Chương 295: Đỉnh lô ấn ký kỳ lạ (18+)

Thiên địa cuồng quay, cả Tiểu Phương Thế Giới dường như bị thấm đẫm bởi màu nhục dục. Thần thông Thiên Địa Hồng Lô được hắn toàn lực kích phát dẫn dắt đại lượng nguyên khí từ vô số linh dược linh thảo như thể nước biển vô cùng vô tận đổ ập vào Trần Duyên nội thể rồi từ từ chuyển hóa thành Vô Hình nguyên khí rẽ nhánh tiến hướng về phía chúng thê tử.

Một lần hắn tiềm tu liền khiến chu vi trăm dặm xung quanh xuất hiện dị tượng thật lớn.

-May mắn ta chuyển dời linh thảo vào trong Tiểu Phương Thế Giới này. Nếu không với số lượng linh khí nồng đậm như vậy không chừng sẽ thu hút vô số phiền phức tìm tới a.

Hắn thầm kinh hỉ trong lòng. Không ngờ sau khi toàn bộ nguyên khí biến đổi thì năng lực hấp thụ linh khí cũng trở nên cường thịnh hơn trước không chỉ gấp 10 lần. Nhìn vào khu vực mười bước chân xung quanh linh khí nồng đậm đến mức ngưng tụ hóa thành từng làn sương dày đặc khẳng định sẽ khiến vô số ánh mắt thèm thuồng.

-Ân. Lão gia đừng có dừng lại nha, Kim Liên muội muội tu vi đã đuổi kịp thiếp rồi.

Lệ Ảnh nhục thể trơn láng như mỡ đông. Dâm phụ thời khắc này chỉ còn mang trên người độc một chiếc áo yếm mỏng manh, nàng song thủ chống đỡ thân thể, ngạo kiều nâng lên đồn bộ tròn lẵng chủ động tiến thoái dùng âm đạo chết người mà nuốt lấy hắn cự vật điên cuồng chèo chống.

-Khà khà khà Ảnh nhi, dường như áp lực từ Liên nhi khiến nàng không còn giữ được bình ổn đi. Có phải nàng sợ rằng tu vi của Liên nhi lợi hại hơn ta sẽ không còn ân sủng nàng nữa?!

Trần Duyên phối hợp thúc mạnh một kích không chút thương tiếc đánh vào nàng hoa tấm khiến cho Lệ Ảnh hét lên vì sung sướng. Mĩ phụ cả người ướt đẫm, chỉ sau một lần bị Trần Duyên phản kích nàng liền song thủ đã không còn sức gắng gượng suýt chút nữa ngã quỵ xuống.

-Không… không phải mà. Thiếp chỉ muốn… tu vi tiến triển… để được… cùng lão gia ân ân ái ái…

Nàng quyết không thú nhận càng khiến Trần Duyên hưng phấn dày vò tiểu cô nương bên dưới. Các nàng tâm tư từ lâu đã không thể qua được ánh mắt của hắn, Lệ Ảnh bản lĩnh bao nhiêu Trần Duyên là người rõ hơn ai hết.

Ngày thường cùng hắn phiêu dật liền không quá hai canh giờ thiếu phụ đều thoát lực giương cờ trắng đầu hàng. Vậy mà hôm nay nàng đã liều mạng hơn nữa ngày, không dưới mười lần tiết thân nhưng mỹ phụ vẫn bám chặt lấy hắn khư khư không bỏ. Nếu không phải bởi vì nhìn thấy bên cạnh hắn vừa xuất hiện Hạ Thảo thiên tư tuyệt trần khiến nàng cảm nhận được áp lực không gì sánh nổi. Ngoài chuyện này hắn thực không thể tìm đâu ra bất kì nguyên nhân nào khác.

Nâng lên ngọc thể phồn thực mê người, Trần Duyên vô sĩ tách ra nàng đùi ngọc. Hắn mặc cho thiếu phụ ngượng ngùng vô hạn mà nâng nàng đứng thẳng dậy, từ phía sau xâm nhập nàng dục động. Từng bước nhấp nhô hắn đem nơi tư mật nhất của hai người vẫn còn không ngừng chà sát hướng các vị thê tử mà trình diễn.

-Ai nha, Ảnh tỉ quả là to gan lớn mật đi không ngờ chuyện hoang đường như vậy mà cũng dám làm. Không biết tướng công kiếp trước đã làm ra việc đại ân đức nào mà kiếp này lại chiếm hữu được Ảnh tỉ.

-Ân… không sai, không sai.

Bị các tỉ muội trêu đùa càng khiến Lệ Ảnh như muốn đào hố thật sâu nhảy vào. Nàng thật muốn cùng các tỉ muội chống chế nhưng cơn khoái cảm do Trần Duyên mang đến khiến nàng ngoài những tiếng rên rỉ vô nghĩa ra thì không nói được gì.

