Chương 18: Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch)

Trương Dịch nói thầm trong lòng, hắn biết rõ chỉ khi có mình về nhà cha mẹ mới làm đồ ăn ngon, hơn nữa đều để cho hắn ăn trước.

Có lần hắn không báo trước với người nhà, trở về lấy quần áo mùa đông, kết quả lại bắt gặp cơm trưa của cha mẹ chỉ có cháo trắng, bánh bao và dưa muối đơn giản.

Lần đó đã khiến hắn hoàn toàn hiểu chuyện, cho nên từ đó về sau càng gắng sức làm việc hơn.

"Dù sao tiền này là con cho ba mẹ, lần sau con về mà thấy ba mẹ còn giật gấu vá vai như vậy nữa, đừng trách con giận đấy nhé!"

“Ài! Ha ha ha, được được được! Mẹ sẽ nghe lời con!”

Gọi điện thoại về nhà xong, Trương Dịch lại nghĩ đến chị cả và em gái của mình.

Chị gái hắn đã lấy chồng, có mở một quán ăn nhỏ ở nhà, cuộc sống miễn cưỡng có thể gọi là tạm chấp nhận được.

Còn cô em gái thì đang theo học tại trường Đại học Hải Phong có tiếng ở thành phố Thiên Hải, năm nay sẽ tốt nghiệp.

Trương Dịch suy nghĩ một chút, bình thường chị gái luôn là người đối tốt với mình nhất, khi còn bé cái gì ngon cũng đều cho mình ăn, khi học đại học cũng lén lút cho mình không ít sinh hoạt phí.

Có điều tính cách chị hắn tương đối cá tính, nếu hắn trực tiếp đưa tiền cho chị, chắc chắn chị ấy sẽ không nhận.

Trương Dịch liền nghĩ đến việc mở một khách sạn lớn cho chị gái, vậy chuyện này giữ lại đợi tới khi hắn về nhà rồi nói sau.

Mà em gái Trương Giai Giai có thành tích học tập rất xuất sắc, được học ở trường đại học Hải Phong tốt nhất thành phố Thiên Hải, cô vẫn luôn là niềm tự hào của nhà họ Trương.

Nghĩ đến cô em gái nghe lời lại hiểu chuyện, Trương Dịch không nhịn được nở nụ cười, sau đó bấm số điện thoại của cô.

Đã gần mười một giờ tối, thư viện cũng đã đóng cửa, lúc này Trương Giai Giai mới đeo cặp sách của mình trở về khu ký túc xá.

Đúng lúc này, chuông điện thoại trong túi reo lên.

Trương Giai Giai vội vàng lấy chiếc điện thoại cũ kĩ của mình ra, khi nhìn thấy tên trên màn hình hiển thị "Anh trai", trên mặt cô chợt nở nụ cười.

Trong nhà có ba anh chị em, chị gái và anh hai đều rất yêu thương cô. Tuy nhà nghèo nhưng trong suốt bốn năm cô học đại học, anh trai và chị gái đã cho cô không ít tiền tiêu vặt.

Bởi vì anh trai cô cũng ở thành phố Thiên Hải, cho nên mỗi khi rảnh rỗi, hắn sẽ dẫn cô đi ăn thật ngon, còn mua quần áo mới cho cô.

Cô biết, thật ra tiền lương của anh trai mình cũng không nhiều, hơn nữa còn phải nuôi một cô bạn gái. Nhưng để chăm sóc cho cô, hắn vẫn cố gắng cho cô những gì mình có thể.

“Này, anh hai! Đã trễ thế này rồi còn chưa ngủ à?” Trương Giai Giai ngọt ngào hô lên.

Bên kia điện thoại, Trương Dịch khẽ mỉm cười, "Anh có bao giờ ngủ sớm thế đâu chứ? Còn em, về ký túc xá chưa?”

"Ừ, thư viện đóng cửa rồi."

“Sắp tốt nghiệp rồi, còn phải gắng sức như thế làm gì?”

Trương Giai Giai đã học tới kỳ hai của năm cuối cấp, qua hai tháng nữa sẽ hoàn toàn tốt nghiệp ra trường. Để giảm bớt gánh nặng cho gia đình, cô muốn ra ngoài kiếm tiền sớm một chút, cũng giống như Trương Dịch vừa tốt nghiệp đã trực tiếp lựa chọn đi làm.

Trương Giai Giai cười nói: “Em đang thi chứng chỉ! Em đã vượt qua 5 kỳ thi đánh giá chuyên ngành kế toán rồi, phải tranh thủ lấy được chứng chỉ trước khi tốt nghiệp, như vậy để khi ra ngoài làm việc, tiền lương cũng sẽ cao một chút!"

Giấy chứng nhận kế toán là một trong những chứng nhận khó lấy nhất trong cả nước, vô cùng giá trị. Trong số rất nhiều nhân viên kế toán trên cả nước, chỉ có không đến một phần trăm có thể lấy được.

Mà sinh viên đại học muốn lấy được giấy chứng nhận này, độ khó càng dọa người hơn. Nghe nói ngay cả đại học Hải Phong hạng nhất cả nước cũng rất ít người có thể lấy được giấy chứng nhận này trong lúc còn đi học!

Trương Dịch hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Tuy nhà không có tiền, nhưng hắn và em gái đều rất hiểu chuyện. Nhất là em gái hắn, từ nhỏ đến lớn thành tích học tập đều vô cùng xuất sắc, năm nào cũng giành được học bổng, có thể nói là niềm tự hào của cả gia đình!

Thành tích của Trương Giai Giai hoàn toàn có tư cách học tiếp sau khi tốt nghiệp đại học Hải Phong, nếu không phải vì điều kiện gia đình khó khăn, vốn cô nên tiếp tục học nghiên cứu sinh.

Nhưng để giảm bớt gánh nặng cho gia đình, Trương Giai Giai dứt khoát từ chối ý tốt của thầy hướng dẫn, lựa chọn đi làm.

Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Dịch cũng có chút xúc động.

“Giai Giai, em muốn tiếp tục thi nghiên cứu sinh không? Nếu em muốn, anh có thể hỗ trợ em!”

Trương Giai Giai nghe vậy liền nở nụ cười, "Không cần đâu anh hai! Em muốn bước vào xã hội sớm, xã hội mới là trường học tốt nhất.”

“Nếu là vì vấn đề tiền bạc, hiện tại em không cần lo lắng nữa. Anh hai của em bây giờ có rất nhiều tiền!” Trương Dịch tự tin nói.