Mặc dù vị trí thực sự tốt nhưng nếu hoạt động như một khu danh lam lỗi thời thì chẳng kiếm được mấy đồng.
Nếu hắn nhớ không lầm thì phí vào cửa Mộ Ân Đường chỉ có 2 đồng Thanh Mang, có người nói từ hồi thành lập Cộng Hòa Quốc đến giờ chưa từng thay đổi.
Trong nhà thờ có những bức tượng nữ thần được lưu truyền từ xa xưa. Hắn chưa bao giờ vào thăm.
"Tôi sẽ vào xem bà trông như thế nào."
“Xì, người trần mắt thịt làm sao có thể miêu tả dung mạo của ta được?
Hơn nữa, ngươi có thể ngừng chú ý nhiều đến ngoại hình không?"
Nữ Thần thực sự đã trả lời hai câu liên tiếp. Xem ra đề cập đến ngoại hình thì có là AI cũng có thể bị bức đến gấp gáp.
"Thật xin lỗi, hôm nay có hoạt động nội bộ, nên không mở cửa tham quan."
Một bà cô đang nghịch điện thoại sau cửa sổ soát vé ngẩng đầu lên.
Điều này khiến Mạnh Phi rất thất vọng. Có hoạt động nội bộ thì đóng cửa, cửa mở thì vẫn đi làm nhưng không cho vào là sao.
"Nhà của bà đóng cửa rồi!"
Nữ Thần chỉ đáp lại bằng một nụ cười bí ẩn.
Mạnh Phi bắt đầu kết nối với điện thoại di động của bà cô soát vé, rồi âm thầm mở Didi.
Mười phút sau, xe do "bà cô" gọi đã đến.
"Đến hồ Định Sơn."
"Được!"
Mạnh Phi do dự một lúc và rồi quyết định chuyển tiền vé đã thanh toán lại cho bà cô soát vé vào một tuần sau. Như vậy vừa an toàn vừa xứng đáng với lương tâm của hắn.
Nhưng điều hắn không biết là, Ngả Đình, người mà hắn thầm trách cứ không chịu nhắn tin lại, chỉ cách hắn một bức tường chỉ là không chạm mặt mà thôi.
Ngả Đình đã biết tin Mạnh Phi đã tỉnh lại từ Đường Văn Văn.
Nhưng sáng nay vừa lúc mở ứng dụng Nữ Thần, cô đã bị một đống tin nhắn chấn động, lập tức gạt chuyện liên hệ với Mạnh Phi qua một bên.
“Thông báo: Thông qua sự đồng ý của tỉnh, Chi hội Nghiên cứu Tín ngưỡng Nữ Thần thành phố Ngô Đồng chính thức được thành lập vào ngày hôm nay.”
“Thông báo: Kể từ bây giờ, số 81, ngõ 316, đường Bắc Thương Trung, thành phố Ngô Đồng sẽ được giao cho Chi hội nghiên cứu tín ngưỡng Nữ Thần thành phố Ngô Đồng làm văn phòng thường trực.”
"Thông báo: Bạn đã được bổ nhiệm làm chủ tịch Hiệp hội Nghiên cứu Tín ngưỡng Nữ thần của Chi nhánh thành phố Ngô Đồng, hãy đảm nhận vị trí của ngay lập tức."
Còn có một loạt các sắp xếp chi tiết hơn ở phía sau. Nói một cách đơn giản, văn phòng của cô ấy sắp chuyển khỏi Cục Điều tra Hình sự đến một địa điểm mới.
Nhưng vị trí đội trưởng đội điều tra tội phạm tổ 2 của cô ấy sẽ không bị tước đi, mà mặt khác là kiêm chức.
Hầu hết người của đội điều tra tội phạm đều ở lại Cục điều tra hình sự, để tiếp tục điều tra những vụ án có liên quan đến dị năng với tư cách là điều tra viên tội phạm. Một số ít người sẽ chuyển đến văn phòng mới cùng với Ngả Đình.
Sự thay đổi đột ngột có nghĩa là sự thay đổi của hướng gió thượng tầng. Trước đây, Hiệp hội Nghiên cứu Tín ngưỡng Nữ Thần là một tổ chức bí mật nhưng bây giờ nó phải công khai tự lập môn hộ.
Đây rất có thể là tiến bộ đạt được trong việc xây dựng "Luật Dị Năng", nói không chừng trong tương lai, cái tên "Cục Điều tra Dị Năng" cũng có thể được công khai.
Mặc dù Ngả Đình không thích cái tên nghe có vẻ không đứng đắn của cục này nhưng trách nhiệm của cô còn quan trọng hơn núi Thái Sơn, do đó cô chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà nhậm chức.
Vì vậy sáng sớm cô chạy đến Cục điều tra hình sự thu dọn đồ đạc, sau đó lái xe đến văn phòng mới.
Cô biết đường Bắc Thương Trung ở trung tâm thành phố Ngô Đồng, bên cạnh quảng trường Ngô Đồng. Nhưng ngõ 316 thì cô không rõ cho lắm. Ngõ, ngách ở nơi đó dày đặc như mạng nhện, cho đến tận lúc tới nơi cô mới giật mình.
Mộ Ân Đường?
Toàn bộ nhà thờ khổng lồ được giao cho bọn họ làm văn phòng?
Khi cô đang đứng chết lặng trong đại sảnh hoành tráng cũng là lúc Mạnh Phi bị bà cô soát vé chặn lại không cho vào.
Mặc dù Mộ Ân Đường hơi cũ kỹ nhưng dù sao thì đây cũng là một di tích lịch sử và nó được bảo dưỡng rất tốt.
Có một công ty bảo dưỡng chuyên chịu trách nhiệm về mọi thứ ở đây, từ làm sạch đến tu bổ.
Không giống như văn phòng Cục điều tra hình sự bừa bộn và chật chội, Ngả Đình thích môi trường ở đây.
Một sảnh tế lễ khổng lồ, đủ lớn để chứa hàng nghìn người, chiếm khu vực chính của nhà thờ.
Những viên gạch đá xám có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi bao gồm cả mái vòm với các đường xếp chồng lên nhau, các cột đá và cửa sổ có hình chóp vòng cung, đèn chùm bằng đồng khổng lồ treo trên mái vòm và những băng ghế dài màu cà phê, tạo thành một bầu không khí yên tĩnh và sâu lắng.
Những họa tiết hình thoi xanh đỏ rực rỡ trên kính cửa sổ lại truyền cho bầu không khí yên tĩnh một cảm giác huyền bí.
Văn phòng và phòng họp của họ ở tầng trên, phía bắc của sảnh tế lễ. Ở đây không có thang máy, phải đi theo một cầu thang dài xoắn ốc mà lên.
Ngay lúc này, cô ấy thực sự đã có một văn phòng xa hoa của riêng mình!