Mãi một lúc sau, Trương Giai Giai quay đầu lại, nhìn thấy bọn họ đang vác theo túi lớn túi nhỏ, không khỏi thè lưỡi, nói với Trương Dịch: "Anh, có phải em mua hơi nhiều quá rồi không?"
Trương Dịch mỉm cười: "Nhiều sao? Không nhiều chút nào cả. Lần này chỉ mua cho em mặc tạm mấy ngày thôi, đợi hai ngày nữa mẫu mới ra thị trường chúng ta sẽ lại đến tiếp!"
Trương Giai Giai nở một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt, chạy tới ôm lấy canh tay Trương Dịch, bắt đầu làm nũng: "Anh~anh tốt quá đi!"
Trương Giai Giai rất vui, thế là mua một lúc cả đống quần áo, đến nỗi ngay cả chính bản thân cô cũng có chút giật mình.
Thật ra thì cô gái nào mà chả thích mua sắm, chỉ là trước kia điều kiện gia đình không được tốt, Trương Giai Giai cũng rất hiểu chuyện, cho nên cô cũng chưa bao giờ đến trung tâm thương mại lớn để mua đồ.
Lúc này coi như cô đã buông thả bản thân, thành ra vô tri vô giác mua hết những thứ mình nhìn thấy.
"Ối, nhiều đồ thế này, ký túc xá không chứa được mất!"
Trương Giai Giai có chút ảo não, sau đó lén nhìn sang Trương Dịch: "Anh, hay là chúng ta bỏ lại một chút đi!"
Trương Dịch mỉm cười, vừa định nói gì đó, điện thoại của hắn lại "ding dong" một tiếng.
Mở điện thoại ra nhìn, là tin nhắn của Tô Minh Ngọc gửi tới: "Trương Dịch, căn nhà anh muốn đã thanh toán xong rồi. Nó ở khu gia viên Uẩn Tú, cách tổng bộ chúng ta một con phố.”
"Vừa đúng lúc!"
Hắn nhìn Trương Giai Giai rồi nói: "Không cần phiền phức như thế! Không phải em sắp đến tổng bộ Thịnh Thế làm việc sao? Anh đã mua cho em một căn hộ rồi, đã sửa sang sắm sửa đầy đủ tiện nghi. Giờ chỉ cần em dọn qua đó ở thôi!"
Trương Giai Giai mở to hai mắt, "Anh, là thật sao?”
Là một sinh viên mới ra trường, thật ra mới bước vào xã hội là khoảng thời gian khó khăn nhất.
Thứ nhất là không có kinh nghiệm làm việc, thứ hai là chưa quen được quy tắc xã hội, cho nên khó tránh khỏi việc vấp phải trắc trở khắp nơi, đụng đến đâu là đầu rơi máu chảy.
Đến công ty mới, xây dựng mối quan hệ với một nhóm đồng nghiệp và lãnh đạo xa lạ, thích nghi với công việc, thuê phòng, tìm người môi giới còn phải phòng ngừa bị lừa gạt... đủ thứ chuyện phiền toái.
Thành thật mà nói, trong lòng Trương Giai Giai cũng có chút e sợ.
Nhưng bây giờ, nơi cô làm việc là công ty của anh trai mình, hơn nữa mọi phương diện ăn, mặc, ở, đi lại đều đã được sắp xếp ổn thỏa.
Nhất thời, trong lòng cô liền cảm thấy ấm áp, cảm giác như mình chính là cô em gái hạnh phúc nhất trên đời!
Trương Dịch liếc nhìn bộ đồ Chương Thiên Trì và hai nhân viên trung tâm thương mại mang theo, lại đánh giá Trương Giai Giai từ trên xuống dưới một lượt.
Quần áo cũ của cô đã được vứt đi, bây giờ từ đầu đến chân Trương Giai Giai đều là hàng hiệu, cả người cộng lại cũng được hơn trăm ngàn tệ.
Những bộ đồ này trông rất có khí chất sang trọng nhưng cũng không xa hoa, ngay cả là người bình thường nhìn cũng sẽ cảm nhận được khí chất toát ra từ nó. Nhưng mà, vẫn còn một số chỗ trông có chút thiếu tự nhiên, đó chính là cách trang điểm hiện tại của Trương Giai Giai.
Cô để tóc dài đơn giản, trên mặt cũng chỉ dưỡng ẩm, bôi một chút kem BB. Tuy tố chất vốn có rất tốt, nhìn qua trông rất xinh đẹp, nhưng nếu có thể tô điểm thêm một chút chắc chắn sẽ càng hoàn mỹ hơn.
Trương Dịch búng tay một cái, nói: "Giám đốc Chương, thợ trang điểm tốt nhất ở đây đang ở đâu?"
Chương Thiên Trì vội vã ôm đồ đạc chạy tới: "Thưa tổng giám đốc Trương, chúng tôi có một nhóm nhà tạo mẫu người Đức có mở Elsa Studio. Hiện nó đang ở tầng sáu!"
Khi Trương Giai Giai nghe được từ "Elsa Studio", cô không nhịn được mà che miệng lại.
"Giám đốc Chương, có phải anh đang nói đến Elsa Studio chuyên trang điểm cho ảnh hậu, ảnh đế không? Nhà tạo mẫu chính của họ tên là Peter đúng chứ?”
Chương Thiên Trì gật đầu, "Tiểu thư Trương thật sự rất thông minh! Elsa Studio của Peter ở ngay trong trung tâm thương mại của chúng tôi.”
"Nhưng mà, nghe nói ngay cả những đại minh tinh muốn tìm anh ta trang điểm cũng phải đặt lịch trước!"
Chương Thiên Trì cười nói: "Còn tùy xem đó là ai nữa, nếu là tiểu thư Trương muốn trang điểm, sao lại cần đến chuyện đặt lịch chứ? Khi nào tiểu thư muốn tới trang điểm cứ nói với tôi một tiếng, có là ảnh hậu ảnh đế cũng phải xếp hàng chờ sau!”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Trương Giai Giai tràn ngập sự chờ mong.
"Được, vậy chúng ta qua đó đi!" Trương Dịch cất bước đi về phía trước.
Trương Giai Giai thấy mấy người Chương Thiên Trì một tay xách năm sáu cái túi, lại có chút ngượng ngùng nói: "Đồ vẫn nên để tôi tự xách, các anh đều mệt quá rồi.”
Chương Thiên Trì liên tục lắc đầu, vẻ mặt tươi cười nói: "Không không không, không mệt, chúng tôi không mệt chút nào! Được phục vụ tiểu thư Trương là vinh hạnh của chúng tôi!”
Tuy khi nói ra mấy lời này, trên trán hắn đã đầm đìa mồ hôi nhưng cũng không dám nói ra nửa chữ "mệt".
Trương Giai Giai đành phải nói: "Vậy khi nào mọi người mệt quá thì nói với tôi nhé, tôi có thể tự xách được!"
Mấy người Trương Dịch đã tới studio trên tầng sáu, đội ngũ tạo mẫu ở đây đến từ nước Đức, nghe nói họ từng đạt được rất nhiều giải thưởng thiết kế quốc tế.