Chương 41: Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch)

Trương Dịch chỉ mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn về phía các nhân viên của Masterlun.

Trương Dịch lười nói chuyện với loại phụ nữ này, thế là hắn ra lệnh cho Chương Thiên Trì: "Lập tức sắp xếp cho bọn họ rời khỏi Hoa Toa! Đồng thời buộc họ phải chịu trách nhiệm tại tổng bộ, bởi vì thái độ phục vụ của những nhân viên này đã gây tổn hại rất tệ tới hình tượng của Hoa Toa chúng ta!"

Sắc mặt nữ quản lý càng thêm khó coi, nếu cứ tiếp tục như vậy, cô ta sẽ hoàn toàn xong đời! Bởi vì sự việc quá lớn, chắc chắn quản lý cửa hàng như cô sẽ phải là người chịu trách nhiệm.

“Tổng giám đốc Trương, tổng giám đốc Trương, ngài nghe tôi giải thích đi!”

Cô ta vừa gào khóc vừa chạy tới, nhưng đã bị bảo vệ ngăn lại.

Trương Dịch kéo Trương Giai Giai rời khỏi hiện trường ồn ào, hắn cúi đầu nhìn em gái, cười nói: "Thế nào, lần này đủ hả giận chưa?”

Trương Giai Giai nhìn nữ quản lý gục xuống vô hồn và người phụ nữ trung niên mặt xám như tro tàn bên kia, trên mặt lộ ra nụ cười thoả mãn.

“Anh, anh thật sự ngầu lắm luôn!”

Cô giơ ngón tay cái về phía Trương Dịch.

Lúc này, cách đó không xa, một người phụ nữ mặc bộ đồ chuyên nghiệp màu đỏ bước tới.

"Tổng giám đốc Trương, tiểu thư Trương, hai người muốn mua kính phải không? Cửa hàng mắt kính Vọng Nguyệt chúng tôi hy vọng có thể miễn phí cho ngài một cặp kính mắt mới!"

Thì ra cô ấy là quản lý của một cửa hàng kính mắt khác bên cạnh, nhìn thấy ông chủ lớn Trương Dịch tới, lập tức nhân cơ hội chạy tới với hy vọng có thể làm quen một chút.

“Cửa hàng kính Vọng Nguyệt sao? Tôi biết nó, cửa hàng này cũng nhất nhì cả nước! Không kém gì Masterlun.”

Ánh mắt Trương Giai Giai sáng lên.

Trương Dịch liếc nhìn em gái mình, mới gật đầu nói: "Vậy được rồi, nhưng nhất định phải là sản phẩm tốt nhất trong cửa hàng các cô mới được!"

Quản lý Vọng Nguyệt mỉm cười: "Chúng tôi rất vinh dự khi có thể cung cấp kính cho em gái tổng giám đốc Trương, đương nhiên chúng tôi không dám thất lễ!"

Trương Dịch khẽ gật đầu, đưa tay đẩy Trương Giai Giai, "Đi đi! Đi chọn cái em thích đi.”

Trương Giai Giai mím môi, sau đó cùng vị quản lý kia đi tới cửa hàng.

Bên kia, Chương Thiên Trì trực tiếp đưa thông báo chấm dứt hợp tác cho Masterlun, sau đó mặc kệ nữ quản lý kia đau khổ cầu xin, cứ thể bỏ cô ta sang một bên, vội vàng chạy tới tìm Trương Dịch.

“Tổng giám đốc Trương, chuyện này tôi đã thuận theo nguyện vọng của ngài mà xử lý rồi! Xin hỏi ngài còn có gì muốn giao cho tôi không?” Chương Thiên Trì ân cần nói.

Trương Dịch lắc đầu, "Không có, vốn tôi chỉ tới đây cùng em gái tôi mua chút đồ thôi. Bận thì cứ đi đi, không cần để ý tôi.”

Chương Thiên Trì suy nghĩ một chút, quay đầu dặn dò một quản lý, "Mau đi giúp em gái tổng giám đốc Trương chuẩn bị một tấm thẻ VIP kim cương!"

Người quản lý kia hiểu ý, vội vàng đi chuẩn bị thẻ đen cho Trương Giai Giai.

Chương Thiên Trì mỉm cười đi theo Trương Dịch: "Tổng giám đốc Trương, đây là lần đầu tiên ngài đến Hoa Toa của chúng tôi phải không? Ngài cần mua gì cứ để tôi dẫn đường cho ngài, tôi quen thuộc với chỗ này lắm!"

Là một kẻ khôn lỏi, hắn sẽ không bao giờ bỏ lỡ cơ hội để lấy lòng Trương Dịch.

Trương Dịch suy nghĩ một chút, đúng thật là mình cũng không quen thuộc với nơi này, có hắn dẫn đường cũng tốt. Nhân tiện cũng có người xách túi luôn.

Không lâu sau, Trương Giai Giai bước ra khỏi cửa hàng kính mắt Vọng Nguyệt.

Cô đã thay một cặp kính mới toanh, không còn là chiếc gọng đen quê mùa như trước nữa, mà là màu xanh thủy tinh tao nhã trí thức, vừa vặn phối hợp với khí chất thiếu nữ văn học của cô.

"Tiếp theo là cửa hàng quần áo!" Trương Dịch vừa cười vừa nói.

“Tổng giám đốc Trương, Trương tiểu thư, mời đi theo tôi!” Chương Thiên Trì vội vàng đi trước dẫn đường.

Trương Dịch dẫn Trương Giai Giai tới khu quần áo cao cấp của Hoa Toa.

“Sau này em sẽ trở thành một quý cô tri thức, chứ không phải con gái của nhà giàu mới nổi. Cho nên quần áo phải có chất liệu tinh xảo, vừa nhìn đã biết là hàng cao cấp. Nhưng không được quá khoa trương. Một thượng lưu thực thụ sẽ luôn ẩn giấu tiềm năng bên trong.”

“Chất liệu cao cấp nhất luôn cần phương pháp may vá mộc mạc nhất.”

Trương Dịch đích thân giúp Trương Giai Giai chọn một bộ quần áo, đây là chuẩn bị cho cô sau này để vào tập đoàn Thịnh Thế làm việc.

Từ trong ra ngoài, âu phục, quần áo thường ngày, giày dép, cà vạt, đều là hắn giúp cô chọn lựa. Nhưng đến phần nội y chỉ đành giao cho nhân viên bán hàng.

Trương Giai Giai rất vui, từ lúc chào đời tới nay đây là lần đầu tiên cô có thể thoải mái mua sắm như vậy, căn bản không cần nhìn giá cả, chỉ cần nhìn xem có thích hay không.

Trương Dịch cũng không vội, để cô đi thử đồ từng cửa hàng một, chỉ cần cô thích, tất cả đồ đều sẽ được đóng gói ngay lập tức.

Kết quả là, vốn chỉ định mua khoảng chục bộ, nhưng bất tri bất giác lại thành ba bốn mươi bộ từ lúc nào không biết!

Chương Thiên Trì đi theo xách túi cũng mệt đến nỗi thở hồng hộc, không thể không gọi thêm hai nhân viên tới giúp xách đồ.