Sau đó chỉ chớp mắt, Lê Minh đã thấy trong ngực Thanh Trà thò ra một cái đầu rắn nhỏ, đang hướng cậu ta thè thè lưỡi.
Không để ý đến nó, tầm mắt Lê Minh lúc này nhìn về hướng đám khói tím quỷ dị kia.
Sau một lúc cũng không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Luồng khí tím kia là thứ gì vậy, hình như do Bạch Tuyết thải ra đúng không?
Không đợi ai trả lời, Lê Minh lại nói tiếp.
- Dường như là một loại khí độc, có tác dụng biến tà khí trở thành độc khí.
Nghe cậu nói, Thanh Trà có chút ngạc nhiên hỏi lại,
- Sao anh nhận ra được?
Lê Minh mỉm cười không nói gì, đưa ngón tay chỉ chỉ vào mắt mình.
Thấy vậy, Thanh Trà chỉ nhếch mũi, bĩu môi một cái sau đó liền giải thích.
- Nó đúng là chất độc, mà lại còn là một loại cực độc. Bạch Tuyết của em có huyết mạch của thần Naga trong truyền thuyết. Vừa có thể sử dụng Dương Khí làm chất dinh dưỡng để phát triển, lại vừa có thể dùng Tà Khí, biến nó trở thành chất độc, phần nào khắc chế lại tà vật.
Nghe đến đây, hai người Lê Minh đã hiểu ra, con rắn nhỏ này vậy mà lại là đời sau của Thần.
Chẳng trách có thể xem nhẹ những tà khí ở trong rừng âm u kia.
Tiếng huyên náo từ đám ma quỷ bên trong đám mây độc đã phát ra ngày càng nhiều.
Lượng độc khí do Bạch Tuyết phát tán lan ra đến bán kính hơn một trăm mét mới dừng lại, tà khí xung quanh đang ép nó trở về, có xu hướng bị đồng hóa ngược trở ra.
Nhưng như vậy đã quá đủ, Thanh Trà nhanh tay đưa cho hai người Lê Minh cùng Thiên Duy mỗi người một viên thuốc nhỏ màu đỏ thẫm, sau đó cẩn thận dặn dò.
- Đây là thuốc ngăn chặn khí độc của Bạch Tuyết tiến vào cơ thể. Nó chỉ có tác dụng trong hai mươi phút. Vì vậy khi chúng ta vừa tiến vào hãy sử dụng để tối ưu thời gian. Ngoài ra em sẽ ở bên ngoài hỗ trợ và nhắc nhở hai anh khi thời gian sắp hết. Tốt nhất hai anh phải kết thúc chiến đấu trong vòng mười đến mười lăm phút là tốt nhất.
Dứt lời, cả ba không nói gì thêm, liền tung người nhảy xuống khỏi cây đại thụ.
Bóng người chớp nhoáng chỉ chốc lát liền hòa lẫn vào trong đám độc khí.
Trong không gian mờ mịt đầy khói tím bủa vây, ba người tổ đội Xích Quỷ đang tựa lưng vào nhau, cảnh giác nhìn xung quanh.
Cách đó khoảng năm mươi mét, một con Quỷ Sa Đọa đang cắn nuốt linh hồn lẫn xác thịt của một con hổ đen lớn.
Cả người nó phát ra một tầng năng lượng màu xám chống lại đám khí độc, bốn cánh tay trên thân nhanh chóng xé nát tứ chi của con hổ xấu số, miệng vừa nhai ngồm ngoàm, vừa bực tức la hét không ngừng.
Trên đầu quỷ, mười hai con mắt không tròng to như nắm tay, mọc đều từ trước đầu ra tới tận sau gáy.
Bên trong mỗi mắt đều có một linh hồn đang trôi nổi, không ngừng gào thét, nhe nanh múa vuốt giống như muốn thoát ra bên ngoài.
Mơ hồ thấy được hình dạng nó, Lê Minh nói nhỏ.
- Quỷ mười hai mắt, lại còn chứa linh hồn bên trong. Nếu tao không nhầm thì nó là loại Quỷ Ảo Cảnh, chuyên sử dụng năng lực tạo ảo cảnh để vây giết kẻ địch. Sau đó nhốt linh hồn kẻ đó vào trong mắt, từ đó nó có thể học tập mọi năng lực của kẻ thù bị nó tiêu diệt.
Thấy hai người Thiên Duy không có ý kiến gì, Lê Minh suy nghĩ một lát, sau đó quay sang Thanh Trà dặn dò.
- Em lên cây cao, hỗ trợ phía sau. Nếu phát hiện có ma hồn quỷ vật kéo đến thì lập tức ra tín hiệu cho anh cùng với thằng Duy.
Nói đoạn, cậu lại quay sang hướng Thiên Duy nói.
- Mày và tao xông tới con quỷ Sa Đọa đang cuồng loạn bên kia.
Chưa dứt lời, thân ảnh của Lê Minh đã phóng vọt về phía trước, còn Thiên Duy cũng nhanh chóng bám đuổi theo sau.
