" Thế thì những gia tộc ẩn mình trong bóng tối thì sao? " Không quan tâm lắm về biểu hiện của cô, Vô Danh lơ đễnh hỏi.
Cô nghe thấy câu hỏi của hắn liền nhất thời trở nên im lặng. Hành động của gia tộc cô còn không nắm rõ thì nói gì những gia tộc ẩn mình trong bóng tối không màng đến thế sự kia chứ.
Vô Danh nhìn thấy cô im lặng không trả lời câu hỏi của hắn thì liền biết cô không có thông tin gì rồi. Hắn cũng chả mong tới là cô sẽ biết được thông tin gì về những gia tộc ẩn mình đó nên không có thất vọng cho lắm, chỉ là hỏi qua loa cho có lệ mà thôi.
" Vậy thì, chuyện mà ngươi muốn nói với ta là gì? Ngươi vẫn chưa kể đến lí do mà ngươi đến tìm ta đâu. " Vô Danh hỏi đến câu hỏi mà hắn thắc mắc từ khi Hàn Tuyết đến đây.
" Đúng rồi nhỉ, cũng nên vào vấn đề chính sự thôi a. " Hàn Tuyết nghe Vô Danh hỏi câu như vậy thì cũng bắt đầu nghiêm túc hẳn lên, đây là chuyện có thể sẽ thay đổi cả cuộc đời của cô và hắn, cô không muốn có một sai sót gì trong chuyện này.
" Ngươi nói nhanh một chút. Chỉ có tìm người xa lạ giãi bày mới có thể giảm bớt chút áp lực. " Vô Danh thúc dục nói, hắn nghe thấy trong giọng nói của thiếu nữ có chút căng thẳng, xem ra chuyện mà cô ta sắp nói tới gây ra áp lực không nhẹ, hắn lần nữa lấy ra một cây kẹo mút, dỏng tai lên chuẩn bị lắng nghe câu chuyện.
Hít sâu một hơi cho bản thân bình tĩnh, Hàn Tuyết âm thanh lạnh lùng liền không nhanh không chậm nói ra: " Tôi, bị người trong gia tộc bức hôn. "
" ... "
Tĩnh lặng như chết.
" CÚT!!! "
Vài giây sau, một tiếng thét lớn vang vọng khắp cả ngõ hẻm với trung tâm là ở Khải Huyền quán.
..........
" Chuyện ngươi bị gia tộc bức hôn thì liên quan quái gì tới ta. " Vô Danh xoa xoa thái dương một cái, xem ra hắn cuối cùng đã hiểu được cảm giác của Micheal lúc ấy là như thế nào rồi.
Theo như hắn được biết, hôn nhân là sự kết hợp của các cá nhân về mặt tình cảm, xã hội hoặc tôn giáo một cách hợp pháp. Hôn nhân có thể là kết quả của tình yêu hoặc cũng có thể là ở mặt lợi ích. Hôn nhân là một mối quan hệ cơ bản trong gia đình ở hầu hết xã hội. Về mặt xã hội, lễ cưới thường là sự kiện đánh dấu sự chính thức bắt đầu của hôn nhân. Về mặt luật pháp, đó là việc đăng ký kết hôn với cơ quan chính phủ nhà nước. Hôn nhân thường là sự kết hợp giữa một nam nhân được gọi là chồng và một nữ nhân được gọi là vợ.
Một khi cầu hôn được chấp nhận, nó sẽ là đánh dấu sự bắt đầu của đính hôn, một lời hứa hẹn hôn nhân sau này. Nó thường chỉ mang giá trị nghi thức. Còn đính hôn hoặc hứa hôn là mối quan hệ giữa hai người muốn kết hôn hoặc được gia đình sắp xếp, và cũng là khoảng thời gian mà cuộc hôn nhân sắp tới. Nói chung, nó cũng chỉ là một hình thức chuẩn bị kết hôn.
