Chương 19: Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch)

Sau khi Trương Giai Giai nghe được những lời này thì rất vui mừng, hưng phấn nói: "Anh, nhất định là anh vừa được tăng lương đúng không! Chúc mừng chúc mừng, ha ha, lần sau anh phải mời em đi ăn một bữa thật to đấy nhé!"

Trương Dịch suy nghĩ một chút, cũng không biết nói với em gái thế nào. Học vấn của mẹ hắn không cao, chỉ cần nói dăm ba câu là bà tin, nhưng em gái mình lại là sinh viên top đầu của đại học Hải Phong, không dễ lừa được.

Hắn chỉ có thể mơ hồ nói: "Không phải tăng lương, dăm ba câu nói không thể giải thích rõ ràng cho em được, dù sao thì hiện tại anh đang rất giàu. Chỉ cần em nguyện ý thi nghiên cứu sinh, tiền bạc tuyệt đối không thành vấn đề!"

Trương Giai Giai sửng sốt một chút, lập tức mỉm cười, "Anh, anh hiểu lầm rồi! Thật ra em không muốn thi nghiên cứu sinh, một phần nguyên nhân cũng có liên quan đến chuyên ngành của em. Em học kế toán, tuy rằng tiếp tục thi nghiên cứu sinh thì ra ngoài tìm việc sẽ rất hữu ích. Nhưng ngành kế toán coi trọng kinh nghiệm và năng lực hơn. Bây giờ em đã sắp lấy được chứng chỉ kế toán rồi, điều này còn có thể chứng minh trình độ của em còn hơn cả bằng nghiên cứu sinh. Chỉ cần ra xã hội tôi luyện thêm nữa, nhất định sẽ hữu dụng hơn chịu khổ thêm ba năm ở đại học!"

Trương Dịch không khỏi gật đầu.

Em gái mình vô cùng sáng suốt, quả thực những điều mà sinh viên đại học, cao học ở nước Hoa Hạ được học ở trường đều rất có giá trị.

Nhất là chuyên ngành của cô, càng chú trọng giấy chứng nhận và kinh nghiệm, cho nên ra xã hội sớm một chút dốc sức làm việc cũng không phải chuyện xấu.

"Vậy được rồi, em đã quyết định thì chắc chắn anh hai sẽ ủng hộ em! Mới ra ngoài làm việc sẽ tương đối vất vả, anh chuyển một ít tiền tiêu vặt cho em dùng trước. Nếu sau này không đủ cứ thoải mái nói với anh, nhớ cho kỹ là, bây giờ anh rất giàu. Em không cần oan ức bản thân nữa!"

Trương Dịch nói xong liền chuyển mười vạn đồng cho em gái.

Cô vẫn còn là sinh viên, Trương Dịch không dám cho cô quá nhiều tiền, sợ đến lúc đó cô nhiều tiền quá sẽ hình thành tật xấu.

Trương Giai Giai lại nói: "Anh, không cần đâu. Em đã tìm được việc làm rồi, ngay tại trụ sở của tập đoàn Thịnh Thế lớn nhất thành phố chúng ta! Hơn nữa bây giờ anh yêu đương cũng rất cần tiền, không cần cho em nữa đâu.”

Trương Giai Giai rất hiểu chuyện, sợ Trương Dịch cho mình tiền sẽ khiến bạn gái hắn không vui.

Trương Dịch thản nhiên nói: "Không sao đâu, anh và Trần Hiểu Lệ đã chia tay rồi. Tiền này em cứ thoải mái mà dùng! Nhân tiện, em vào trụ sở của tập đoàn Thịnh Thế rồi sao?" Ánh mắt Trương Dịch sáng lên.

Tập đoàn Thịnh Thế là tập đoàn lớn nhất thành phố Thiên Hải, tiêu chuẩn trúng tuyển vô cùng nghiêm ngặt. Việc em gái mình có thể trúng tuyển, chứng tỏ năng lực của cô không thể đùa được, làm thân anh trai này cũng rất vui mừng.

Nhưng điều làm hắn còn vui hơn là em gái lại gia nhập công ty của mình, vậy là hắn có thể âm thầm giúp đỡ cô, để cô nhanh chóng trưởng thành. Sau này trong tập đoàn, mình cũng có thêm một cánh tay phải nữa.

“Anh chia tay rồi á? Ừm, cũng tốt. Thật ra em đã sớm nói Trần Hiểu Lệ và anh không hợp nhau chút nào rồi! Ha ha, hai ngày trước em mới đi phỏng vấn, hôm nay họ đã gửi đề nghị cho em.”

Đang nói chuyện, tin nhắn thông báo của ngân hàng đã tới.

Trương Giai Giai còn tưởng rằng anh trai cho mình một hai ngàn gì đó, rất vui vẻ mở tin nhắn ra xem.

Nhưng khi mở ra xem, bên trên thông báo: "Tài khoản ngân hàng Hoa Phong của bạn đã cộng 10 triệu, số dư hiện tại là 10 triệu.”

Điện thoại di động trong tay Trương Giai Giai suýt chút nữa rơi xuống đất.

“Ơ! Anh, sao anh lại gửi cho em nhiều tiền như thế?”

Một trăm ngàn tệ! Vậy chính là mười vạn, cha mẹ mình buôn bán hai năm trời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy!

Sinh hoạt phí bình thường của Trương Giai Giai là tám trăm tệ một tháng, tài khoản của cô chưa từng có quá năm chữ số. Hiện tại đột nhiên lại có thêm một khoản tiền lớn, làm cho cả người cô đều choáng váng!

“Có phải anh chuyển nhầm rồi không, thừa mất hai số 0? Em sẽ chuyển lại cho anh ngay đây.”

Trương Dịch biết rõ biểu cảm của Trương Giai Giai lúc này, hắn chỉ thản nhiên nói: "Cứ cầm đi. Còn chuyện cụ thể em đừng hỏi, anh chỉ có thể nói với em là lai lịch số tiền này hoàn toàn đứng đắn. Hơn nữa bây giờ anh đã có rất rất nhiều tiền, em không cần phải đau lòng cho anh đâu.”

Vừa dứt lời, hắn lại bổ sung một câu: "Nhớ cho kỹ đây, Giai Giai! Từ nay về sau, nhà chúng ta là người có tiền. Cho nên không cần tiếc tiền như trước kia nữa, hiểu chưa?"

Trương Giai Giai vô cùng hưng phấn, nhất thời nói không ra lời, nắm chặt điện thoại di động không ngừng gật đầu.

“Ừ ừ.”

Trương Dịch cười khẽ, cũng biết cô phải mất một lát để tiêu hóa chuyện này, liền nói: "Được rồi, về nghỉ ngơi cho sớm đi!"

Nói xong, hắn liền cúp điện thoại.