Chúng nữ tiểu phúc lần lượt từng người đều xuất hiện ấn ký không khác gì trên người Hạ Thảo. Điều này càng khẳng định suy đoán của hắn không sai, làm ra chuyện này chỉ có thể quy tại trên đầu thần thông Thiên Hạ Hồng Lô mà thôi.

-Có vẻ như đây là hiện tượng do thần thông Thiên Hạ Hồng Lô đột phá. Hoa văn tiểu đỉnh này rốt cuộc có lai lịch như thế nào phải điều tra cặn kẻ mới được.

Trần Duyên trong đầu thầm nghỉ. Dù sao trước kia Chu lão nắm thần thông này trong tay lại không hề tu luyện qua. Thậm chí so với các công pháp song tu hắn từng biết cũng không có lấy một điểm liên quan khiến cho Trần Duyên trong tức thời cũng vô phương hiểu rõ.

Nhưng hắn cũng không quên thán phục diệu dụng của lô đỉnh ấn ký này. Chỉ vài ngày tu luyện mà chúng thê tử tu vi đã có dấu hiệu buông lỏng, khẳng định trong nay mai Tiểu Phương Thế Giới sẽ đón chào một loạt hỉ sự. Chỉ là ấn ký này khi xuất hiện lại không có nửa điểm báo trước làm cho Trần Duyên mãi mà không thể nghĩ ra cách khống chế tuỳ tâm được.

-Nếu ta có thể tuỳ ý thu phóng ấn ký trên người các nàng thì đây sẽ là trợ lực cực lớn trong khi tu luyện a.

Dù không thể hiểu rõ tường tận nhưng tác dụng thúc đẩy tu vi dù không nhiều nhưng hắn vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được.

Dưới hạ thể của hắn, Lệ Ảnh tiết thân vô lực. Nàng hạnh phúc mỹ mãn dựa vào lồng ngực nam nhân hân hưởng khoái cảm dục vọng cùng với khoái cảm tu vi tăng tiến. Lúc này ấn ký tiểu đỉnh mới dần trở nên phai nhạt rồi hoàn toàn biến mất hẵn.

Trần Duyên tò mò vuốt vê bụng dưới của nàng.

-Mới đây mà lại biến mất nữa rồi?!

Ngoài làn da mịn màng như lụa thì một điểm dấu hiệu từng xuất hiện ấn ký cũng không để lại chút nào.

Hắn quét mắt qua các vị nữ nhân khác. Nhận thấy ánh mắt của hắn hướng về mình thì mỹ nhân nào vẫn còn chưa thoả mãn liền không ngần ngại vứt cho hắn một cái mị nhãn. Nhưng đáng tiếc là trên thân thể của các nàng vẫn trơn trượt không một chút tỳ vết, dù hắn cố sức vẫn chẵng thấy nữa điểm ấn ký nào.

Trong lúc hắn vẫn còn đăm chiêu thì nghe thấy tiếng gọi nỉ non vang lên bên tai.

-Chủ nhân…

Hạ Thảo nét mặt thơ ngây, nàng ngón tay ngọc khều vai hắn nhỏ giọng kêu khẽ.

-Hi hi hi có phải tỉ độc chiếm lão gia làm cho Hạ Thảo muội muội có chút không nhịn được đi nha.

Lệ Ảnh dù thoát lực thở dốc nhưng lại không bỏ qua cơ hội trêu chọc tiểu nàng.

Bị Lệ Ảnh đùa giỡn Hạ Thảo gương mặt thoáng hồng. Nàng vốn tuyệt sắc thiên hương nay lại khoát lên mình một lớp lụa bào mỏng manh. Chỉ một thoáng ngượng ngừng liền khiến nam nhân trên thế gian phải say đắm.

-Ha ha ha Hạ Thảo nàng muốn thứ gì a?

Trần Duyên bày ra dáng vẻ quái thúc thúc. Hắn hướng nàng bày ra vẻ mặt mười phần lưu manh.

-Phía xa xa kia nô tỳ cảm giác được ma khí nồng đậm khôn lường. Có vẻ như có ma đầu đang muốn xuất đầu lộ diện.

Nhan sắc tuyệt mỹ khẽ cau lại. Phía đằng xa dương như vừa xuất hiện một thứ gì đó khiến nàng chán ghét.

Ngoài ý muốn, Trần Duyên ánh mắt nhìn theo. Ngón tay mảnh khảnh chỉ vào ngọn cự sơn cao đến trăm trượng cách đó không xa.

Nàng từ trong thế giới hư vô có được thiên đại cơ duyên sở hữu Hóa Liên Thần Thể. Trong thiên địa liên hoa là vật phẩm khắc tinh của những thứ không sạch sẽ, mà nàng đối với khí tức tà ác lại vạn phần mẫn cảm.

Nơi đó không có gì xa lạ bởi lẽ hơn ba mươi năm trước Lam Linh dưới chân núi dựng lên động phủ cũng từ đó không ai trong các nàng còn gặp lại vị tỉ muội này nữa.