Chương 3: Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch)

“Đinh! Hệ thống Thần hào lắp đặt hoàn tất, kích hoạt lần đầu đã hoàn thành!"

“Đinh! Chúc mừng ký chủ đã đạt được quyền sở hữu tập đoàn Thịnh Thế giá trị thị trường trăm tỷ!”

“Đinh! Chúc mừng chủ ký sinh đạt được một trang viên đỉnh cấp khu YL!”

“Chúc mừng ký chủ sinh đạt được hai chiếc Rolls Royce Phantom, một chiếc xe đua Bugatti Veyron Black Blood, một chiếc Pagani Zonda.”

“Khen thưởng ký chủ 100 điểm giá trị vận khí, 100 điểm giá trị vũ lực, 100 điểm giá trị mị lực, 180 điểm giá trị trí tuệ.”

"Hệ thống đã lắp đặt xong, chúc ngài một cuộc đời vui vẻ!"

Trương Dịch nghe thấy âm thanh này trong đầu, cả người lập tức phấn chấn lên. Là một người hiện đại sống trong thời kỳ văn học mạng phát triển nên hắn rất quen thuộc với mấy thể loại hệ thống nghịch tập này.

Chỉ là không ngờ rằng hạnh phúc đột nhiên tới nhanh như vậy!

Nhưng hắn không hề bất ngờ, có thể nói hắn đã đợi ngày này 25 năm!

Trương Dịch là một người xuyên không từ Trái Đất đến hành tinh song song gọi là Lam Tinh. Hắn vẫn đang chờ đợi trong hệ thống trong truyền thuyết giáng lâm.

Vốn cho rằng, dựa vào ký ức và kinh nghiệm phong phú kiếp trước, hắn có thể hô mưa gọi gió ở thế giới này. Lại không ngờ rằng hiện thực quá tàn khốc, không có gia thế bối cảnh tốt cho dù là người xuyên không cũng vô cùng cực khổ.

Ngay khi hắn cho rằng đời này sẽ tầm thường như kiếp trước thì ngón tay vàng của hắn đã tới rồi.

Trước mặt Trương Dịch đột nhiên xuất hiện một bảng số liệu.

Tên thật: Trương Dịch

Giá trị may mắn: 100

Giá trị vũ lực: 100

Giá trị hấp dẫn: 100

Giá trị trí tuệ: 180

Tài sản hiện tại: 100.000, 010, 035

(Mỗi 1 tỷ tài sản tăng lên có thể nhận được 10 điểm thuộc tính phân phối ngẫu nhiên và kích hoạt phần thưởng ẩn)

Lần này Trương Dịch có thể xác định hắn không nghe nhầm, mà thật sự có hệ thống kích hoạt trong đầu hắn!

“Hệ thống, tập đoàn Thịnh Thế là tập đoàn Thịnh Thế ở thành phố Thiên Hải sao?” Trương Dịch hỏi.

Tập đoàn Thịnh Thế chính là tập đoàn lớn nhất thành phố Thiên Hải, ngành nghề bao gồm ăn uống, giải trí, thương mại điện tử, bất động sản các loại rất nhiều lĩnh vực, nếu nhìn khắp cả Hoa Hạ thì nó vẫn là công ty đứng đầu cả nước.

Công ty cũ của hắn cũng chỉ là một trong số nhiều công ty con của tập đoàn Thịnh Thế, nhưng doanh thu hàng năm đã lên tới mấy trăm triệu.

“Đúng vậy.” Hệ thống cho câu trả lời khẳng định.

Trương Dịch thật không ngờ, đột nhiên hắn lại trở thành ông chủ của tập đoàn!

Hắn ngơ ngác đứng tại chỗ, bởi vì niềm vui bất ngờ đến khiến hắn cười ngây ngô. Người qua đường lộ ra thần sắc thương hại, còn tưởng rằng Trương Dịch đang đi làm thì bị choáng.

Lúc này, vừa khéo đã đến giữa trưa, người trong tòa nhà lục tục bắt đầu đi ra ngoài ăn cơm.

Quản lý Cẩu và mấy lãnh đạo công ty vừa đi vừa cười nói, vừa khéo nhìn thấy Trương Dịch đứng ở cửa với vẻ mặt ngây ngô cười.

Lão nhớ tới lúc trước bị Trương Dịch làm mất thể diện, hiện tại nhìn thấy Trương Dịch như vậy còn tưởng rằng hắn đang hối hận, nhất thời trong lòng khoái ý.

