nó cũng lập tức khôi phục lại như cũ.

Nó hét lên một tiếng giận dữ, hai chân to như chân voi phóng thẳng lên trời, cao hơn nửa cây đại thụ.

Bốn tay của nó cũng cùng lúc phóng ra bốn luồng quỷ khí, chia ra hướng Lê Minh cùng Thiên Duy bắn tới.

Lê Minh nãy giờ cũng đã sẵn sàng, thấy con quỷ vật chủ động tấn công liền nhảy lên cao, tinh huyết nhỏ vào kiếm trừ ma. Một luồng lực lượng màu đỏ sáng rực phát ra trên lưỡi kiếm.

Lê Minh đập vào đó một lá bùa tàng hình, thanh kiếm gỗ chỉ thoáng lên rồi lập tức biến mất trên tay cậu ta giống như vừa rồi chỉ là ảo giác.

Một tay còn lại, Lê Minh vung Phệ Nguyệt Loan Đao chặn trước người, pháp tướng Văn Thù Bồ Tát hộ thân, tạo thành một lớp kim quang.

Phía sau lưng cậu ta, pháp tướng Bất Động Minh Vương thì lần nữa vung kiếm, thần lực theo ý niệm của Lê Minh bắn thẳng tới, hướng chặn hai luồng công kích của con quỷ vật đang đánh qua.

Lê Minh đưa tay cầm kiếm trừ ma vung lên, không gian thoáng chốc vặn vẹo, một luồng lực lượng chú thuật kèm theo năng lượng tinh huyết không một tiếng động bắn thẳng hướng con quỷ vật.

Cũng trong chớp mắt kia, công kích của con Quỷ Sa Đọa buông xuống trên người cậu.

Một kiếm của Bất Động Minh Vương vỡ nát, hai luồng công kích của con quỷ vật chỉ khựng lại một nhịp, không giảm tốc độ như đại pháo tiếp tục bắn mạnh về phía Lê Minh.

Cậu ta vội vung Phệ Nguyệt Loan Đao chém mạnh, chia một trong hai luồng quỷ công kia thành hai đạo nhỏ, nhằm phân tán bớt lực lượng của nó.

Dẫu vậy, cậu cũng vì một chém vừa rồi phản chấn làm bàn tay tê rần không còn sức cầm nắm, Phệ Nguyệt Loan Đao cũng theo đó rơi trên mặt đất.

Một chân làm trụ, Lê Minh xoay người tránh đi hai luồng công kích một lớn một nhỏ, còn một luồng quỷ kích nhỏ khác không còn cách nào tránh né nên đánh mạnh lên người cậu ta.

Tiếng vỡ nát vang lên, pháp tướng Văn Thù Bồ Tát hộ thân bên ngoài Lê Minh cũng tương tự như đạo kiếm của Bất Động Minh Vương, bị luồng quỷ công đánh trúng liền lập tức vỡ vụn.

Bùa Hộ Mệnh chỉ kịp lóe lên luồng sáng giảm đi mười phần trăm sát thương mà Lê Minh phải nhận, cũng không chịu nổi lập tức bốc cháy tan thành tro bụi.

Lê Minh hộc ra một ngụm máu tươi, bay ra sau hơn mười mét.

Một luồng ánh sáng xanh nhạt từ hướng bìa rừng phủ xuống, khiến vết thương trên người cậu ta tạm thời dễ chịu hơn chút.

Không có thời gian để cậu nghỉ ngơi, vội mang ra hai bình hồi thể lực và linh hồn uống vội.

Trên ngực Lê Minh vậy mà hiện lên vết cháy xém, cả người cậu ta tê rần nhưng may mắn có sự hỗ trợ từ phía sau của Thanh Trà nên mới lấy lại được hành động.

Ở bên kia, cũng tương tự như Lê Minh, Thiên Duy vừa lấy lại tinh thần thì hai luồng công kích còn lại của con Quỷ vật cũng vừa đánh tới.

Họ Trần tung người phóng lên cây cao định tránh né, nhưng hai luồng công kích kia như có sinh mạng, một mực bám đuổi hắn không ngừng.

Biết không có đường lui, Thiên Duy xoay người vận dụng Hỏa Lôi Cầu, liều mạng cứng đối cứng với hai luồng quỷ kích.

Va chạm vừa phát sinh, hắn đã nhanh tay dùng thêm hai luồng ma pháp đơn thuộc tính hỏa - lôi nhắm hướng quỷ kích mà đánh tới.

Ba vụ nổ mạnh liên tiếp vang lên, lực lượng cuồng bạo từ ma pháp và quỷ lực tác động vào nhau khiến không gian xung quanh vặn vẹo, cây rừng trong phạm vi hơn mười mét từ vụ nổ đều bốc hơi không còn manh giáp.

Thiên Duy bị lực phản chấn đánh bay ra xa, máu tươi phun trào.

Ngay lập tức cũng được một luồng lực lượng xanh nhạt từ Thanh Trà phát ra chữa trị.

Tuy thể xác hắn ta chỉ bị xây xước chút ít, tuy nhiên đầu óc của Thiên Duy bây giờ có chút “lắc lư” linh hồn hắn vậy mà bị một kích vừa rồi làm cho bị thương không nhẹ.

Cố gắng nhịn xuống nỗi đau như muốn chết đi sống lại này, hắn ta cũng vội dùng một bình nước linh hồn và thể lực để nhanh chóng lấy lại sức chiến đấu.

Ở bên kia, Lê Minh gượng người dậy, ngẩng đầu quan sát xung quanh.

Cậu giật mình khi nhìn thấy Kiếm Trừ Ma đang có tác dụng của bùa ẩn thân, không biết từ lúc nào đã cắm trên cổ của Thiên Duy đang đứng cách cậu không xa.

Máu đen từ bên trong cổ hắn tuôn ra xối xả, Thiên Duy sắc mặt nhăn nhúm dữ tợn, nhìn hướng Lê Minh gào thét như muốn nói điều gì đó.

Trong lòng Lê Minh cũng chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Sau một vài hơi thở lấy lại tinh thần, như nghĩ đến điều gì đó, Lê Minh đứng bật người dậy, miệng hướng về phía con quỷ Sa Đọa hét lớn.

- Thiên Duy, ảo cảnh.

Vừa nói, Lê Minh vừa mở ra biến thứ nhất - phá ảo cảnh và dục vọng của Văn Thù chú.

Pháp tướng Văn Thù Bồ Tát hiện ra, trên tay ngài cầm đóa sen ngũ sắc phất nhẹ, Phật chú giống như mưa rào phủ xuống toàn bộ hơn năm mươi mét xung quanh Lê Minh.

Cảnh vật xung quanh như được những “giọt mưa” tẩy rửa, lập tức thay đổi.

Qua đợt thanh tẩy, Lê Minh và Thiên Duy đều giật mình phát hiện, tên Quỷ vật mà bọn họ nãy giờ dồn lực công kích vậy mà lại chính là đồng đội của mình.

* Lời tác giả: Ngày mai tiếp tục lên 2c, mong các độc giả để lại bình luận và 1 vé đề cử. Tác chân thành cảm ơn*