Ngoài ra còn tồn tại một số kiểu loại hôn nhân khác mà Vô Danh biết được như: Hôn nhân đa thê là việc một nam nhân có thể kết hôn với nhiều thê tử cùng lúc, hôn nhân đồng tính là việc hai người cùng giới tính kết hôn (nam-nam, nữ-nữ), hôn nhân tạm thời là việc 2 người chung sống như vợ chồng nhưng không đăng ký kết hôn, tảo hôn là việc người chưa đủ tuổi nhưng vẫn kết hôn, hôn nhân cận huyết là 2 người có họ hàng gần kết hôn với nhau, ... Tuy nhiên, hôn nhân 1 vợ - 1 chồng vẫn là loại hình hôn nhân cơ bản nhất, được pháp luật công nhận ở mọi quốc gia và mọi thời đại, trong khi các loại hôn nhân khác như : hôn nhân đa thê, hôn nhân đồng tính, hôn nhân tạm thời, ... thì chỉ được chấp nhận ở một số ít quốc gia khác biệt hoặc là ở những vị diện khác.
Còn có một loại kết hôn nữa mà Vô Danh biết tới, à không ... có khi cả Thế Giới này đều biết tới mới đúng. Hôn nhân này chỉ được các gia đình khá giả trở lên cho đến các danh gia vọng tộc và chính phủ của một nước dùng tới: Hôn Nhân Giả Mạo.
Hôn nhân giả mạo là hôn nhân thiên về lợi ích tập thể hơn là về lợi ích của cá nhân (về kinh tế, tài sản, địa vị xã hội, ...) hoặc có một cách gọi khác là Hôn Nhân Chính Trị.
" Thật mỉa mai làm sao. Bọn chúng được ăn ngon mặc đẹp, được học hành đủ lễ nghi, một bước lên xe xuống xe, xung quanh đầy kẻ hầu người hạ. Nhưng bọn chúng đâu có biết mình chỉ là những con tốt thí trong các cuộc hôn nhân đầy tính toán chính trị và tư lợi. Mà, biết thì lại có thể làm gì ngoài chấp nhận số phận đã được an bài cơ chứ. "
" Ôi ôi ôi, toàn một lũ ngu xuẩn ham sống sợ chết. "
Hàn Tuyết lẳng lặng ngồi nhìn Vô Danh đang tự biên tự diễn, bây giờ cô đã có thể xác định. Vô Danh là một tên phản xã hội có phần cực đoan, dù mới gặp mặt hắn lần đầu tiên nhưng cô có thể thấy trong ánh mắt sâu thẳm của hắn có một loại cảm giác chán ghét mỗi khi nhắc tới về con người ở bậc xã hội thuộc tầng lớp trung lưu và thượng lưu, tựa như trong ánh mắt ấy mang theo cảm xúc khinh thường cả thiên hạ vậy.
" Vậy thì dựa theo ngươi tình hình xem ra, nhà trai bối cảnh phải là ngang bằng hoặc hơn. " Vô Danh phỏng đoán nói, đây chính là kịch bản mô típ cũ mà hắn quen thuộc.
Hàn Tuyết đột nhiên cười lạnh một tiếng, trong giọng nói hàm chứa sự mỉa mai: " Tôi còn tưởng rằng anh có thể đoán được, xem ra cũng không gì hơn cái dạng này. "
" Ồ? " Vô Danh đột nhiên hứng thú hẳn lên, không nghĩ tới là kịch bản không giống mô típ cũ mà hắn nghĩ tới a.
" Tên hôn phu đó chỉ là một người bình thường, cầm một tờ hôn ước gặp chú hai của tôi, hiện tại là gia chủ đương thời, thậm chí còn an bài như hôm nay gặp mặt nói chuyện, vốn còn tưởng coi là thương nghiệp yến hội, ai biết là cố ý an bài đi xem mắt, nam nhân này đã từng cứu chú hai của tôi một mạng, khi đó tôi chỉ mới có 14 tuổi liền bị đính hôn ước. Còn nói đợi khi tôi 15 tuổi trưởng thành sẽ kết hôn, không biết vì cái gì mà nam nhân kia biến mất vô ảnh vô tung. Không ngờ sau 2 năm hắn đã quay trở lại. "
Hàn Tuyết cũng không biết mình tại sao muốn nói ra hết điều trong lòng, khả năng giống như Vô Danh nói, tìm người xa lạ giãi bày tâm sự là có thể giải toả áp lực một chút.
