Chương 37: Xích Quỷ

Cả ba cùng lúc nhỏ tinh huyết của mình vào bên trong chén, ba luồng lực lượng giống như ba khỏa mặt trời nhỏ, sáng chói dần hòa lẫn vào nhau, sau đó tan đều hết vào trong rượu, trở thành một hỗn hợp hơi ánh tím trông rất đẹp mắt.

Chia ra mỗi người một ngụm nhỏ, vừa uống vào, tất cả bọn họ đều có cảm giác ấm nóng trong thân thể, sau đó thẩm thấu vào sâu đến tận trong linh hồn.

Ba luồng lực lượng tinh huyết kia đan xen vào nhau tạo thành ba sợi dây, quấn chặt vào linh hồn của mỗi người.

Lê Minh cùng hai người khác cẩn thận nhắm mắt lại, cảm nhận những thay đổi của bản thân.

Bọn họ đều ngạc nhiên khi phát hiện mình vậy mà thông qua linh hồn có thể cảm ứng được sự tồn tại của hai người còn lại, thật sự hết sức thần kỳ.

Tiếng thông báo của hệ thống lại vang lên kéo bọn họ khỏi dòng suy nghĩ.

- Quá trình ký kết tổ đội thành công. Vui lòng chọn ra “đội trưởng” sau đó chọn tên gọi của tổ đội.

Lưu ý, đội trưởng sẽ là người chịu trách nhiệm chính nếu nội bộ tổ đội xảy ra mâu thuẫn.

Ngoài ra, đội trưởng sẽ nhận được thêm năm phần trăm giá trị tiền hệ thống đạt được sau khi tổng kết nhiệm vụ tổ đội.

Vừa đọc xong thông báo, Lê Minh cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, vừa mở mắt ra, đã thấy Thiên Duy cùng Thanh Trà đang nhìn chằm chằm bản thân, khiến cậu có chút sửng sốt, như nghĩ đến điều gì đó cậu vội xua tay.

- Dẹp đi, nhận tiền của hệ thống không dễ nuốt đâu. Vả lại tao cũng chẳng có năng lực gì hơn người để làm đội trưởng.

Nói đoạn, cậu lại nhìn sang Thanh Trà, nở một nụ cười thân thiện nói.

- Thanh Trà đi, em nhỏ tuổi, lại là nữ, sau này anh hoặc thằng Duy có bị thương còn phải nhờ em giúp đỡ. Để em làm đội trưởng có vẻ hợp lý hơn.

Nghe tới đây, Thanh Trà vội lắc đầu nguầy nguậy, lên tiếng từ chối.

- Thôi em xin anh, ở đây chỉ có anh là chững chạc nhất, em và anh Duy đều thống nhất rồi.

- Đúng đấy, tính tao bốc đồng, còn Thanh Trà thì nhiều lúc hơi nhút nhát lại làm việc thiêng về tình cảm. Nên chỉ có mày là hợp lý nhất. Không những thế, ở trong lớp mày cũng có tiếng nói nhất, nói không chừng nơi này còn có những người khác chung lớp chúng ta, đến lúc đó phải để đội trưởng Lê Minh ra mặt mới có hiệu quả.

Ở một bên, Thiên Duy cũng nhanh miệng nói chen vào.

Không còn cách nào khác, Lê Minh chỉ đành nhún vai chấp nhận.

Thực chất cậu ta cũng chẳng có chút hứng thú gì với cái danh “đội trưởng” này, thậm chí còn hơi sợ, không biết tương lai có bị ăn án phạt từ hệ thống hay không mới là điều đáng để suy ngẫm.

Nhưng dù gì cũng đã chấp nhận, nên sau một hồi suy nghĩ, Lê Minh đành thở dài lắc đầu ngao ngán, sau đó lên tiếng.

- Được rồi, không nên kéo dài thời gian nữa, chúng ta cũng cần chọn một cái tên cho đội này chứ?

Nghe tới đây, Thiên Duy không chút suy nghĩ liền nói lớn.

- Chiến đội M.U, đội bóng huyền thoại được thành lập hơn 200 năm vẫn còn tồn tại. Cả nhà tao, từ thời ông cố nội của tao tới giờ đều là fan cứng của M.U.

- Mày nghiêm túc chút đi!

Lê Minh không có chút nào vui đùa, nhìn Thiên Duy nói, sau đó lại hướng sang Thanh Trà hỏi.

- Ý em thế nào?

Nghe Lê Minh hỏi mình, Thanh Trà trầm ngâm suy nghĩ, một lúc sau mới đáp lại.

- Em nghĩ nếu chúng ta đều đến từ Việt Nam, liệu cái tên Xích Quỷ… anh thấy thế nào?

Nghe đến đây, Thiên Duy cùng Lê Minh cũng có chút suy tư.

Giống như nhớ ra điều gì, Thiên Duy liền lên tiếng.

- Ý em là Xích Quỷ, quốc hiệu đầu tiên của nước ta từ thời Kinh Dương Vương?

- Đúng vậy, hai anh thấy thế nào?

Im lặng nãy giờ, lúc này Lê Minh mới lên tiếng.

Được, cái tên rất hay. Vừa nhớ về cội nguồn, lại vừa có ý nghĩa. Nếu nghĩa bóng thì Xích là màu đỏ, Xích Quỷ chính là Quỷ Đỏ.

Nói đến đây, Lê Minh nhìn sang Thiên Duy, có chút ý cười, sau đó nói tiếp.

- Thằng Duy nhà nó bốn đời fan “Quỷ Đỏ” nên chắc nó không có ý kiến.