Vì vậy lão đi tới trước mặt Trương Dịch châm chọc nói: "Ôi này, không có công việc nên điên điên dại dại rồi à?”

Lãnh đạo các bộ phận khác của mấy công ty bên cạnh nghe nói chuyện hôm nay, cũng lộ ra thần sắc trào phúng.

“Người trẻ tuổi đừng quá ngông cuồng, bị hiện thực tàn nhẫn đập vào mặt sẽ tỉnh ra thôi.”

“Ngã một lần khôn hơn một chút, về sau học được cách cụp đuôi ngoan ngoãn làm người!”

Quản lý Cẩu vuốt cằm suy nghĩ một chút, dáng vẻ bố thí: “Như vậy đi, tôi cho cậu một cơ hội, hiện tại cậu dập đầu nhận sai với tôi, tôi sẽ cho cậu quay lại công ty tiếp tục đi làm.”

“Đương nhiên, cậu phải làm tốt những hạng mục cậu phụ trách cho tôi.”

Trương Dịch nhìn sắc mặt mấy người quản lý Cẩu, trong lòng cười lạnh không thôi.

TMD, còn muốn lợi dụng chính mình? Thật coi mình là ngu ngốc!

Vốn với năng lực và kinh nghiệm làm việc hiện tại của hắn, có thể tìm được một công việc tốt hơn ở thành phố Thiên Hải.

Huống chi sau khi có được hệ thống, hắn nhanh chóng biến thành ông chủ của tập đoàn Thịnh Thế, còn cần công việc rách nát này sao?

Trương Dịch cười lạnh mắng: "Mẹ nhà ông, lương tám ngàn còn dám bảo tôi đi làm, hai năm nay tôi giúp ông kiếm không ít tiền còn tự cho mình thanh cao sao? Có chó nó mới đi làm.”

Mấy lãnh đạo bộ phận bên cạnh quản lý Cẩu bất mãn nói:

"Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng, nếu không là lãnh đạo cho cậu cơ hội thể hiện, cậu có thể trưởng thành được không?”

“Đúng vậy, cậu phải biết cảm ơn! Cậu có năng lực như ngày hôm nay đều là lãnh đạo dìu dắt, cậu hồi báo lãnh đạo cũng là việc nên làm.”

“Cậu còn trẻ như vậy, tiền không quan trọng. Trước tiên phải nghĩ đến học tập!”

Mấy người đều là lãnh đạo tầng trung, ra vẻ đạo mạo.

Những lời này mỗi lần họp Trương Dịch đều nghe, nghe đến mức thuộc lòng, nhưng mỗi lần nghe xong đều cảm thấy ghê tởm.

Công việc vốn là một cuộc giao dịch, anh cho tôi tiền, tôi trả giá lao động, sao trong mắt đám người này lại trở thành công ty bố thí?

Hiện tại hắn đã từ chức, mấy người còn muốn dùng chiêu kia để tẩy não hắn.

Trương Dịch cười lạnh nói: "Mấy người các ông là cái thá gì mà đứng trước mặt tôi bảo tiền không quan trọng. Có giỏi thì đưa hết tiền cho tôi đi, xem thử có ai dám không? Cả ngày chỉ biết nói mấy lời xàm xí, giảng đạo cho ai nghe? Cút hết đi.”

Hiện tại không phải lúc hắn đi làm, không cần phải nhìn sắc mặt bọn họ nữa.

Thân phận của hắn bây giờ chính là cấp trên trực tiếp của những người này!

Trước hết để cho bọn họ đắc ý đã, đợi khi nào hắn chính thức tiếp quản tập đoàn, kẻ đầu tiên bị sa thải chính là bọn họ.

Sắc mặt đám lãnh đạo công ty nhất thời trở nên rất khó coi, không ngờ tên nhân viên vẫn luôn trung thực kia còn dám cùng bọn họ tranh luận!

Đồng loạt chỉ vào Trương Dịch uy hiếp nói: "Có gan đấy, có tin chúng tôi sẽ đưa cậu vào danh sách đen khiến cậu thất nghiệp cả đời không hả?”

Bọn họ làm ngành nghề tài chính, vòng tròn tài chính thành phố Thiên Hải lớn như vậy, đều là người quen.

Chỉ cần bọn họ gây trở ngại nhỏ, thật sự có thể khiến một người mới biến mất khỏi ngành.