Vô Danh nghe cô nói sau đó bật cười một tiếng: " Ta thật không nghĩ tới ngươi là một cái chạy trốn hôn nhân a! Thật mở rộng tầm mắt đâu. "
" Thế nhưng tôi không cam tâm! " Hàn Tuyết nắm chặt đôi bàn tay trắng nõn như ngọc, ngón tay đều cắm vào trong thịt mềm như muốn ứa máu ra.
Vô Danh bình thản nói ra: " Không cam tâm lại như thế nào, ngươi có thể phản kháng lại sao? "
Hàn Tuyết trong mắt lộ ra cảm giác bất lực, phản kháng sao? Rõ ràng là cô không có lực phản kháng a.
" Thế nhưng nó vẫn chưa phải là tất cả. Tôi còn chưa nói với anh lí do tôi đến đây tìm anh. "
" Đúng rồi, ngươi vẫn chưa nói với ta nhỉ. Lí do của ngươi. "
Hàn Tuyết do dự một chút, từ trong Nhẫn Không Gian lấy ra một tờ giấy ... hôn ước.
" Đây là? " Nhận lấy tờ giấy từ Hàn Tuyết, Vô Danh nhíu mày hỏi.
" Như anh nhìn thấy, đây là tờ giấy hôn ước của tôi và anh. " Hàn Tuyết từ tốn trả lời hắn.
" Cút! " Vô Danh lạnh giọng quát.
Hàn Tuyết đột nhiên cười một tiếng: " Lúc tôi và anh gặp nhau lần đầu tiên, anh chắc chắn là ngay tại đánh chủ ý vào tôi đi! Tôi hấp dẫn đến thế cơ mà. "
" Không sai, ngươi nữ nhân dạng này rất câu dẫn lòng người. " Vô Danh thẳng thắn nói ra, trước mặt mỹ nữ hắn sẽ chẳng bao giờ dấu dấu diếm diếm.
" Anh thật là một cái người kỳ lạ, không biết tôi là nữ nhân thứ mấy rơi vào ma trảo của anh? "
" Ta muốn nhắc nhở cho ngươi một chỗ, ta là bệnh hoạn nam nhân, nữ nhân bình thường ta đều ngại không muốn chạm, ngươi phải là cảm thấy vinh hạnh vì lọt vào trong mắt xanh của ta, về phần câu hỏi của ngươi, ngươi là nữ nhân thứ hai. "
Hàn Tuyết lập tức phát ra tiếng cười, không biết vì sao cô có cảm giác ở với tên này thảnh thơi vô cùng, mặc dù tên này tính cách có chút không giống với người bình thường, nhưng cô thấy tên này còn tốt hơn với tên hôn phu hiện tại của cô nhiều.
" Xem ra ngươi đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ. " Vô Danh nhìn cô nói, dáng dấp tựa như ta đã nhìn thấu ngươi một bộ.
Nghe hắn nói vậy, Hàn Tuyết trong lòng chột dạ, mới vừa tiếp xúc với hắn cô thật đã có suy nghĩ như thế, cô không có thừa nhận, chỉ là không thích nhìn nam nhân này một bộ ta đây biết tất cả dáng vẻ.
" Một đêm nói là dài nhưng không dài, nói ngắn thì cũng chẳng ngắn, ngươi không muốn lãng phí thời gian đi. " Vô Danh từ tốn nói, chính thức phát ra cho cô lời mời.
*
Lí do muội kể kĩ phần hôn nhân là vì sau này Vô Danh và Hàn Tuyết sẽ kết hôn với một trong những kiểu loại đó a. Sau này giải thích mệt lắm nên muội viết luôn.
Thân Ái!
Tác Giả: Trần Thị Ngọc Ánh
Editor: OwariNoHajime