Nghe thấy lời này, biết bị Lê Minh trêu chọc nên Thiên Duy sắc mặt xám xịt, lại không tìm ra lý lẽ để phản bác nên đành ngó lơ không thèm nói gì.

Thấy hắn chịu im lặng, Lê Minh lại nói tiếp.

- Nói về nghĩa đen, theo ngôn ngữ hiện đại của chúng ta. Xích có nghĩa là gông cùm xiềng xích, chúng ta đang ở một thế giới đầy tà ma, dùng gông cùm để trói hết đám ma quỷ này đi, đó chính là Xích Quỷ.

Tiếng xác nhận của hệ thống vang lên trong đầu của ba người.

- Chúc mừng tổ đội Xích Quỷ được tạo thành công. Đội trưởng ID 00999 - Lê Minh, hai đội viên lần lượt là ID 01001 - Nguyễn Hồ Thanh Trà và ID 03456 - Trần Thiên Duy.

Tiếp sau đó, cả ba lại cùng lúc nhận được bảng thông báo mới.

- Đồng đội Trần Thiên Duy có nhiệm vụ tổ đội cần hoàn thành, phần thưởng cho ký chủ sau khi hoàn thành nhiệm vụ tổ đội là 5 đồng tiền hệ thống. Đội trưởng Lê Minh được cộng điểm tích lũy 5% của năm đồng tiền.

Đọc hết thông báo, cả ba thở ra một hơi. Lê Minh cũng trầm giọng lên tiếng.

- Tổ đội đã hoàn tất, bây giờ đến lúc chúng ta phải chiến đấu rồi.

Nghe Lê Minh nói, ánh mắt Thanh Trà lóe lên, liền mở miệng.

- Việc thu hút ma hồn quỷ vật lần này cứ để em lo.

Vừa dứt lời, hai người Lê Minh cùng Thiên Duy chưa kịp phản ứng, đã thấy nàng ta phất tay.

Theo đó một con rắn nhỏ như đầu ngón tay, da trắng như tuyết, hai mắt của nó lại nửa đỏ nửa đen vô cùng quỷ dị.

Thoắt cái đã thấy nó bò xuống khỏi cây đại thụ, hướng thẳng rừng âm u gần đó mà phóng đi.

Với tốc độ cực nhanh, theo Lê Minh đoán ít nhất cũng phải đạt vận tốc của một chiếc xe máy chạy hết tốc độ, chỉ trong chưa đầy mười giây, nó đã bò đến mé bìa rừng.

Sau chớp mắt, khi nó vừa bò vào địa phận của rừng âm u, lập tức bị đám ma khí kia nuốt trọn.

Tại nơi nó biến mất, không biết từ lúc nào lại xuất hiện một luồng khí tím nhỏ như nắm tay.

Thấy cảnh này, Thiên Duy có chút lo lắng, liền quay sang Thanh Trà hỏi.

- Này, em không sợ con Bạch Tuyết nhà em bị đám ma khí kia nuốt chửng sao?

Nghe hắn hỏi, Thanh Trà mỉm cười đáp.

- Anh đừng thấy nó nhỏ nhắn vậy mà coi thường nó. Bạch Tuyết nhà em được hệ thống tặng thưởng đấy.

Nghe đến đây, cả Thiên Duy cùng Lê Minh đều giật mình.

Hai người nhìn Thanh Trà từ đầu đến chân giống như đang nhìn một sinh vật lạ.

Phải một lúc sau, Lê Minh như nghĩ ra điều gì đó, giọng đầy bất ngờ nói.

- Hóa ra là thế, 01001. Tao nhớ ra ID này rồi Duy.

Nghe cậu nói, Thiên Duy thì tò mò, còn Thanh Trà thì nghi ngờ hỏi lại.

- ID của em mà? Có chuyện gì sao?

- Hóa ra em là người hoàn thành sớm nhất nhiệm vụ thứ hai à?

Lê Minh vẫn còn có chút chưa tin, nhỏ giọng hỏi lại. Còn Thanh Trà nghe thấy cậu hỏi thì mới an tâm, thở ra một hơi rồi đáp.

- Hóa ra là chuyện này, cũng có gì để tự hào đâu, tất cả đều là may mắn thôi. Chẳng phải anh cũng là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ thứ ba hay sao!

Nghe thấy lời này, Lê Minh thì đã bình tĩnh lại, chỉ có Thiên Duy mắt hết nhìn “Đông” lại nhìn “Tây” sau đó nhìn lại chính mình.

Đúng lúc hắn định nói gì đó, thì ở phía rừng âm u, dị biến đã phát sinh.

Luồng khí tím nhỏ chừng nắm tay, nằm tại nơi con rắn Bạch Tuyết của Thanh Trà vừa biến mất kia bây giờ đã lan ra một khoảng rộng chừng năm mét.

Ở diện tích này, tốc độ phát tán của nó không những không dừng lại mà càng lúc càng nhanh hơn.

Sau vài hơi thở, nó đã lan ra gấp đôi so với lúc trước.

Vài con Quỷ Vô Tri và ma hồn Sơ Cấp ở trong khu vực này giống như cảm nhận được tà khí bỗng dưng biến mất, nên phát ra những tiếng rống rợn người.

Còn ở bên ngoài bìa rừng, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một con rắn nhỏ đang bò nhanh về hướng cây đại thụ mà đám người Lê Minh đang ẩn nấp.

Lời Tác: Mai T7 và Mốt Chủ Nhật sẽ ra 2 chương mỗi ngày. Cầu đề cử + bình luận chém gió - góp ý.