Chương 65: Trường Sinh Giáo Xuất Hiện

Chương 65: Trường Sinh Giáo Xuất Hiện

Bồn địa, sông lớn.

Trong nước sông, dòng điện nhanh chóng lóe lên, một con cá điện thân dài gần ba mươi thước điên cuồng phóng điện, trong chỗ nước cạn bên bờ sông, một con Cự Hà Mã phát ra tiếng rên rĩ thê lương, co giật, ngã vào trong nước sông.

Hai vật thể hình thoi màu đen bị xương cốt của cự thú chết đi ngăn trở, nghiêng nghiêng vẹo vẹo dựng lại trên bãi sông. Trong khe đá xa xa, thác nước lao nhanh xuống dưới, trong hơi nước nồng đậm dường như có vật thể khác thường vọt ra. Qua ước chừng một khắc đồng hồ, trong đoạn sông mà đám người Thạch Linh Khanh và La Lâm đổ bộ ngày hôm đó, một con cá lớn toàn thân đen nhánh, đầu mọc một sừng đột nhiên lao ra.

Toàn thân cá lớn lượn lờ khói đen, mắt cá xám xịt cực lớn lộ ra một luồng tử khí nồng đậm, động tác lại vô cùng cứng nhắc. Nó chợt há miệng, mấy cái bóng người từ trong miệng cá lao ra, trong đó một người trở tay nắm một cái, con cá lớn chiều dài hơn mười thước liền đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một luồng sáng đen chui vào lòng bàn tay hắn. Người mặc giáp da bó sát người màu đen, trên đầu cũng đeo một cái mỹ trùm kín kẽ, sau lưng cắm đao thẳng, bên hông đeo túi da, cách ăn mặc của những người này cùng đám người La Lâm giống nhau như đúc.

Chỉ là so với đám người La Lâm, bảy người lao ra từ miệng cá lớn này, hơi thở mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, sau khi bọn họ xuất hiện, sát khí âm lạnh khó hiểu bao trùm, thổi quét bốn phía, cá điện đang dùng hết sức phát ra dòng điện cũng theo bản năng thu lại hơi thở, nhanh chóng chìm xuống thật sâu dưới đáy sông né tránh.

Chỗ đoàn người lao ra từ trong miệng cá lớn cách bờ sông hai mươi mấy dặm, bọn họ chỉ ở trên mặt sông nhẹ nhàng điểm một cái liền lập tức bay lên không, lướt qua một đoạn mặt sông này, nhẹ nhàng rơi xuống trên bờ sông. Một người trong đó thân thể nhoáng lên một cái, mang theo mấy cái bóng mờ nhàn nhạt, bay nhanh tới rừng dương xỉ ở xa mấy mươi thước, qua loa tìm kiếm trong chốc lát, liền chặt xuống một nhánh cây nhỏ mảnh từ trong rừng dương xỉ trở về.

Cùng mang theo về còn có một cái lệnh bài bằng sắt lớn cỡ bàn tay, bên trên dùng hoa văn màu máu cực mảnh phát họa ra một thanh đao thẳng nhuốm máu. Lệnh bài bằng sắt thỉnh thoảng khe khẽ rung lên một cái, không ngừng khuếch tán từng hồi, từng hồi dao động rất nhỏ ra bốn phía.

"Cửu Chưởng Lệnh...... Là thư mật do Đinh để lại."

Hai tay nâng lên cành cây khắc hơn mười cái hoa văn kỳ quái, người này dâng cành cây lên cho một người đàn ông dáng người cường tráng, hơi thở so với những người khác càng mạnh hơn một bậc.

Cửu Chưởng Lệnh nhận lấy cành cây, híp mắt xem kỹ hoa văn để lại trên cành, lắc đầu nở nụ cười:

"Một đám nhóc con tự cho là cánh cứng rồi...... Đây là ý gì? Quy tắc của Vụ Đao cũng không quan tâm, không để ý? Tự tiện ra tay lại còn quá thời hạn không về...... Hừ!"

Cửu Chưởng Lệnh nhỏ giọng nói:

"Tự tiện ra tay thì cũng thôi đi, còn làm không sạch không gọn, dây dưa không dứt, vậy mà lại để cho một con nhóc chạy thoát...... Việc này nếu truyền ra ngoài, Chưởng Lệnh mấy phân đàn khác của Vụ Đao làm sao còn muốn gặp ta chứ?"

"Xem Chưởng Lệnh ta đây là đồ trang trí sao?"

Từng tia, từng tia khói đen tràn ra từ đầu ngón tay Cửu Chưởng Lệnh, nhanh chóng quấn quanh trên cành cây non mềm. Cành cây héo rũ, khô quắt, trong lúc hít thở liền hóa thành từng điểm, từng điểm tro tàn màu đen bay xuống. Cả đoàn người không nói một lời hóa thành bóng mờ. Ngay sau đó liền hòa vào trong gió.

Lại qua một lúc lâu, đại khái qua hai khắc đồng hồ, trong thác nước từ khe đá đổ xuống, một vệt bóng đen chợt lóe lao tới, không mất quá lâu, trên một đoạn mặt sông này, từng đợt, từng đợt sương khói màu máu mềm rủ dâng lên.

Nước sông quay cuồng, một cái thuyền gỗ đen nhánh dài hai mươi mấy thước hiện ra, ở giữa thuyền gỗ có một cột buồm cao hơn mười thước, trên cột buồm đen nhanh, dùng nước sơn màu máu mang theo ánh huỳnh quang viết hai chữ lớn máu chảy đầm đìa —— ‘Trường Sinh’!

Một người phụ nữ lớn tuổi, thân mặc trường bào màu máu, bộ dạng tóc bạc mặt non, cả mặt ửng hồng, làn da non mềm bóng loáng giống như trẻ con, sống lưng dựng thẳng đứng ở đầu thuyền, bà ta híp mắt nhìn bốn phía xung quanh một lúc, vui vẻ nở nụ cười.

"Con bé Linh Khanh kia, tìm được một chỗ tốt rồi. Một mảnh bí cảnh này đủ để thành lập một phân điện bí ẩn, tốt, tốt, tốt."

Người phụ nữ lớn tuổi đột nhiên cười lên quái dị:

"Ta trái lại là muốn nhìn xem, dám đồ sát một phân điện của Trường Sinh Giáo ta, đến cùng là một đám anh hùng hào kiệt dạng gì."

Đứng phía sau người phụ nữ lớn tuổi có mười mấy thanh niên nam nữ. Cho dù là nam hay nữ, bọn họ đều mặc trường bào màu đen, bên eo buộc đai lưng màu máu. Hơn nữa, đàn ông anh tuấn phóng khoáng, phụ nữ trẻ trung xinh đẹp, mỗi một người tinh khí thần đều vô cùng dồi dào, so với người bình thường sung túc hơn rất nhiều. Những thanh niên này làm cho người ta có cảm giác giống như từng cây, từng cây giá đỗ được bón phân quá độ, sức sống no đủ đến mức sắp phun trào mạnh mẽ từ trong cơ thể ra ngoài.