Thanh Trà y theo lời dặn, tung người nhảy lên một cành cây cao sát phía bìa rừng. Ở nơi này có thể đảm bảo tầm nhìn, lại có thể tránh né đám ma hồn quỷ vật bên trong.
- Tao sẽ thu hút, còn mày chờ cơ hội dùng ma pháp mạnh nhất của mày. Có thể một kích tiêu diệt nó càng tốt.
Lê Minh quay lại căn dặn Thiên Duy đang chạy bám sau mình, theo đó biến thứ ba của Văn Thù chú mở ra, Pháp Tướng Văn Thù Bồ Tát sáng rực cường hóa trên thân Lê Minh, khiến cậu như một tôn đại phật, vừa uy nghiêm lại thần thánh.
Tốc độ cũng nhờ thế tăng lên một bậc, nhanh chóng bỏ lại Thiên Duy ở phía sau.
Tay phải cậu cầm Kiếm Trừ Ma, tai trái cầm Phệ Nguyệt Loan Đao. Một bên phát ra ánh sáng đỏ rực, còn bên kia loan đao lại âm u như hiện thân của địa ngục, rất tương phản nhau.
Một con ma hồn sơ cấp thấy có sinh vật sống tiến vào địa bàn của mình, không sợ chết xông tới, liền bị Lê Minh vung đao chặt ra làm đôi.
Nó không hề hấn gì, chuẩn bị lần nữa hợp lại thành một thì Kiếm Trừ Ma đã đâm tới, lực lượng Bất Động Minh Vương chú phát uy, chấn vỡ linh hồn của con ma vật, nhanh chóng tiêu tán trong thiên địa.
Ở phía sau, Thiên Duy cũng bị đám Quỷ Vô Tri để mắt đến.
Ba con quỷ vật cùng lúc phát động tấn công, hai con nhào tới nhe hàm răng dài hơn gang tay ra định nuốt lấy hắn.
Còn một con khác thì đứng từ xa, bàn tay dài hơn mười mét của nó đang vươn móng vuốt nhắm thẳng trái tim Thiên Duy mà phóng tới.
Không chút lo sợ, hắn lách người né khỏi bàn tay quỷ, hai tay cũng cùng lúc tung ra hai luồng ma pháp một đỏ một tím chặn lại bước tiến của hai con quỷ còn lại.
Vừa tránh né xong đợt công kích thứ nhất, hắn nhún người lui ra sau một đoạn để giữ khoảng cách.
Hai tay hắn ta chụm vào nhau, sau đó từ từ mở ra.
Một quả cầu mà pháp song thuộc tính thành hình, nhiệt lượng tăng cao đột ngột khiến không gian xung quanh vặn vẹo, tiếng sét nổ đì đùng inh tai.
Chỉ sau vài lần chớp mắt, ba con quỷ ở đối diện lần nữa đánh tới, Thiên Duy như đã đoán trước được điều này, liền phóng người nhảy lên một cành cây cao, miệng hét lớn ba chữ “Hỏa Lôi Cầu” sau đó vung tay chưởng mạnh về phía trung tâm ba con quỷ vô tri.
Lực lượng nổ bạo mang theo đất đá, hòa lẫn xác thịt của ba con quỷ văng ra tung tóe, bán kính mười mét xung quanh vụ nổ liền trở thành một vũng dung nham đỏ rực.
Một con đứng gần Hỏa Lôi Cầu nhất bị nổ banh xác, hai con quỷ còn lại vẫn còn sót cái đầu lâu đang lăn lông lốc trên mặt đất.
Miệng bọn nó vẫn nhe nanh dữ tợn, giống như không biết đau đớn, muốn lần nữa nhào tới tấn công Thiên Duy.
Một ánh đao chém tới, Lê Minh cầm theo Phệ Nguyệt Loan Đao chia đầu bọn nó thành hai nửa, xóa bỏ toàn bộ sức chiến đấu của hai con Quỷ Vô Tri này.
Ở bên kia, con quỷ Sa Đọa bị tiếng nổ lẫn thân ảnh sáng chói của Lê Minh thu hút.
Nó ré lên một tiếng, vứt cái xác thú hoang trên tay xuống, chỉ chớp mắt đã thấy nó xuất hiện cách vị trí cũ khoảng mười mét.
Không có thời gian chần chờ, Lê Minh hét lớn “Thiên Duy” sau đó liền gọi ra pháp tướng Bất Động Minh Vương.
Pháp tướng vừa xuất hiện đã vung một kiếm diệt tà, sức mạnh thần thánh kéo thành một vệt sáng dài từ sau lưng Lê Minh bắn thẳng tới con Quỷ Ảo Ảnh kia.
Ở đối diện, thấy có kẻ chán sống dám tấn công mình, con quỷ nhe nanh cười dữ tợn, máu con Hổ còn ở trong miệng nó văng ra tung tóe, tanh tưởi vô cùng.