Chương 6: Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch)

Hắn nhìn thoáng qua chiếc Rolls Royce kia, cười nói: "Cô đưa tôi một chuyến đi!”

Trước mắt hắn vẫn chưa có phương tiện đi lại, ngay cả đi làm cũng phải chen chúc trên tàu điện ngầm.

Về phần hệ thống khen thưởng những chiếc xe sang trọng kia chắc được đặt trong gara tại biệt thự, tạm thời hắn lười qua lấy.

Tổng giám đốc dặn dò, đương nhiên Tô Minh Ngọc sẽ nghe theo.

Cô tự mình mở cửa xe Rolls Royce cho Trương Dịch, đợi sau khi Trương Dịch lên xe, cô cũng đi vào theo.

Các nhân viên văn phòng trên quảng trường thấy như vậy, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc hâm mộ.

“Không ngờ ngày thường Trương Dịch vô cùng bình thường lại trở thành ông chủ lớn của tập đoàn, hơn nữa còn có một nữ thư ký xinh đẹp như vậy, thật sự là ghen tị muốn chết!”

Sau khi đi tới cửa hàng châu báu Kim Đại Phúc lớn nhất thành phố Thiên Hải, Trương Dịch chọn trúng một viên kim cương phấn trị giá hơn hai triệu, không nói hai lời trực tiếp bảo nhân viên cửa hàng đóng gói.

Nữ nhân viên trang điểm đậm sáng mắt, người đàn ông có tiền hơn nữa anh tuấn như vậy, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy.

Vì thế lúc giới thiệu hàng hóa cho Trương Dịch, cô ta dùng hết tất cả vốn liếng, vặn vẹo dáng người đẫy đà, ánh mắt chân thành muốn đả động hắn.

Nhưng sau khi nhìn thấy Tô Minh Ngọc phía sau Trương Dịch, cô ta lập tức ý thức được chênh lệch giữa mình và đối phương.

Bên người có loại nhân vật cấp nữ thần này, làm sao hắn có thể để ý tới mình đây?

Nhưng nữ nhân viên cửa hàng cũng chưa hết hy vọng, hoa nhà không có hương hoa dại, nói không chừng vị soái ca nhiều tiền này muốn đổi khẩu vị?

Vì thế trước khi Trương Dịch đi, cô ta còn không quên lén đưa cho hắn một tờ giấy.

Trương Dịch chỉ cười nhạt, đi ra cửa liền ném nó vào trong thùng rác.

Loại phụ nữ như vậy, hắn chướng mắt.

Sau khi lên xe, Tô Minh Ngọc nói với hắn: "Trương tổng, tôi đã giúp ngài bao trọn khách sạn Shangri - La. Tối nay, nơi đó chỉ có ngài và bạn gái ngài. Ngoài ra, tôi còn nhờ khách sạn chuẩn bị bữa tối lãng mạn nhất dưới ánh nến cho ngài, cũng mời nghệ sĩ đàn vi - ô - lông nổi tiếng Pagroni đến biểu diễn.”

Trương Dịch hài lòng gật đầu, hắn nhìn thoáng qua Tô Minh Ngọc xinh đẹp, không thể không cảm thán, trách không được cô tuổi còn trẻ đã có thể trở thành người đứng thứ hai tập đoàn Thịnh Thế, năng lực và hiệu suất làm việc này không thể xoi mói.

“Vất vả cho cô rồi!”

Tô Minh Ngọc nhìn khuôn mặt anh tuấn của Trương Dịch, bỗng nhiên mỉm cười nói: "Nói thật, tôi rất bất ngờ hành động hôm nay của ngài.”

“Ồ? Có ý gì?”

Tô Minh Ngọc cười nói: "Tôi đã từng gặp rất nhiều đàn ông, sau khi có tiền sẽ thay đổi, vứt bỏ người phụ nữ đã đồng cam chịu khổ với mình nhiều năm. Nhưng ngài có tiền, việc đầu tiên nhớ đến là bạn gái của mình. Nói thật, khiến tôi có chút hâm mộ!"

Trương Dịch chỉ cười nhạt: "Con người sau khi trải qua những năm tháng khốn khổ, sẽ càng quý trọng những người đi cùng anh ta.”

Vệ sĩ lái xe, đưa Tô Minh Ngọc và Trương Dịch đến khách sạn Shangri - La.

Đây chính là khách sạn xa hoa đắt đỏ nhất thành phố Thiên Hải.

Trước kia, Trương Dịch đi ngang qua nơi này đều cảm giác tự ti, cảm thấy đời này không có cơ hội tới nơi như thế dùng bữa. Nhưng hôm nay, cả khách sạn này đều bị hắn bao trọn.

Tô Minh Ngọc xuống xe trước, sau đó tự mình đỡ Trương Dịch đi xuống.

Quản lý khách sạn đứng đợi ở cửa từ sớm, phía sau có mười nữ phục vụ xinh đẹp mặc đồng phục màu đỏ rượu mặc tất chân đen.

Tuổi các cô gái chỉ hơn hai mươi, dung nhan xinh đẹp theo tiêu chuẩn của hot gril mạng. Bộ ngực sữa no đủ nhấp nhô, xuyên qua tất chân mỏng manh và chiếc váy ngắn có thể nhìn thấy bắp đùi trắng nõn đẫy đà.

Vừa sẽ không làm cho người ta cảm thấy quá mức phong tình, lại làm cho ánh mắt người ta lưu luyến, muốn nhìn trộm phong cảnh dưới đồng phục.

Sau khi nhìn thấy Trương Dịch, quản lý khách sạn nhiệt tình vội vàng nghênh đón.

“Chào Trương tổng, tôi là Khổng Vân Triết, quản lý khách sạn Shangri - La.”

Mười nữ phục vụ trẻ tuổi phía sau cũng hô theo: "Trương tổng, hoan nghênh ngài đến với Shangri-La!"

Âm thanh ngọt ngào như là uống mật, Trương Dịch nhìn lướt qua sau đó cảm khái, nhân viên phục vụ của khách sạn năm sao, người nào cũng xinh đẹp hơn người.

Khổng Vân Triết vừa bắt tay Trương Dịch, vừa đánh giá Trương Dịch.

Lúc này Trương Dịch chưa kịp thay quần áo, trên người còn mặc bộ quần áo công sở bình thường kia, thoạt nhìn vô cùng mộc mạc.

Khổng Vân Triết không khỏi cảm khái trong lòng: Hiện tại người giàu có tiền đều ăn mặc khiêm tốn như vậy sao? Bộ quần áo này ít nhất cũng phải mấy chục vạn một bộ, nhìn qua lại giống như hàng vỉa hè!

Có đánh chết hắn ta cũng không tin tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế sẽ mặc một bộ quần áo mấy chục đồng.

Trương Dịch nhìn thấy Khổng Vân Triết một thân âu phục hàng hiệu, tóc cũng dùng dầu gội chải chỉnh tề, dáng vẻ nhất thời cũng có chút xấu hổ.

Hắn đến vội vàng, cũng quên đi mua một bộ quần áo tốt một chút. Nhưng chỉ ăn một bữa cơm với bạn gái của mình, bộ quần áo này là do cô ta mua cho hắn, mặc như thế sẽ khiến hắn có vẻ hoài niệm, nên không cần thay đổi.

“Tiệc tối hôm nay làm phiền anh rồi!” Trương Dịch khách khí nói.